Chương 2549: Du sư
Chương 2549: Du sư
Không biết Tần Tang đứng dậy từ khi nào, hắn nhìn chằm chằm pháp đàn dưới chân nữ quan, trong mắt liên tục lóe lên dị sắc.
Pháp đàn hình như có khả năng ổn định nguyên khí, nữ quan rõ ràng chỉ đạt đến Kim Đan trung kỳ, chân nguyên trong cơ thể lại không thấy dấu hiệu nghịch loạn!
Lấy nhãn lực của hắn, đương nhiên biết điểm mấu chốt, khả năng lớn liên quan đến pháp đàn và linh ấn đang chậm rãi chuyển động kia.
Linh ấn hơi nhỏ, nhưng không ảnh hưởng đến uy lực của nó, bất luận kẻ nào đều không dám coi nhẹ.
Linh ấn không phải thực thể, hơi hư ảo không rõ, mơ hồ chỉ đủ nhận biết hình dạng của nó, nhưng lại tỏa sáng linh quang rạng rỡ, khắc vân triện lôi văn, Phượng chương Long thư, nhìn như thần vật.
Bốn chữ 'Chiêu cáo vạn linh' chẳng những lớn còn rõ ràng, chung quanh bốn chữ khắc đầy phù văn thần bí.
Toàn thân nữ quan bao phủ trong kim quang chói mắt, như mặc lên một bộ kim quang giáp, tản mát một cỗ ba động kỳ dị, ẩn chứa vô tận uy nghiêm, làm người ta không dám nhìn thẳng.
Mặt khác, pháp đàn không chỉ có công năng như thế!
Con sông tràn ngập sương mù, phàm nhân không thấy rõ cảnh tượng nơi đó, lòng người bàng hoàng, nhưng bọn họ đều biết đạo lý thần tiên đấu pháp phàm nhân bị nạn, ném nhà bỏ của, hốt hoảng chạy thật xa.
Bạch Long độ rất nhanh liền thập thất cửu không*.
(*): Mười nhà, chín không. Chỉ cảnh hoang phế của chiến tranh.
Tần Tang như bèo trôi theo nước, đồng hành một già một trẻ rời xa Bạch Long độ, nhưng Thiên Mục Điệp vẫn nhìn chằm chằm chiến trường.
Hắn thấy rõ ràng, hai đội nhân xà thủy binh nghe thấy nữ quan phát chú lệnh, nhanh chóng bày trận.
Tương tự như lang binh, ban đầu Tần Tang chỉ phát hiện một mình nữ quan trên cô phong, hắn không biết nữ quan còn một đám binh mã như thế.
Khi lang binh hiện thân, trong khói đen cũng có một pháp đàn chợt lóe lên rồi biến mất.
Chứng tỏ pháp đàn còn khả năng nuôi quân, tồn binh.
Loại thủ đoạn như thế, làm Tần Tang nhớ đến môn phái tinh thông ngự thú, thí dụ như Ngự Linh tông của Bắc Thần cảnh, nhưng hai bên khác nhau rất lớn.
Tu sĩ Ngự Linh tông muốn nhập đạo, cần chọn một con yêu thú phù hợp, lập lời thề khế ước, hai bên như một thể, con yêu thú kia từ đó thành bản mệnh linh thú.
Trừ bản mệnh linh thú, bọn họ còn nuôi dưỡng một số linh thú bản lĩnh đặc dị, nhưng số lượng không quá nhiều, đa số nuôi không nổi yêu binh, nếu không chậm trễ tu luyện.
Linh thú không phải bỗng dưng mạnh mẽ, Tần Tang nuôi vài con linh trùng Tứ Biến, vì giúp chúng nó tu hành hắn tìm đủ bảo tài cần thiết, hao tổn tinh lực không ít, sau khi có Bàn Hồ chân kinh mới chuyển biến tốt.
Đội nhân xà thủy binh kia, không chỉ trật tự rành mạch, kỷ luật nghiêm minh, tu vi đều không kém.
Đầu lĩnh hai đội nhân xà binh, tu vi vậy mà chỉ hơi kém nữ quan, đều đạt đến cấp bậc Yêu Đan kỳ.
Một nhóm chỉ huy dưới trướng đầu lĩnh, tu vi đạt đến Yêu Linh kỳ, mỗi người quản lý hơn trăm binh mã Phàm Yêu kỳ.
Hai đội nhân xà binh, trận hình chặt chẽ, hai yêu tướng cầm đầu, lấy nữ quan làm chủ, khí thế quán thông, liên kết thành một thể, tạo thành trận thế kỳ dị, hàm ẩn uy năng lớn lao, nhất định không phải quân trận phổ thông.
Hiện tại chỉ mở hai môn, tám môn đều mở thì cảnh tượng bực nào? Nếu có đầu lĩnh cấp Nguyên Anh, Hóa Thần thì sao, thậm chí cao hơn?
Giới này tu hành, chẳng lẽ một người thống lĩnh thiên quân vạn mã!
Tần Tang suy nghĩ liên miên bất định.
Hắn hiểu rất rõ ràng, chiêu mộ, thao luyện yêu binh, để bọn chúng một tâm không hai lòng, kỷ luật nghiêm minh, thật sự không đơn giản như bề ngoài.
Cuối cùng nhìn thấy người tu hành, Tần Tang biết nhất định có cách giải quyết thiên địa nguyên khí nghịch loạn, tinh thần nhẹ thả lỏng, hắn hết sức hiếu kỳ người giới này tu hành, cảnh tượng như thế cực kỳ hiếm thấy.
Bất quá, nếu để hắn đi thao luyện binh mã, hắn thật sự không quá tình nguyện, tu sĩ giới này hao phí nhiều tinh lực như vậy, chỉ để luyện binh, không sợ chậm trễ công hạnh sao, hay còn chỗ tốt khác?
Lúc Tần Tang âm thầm trầm tư, chiến trường phát sinh biến hóa.
Nữ quan quát hỏi xong, không chờ lang yêu trả lời, lang yêu dám công nhiên làm thần sông tổn thương, luận tội đáng chết!
Huống hồ lang binh rõ ràng một đội du sư.
Binh mã vốn tôn đạo sĩ làm chủ.
Sau khi đạo sĩ chết, không đệ tử nào kế thừa binh mã, hoặc binh mã phản bội chủ nhân, hoặc đủ loại nguyên nhân khác, đạo sĩ vô lực làm binh mã khuất phục, dẫn đến tan đàn, thậm chí binh mã đoạt đàn rời đi, không bị quản chế, trở thành du sư.
Du sư bản tính thuần lương không nguy hại quá lớn, nhưng đám lang binh bộ dạng ăn lông ở lỗ như vậy, dám công phạt Thành Hoàng thủy phủ, khả năng lớn bọn chúng phản bội chủ nhân trở trành nghịch binh.
Bất luận đệ tử đạo môn nào nhìn thấy, đều có trách nhiệm trảm ma diệt yêu, tước vũ khí thu hồi pháp lực!
Nữ quan bấm ấn quyết, chân đạp pháp đàn.
Nàng hạ lệnh một tiếng, đầu lĩnh hai đội binh mã dùng sức lay động tinh kỳ, từng đạo thủy sắc quang ba tản mát, dung nhập cơ thể nhân xà binh, đám nhân xà binh rống to, âm thanh chấn núi non.
Thủy sắc quang ba như một dòng thiên hà, bao phủ đám nhân xà binh.
Nhân xà binh đứng trong thiên hà, thân thể lấp lóe nhàn nhạt kim quang, yêu khí quán thông.
Một tên yêu tướng giơ cao tinh kỳ lên trời, một tên khác thì cầm linh kỳ cách không chỉ Bạch Long quân đang đau khổ giãy dụa trong vòng vây.
Nhân xà binh đổi trận thế, Thiên Hà bỗng nhiên bay lên trời cao, thoáng chốc thiên hôn địa ám.
Bầu trời bị che kín, chỉ còn Thiên Hà trên không trung, như một thanh thủy kiếm màu u lam, lam quang tỏa sáng lóa mắt, mũi kiếm khẽ run, trực chỉ cự lang.
Cùng lúc đó, mặt sông 'Rầm ào ào' một tiếng, nước sông bên dưới Bạch Long quân dâng lên, trống rỗng sinh ra một đoàn hàn khí, thoáng chốc kết làm một cột băng, băng phong Bạch Long quân.
Cử động bởi vì bảo hộ Bạch Long quân, phòng ngừa cự lang chó cùng rứt giậu.
Tu vi của nữ quan hơn xa cự lang, lại cực kì cẩn thận.
Đám lang binh căn bản không kịp ngăn cản, trơ mắt nhìn huyết thực bị đóng băng, lặn xuống đáy sông.
Đồng thời pháp kiếm u lam run nhẹ, phá không trảm xuống, thế như thiểm điện.
Nơi xa, Tần Tang nhìn thấy một kiếm trảm xuống, thần sắc hơi động, kiếm kia uy lực đạt đến Kim Đan kỳ hậu kỳ rồi.
Chẳng ngờ cự lang không sợ hãi, mặc cho nữ quan cứu Bạch Long quân, ngẩng đầu nhìn không trung, không ngừng cười lạnh.
"Đàn chủ? Ngược lại câu dính một con cá lớn, thất kính! Thất kính! Ha ha ha." Cự lang cuồng tiếu, bốn chân dậm hư không, một tòa pháp đàn chợt hiện lên.
Cự lang hiển nhiên còn ẩn giấu thủ đoạn, chờ chính chủ chạy đến, pháp đàn liền hiện chân dung.
Pháp đàn tương tự như pháp đàn của nữ quan, chia thành ba tầng, lập tứ trụ, tám cửa mười lối đi, bất quá linh ấn bên trong pháp đàn đổi thành linh phiên.
Linh phiên bị rách nhiều chỗ, tứ trụ nghiêng còn bị nứt gãy, pháp đàn hư hại không chịu nổi.
Nhưng mà linh phên trong pháp đàn ngưng thực hơn chiêu cáo vạn linh ấn của nữ quan rấ nhiều.
Pháp đàn xuất hiện, mở rộng hai môn, khói đen cuồn cuộn, triệu hoán hai đội hắc lang binh, lại có ba con cự lang cấp bậc Yêu Đan kỳ, mấy chục con yêu lang lông đen, trong hai môn còn không ít sài hổ báo đang tập hợp thành binh.
Nhìn thấy pháp đàn dưới chân cự lang, trong mắt nữ quan lóe lên một tia kinh hãi.
"Đan Tiêu Phiên, Thăng Huyền pháp?"
Nàng bất quá chỉ đạt đến Động Thần pháp trung kỳ mà thôi, công hạnh đại thành mới tiến lên Thăng Huyền pháp.
Trong Thiên Xu viện, Thăng Huyền pháp đều thuộc cấp bậc chân nhân, quan ngũ phẩm, tôn hiệu Thượng Thanh Huyền Đô đại phu, cự lang vậy mà dưới trướng một vị chân nhân.
Chỉ thấy mấy đội lang binh nhanh chóng tập hợp lại một chỗ.