Chương 2554: Lục
Chương 2554: Lục
Đương nhiên Tần Tang muốn đến cảnh giới này còn phi thường xa xôi, hiện nay không phải lúc để suy nghĩ những thứ này.
"Pháp vị và quan trật có đối ứng với nhau không?" Tần Tang tính kỹ, quan trật Thiên Xu Viện cũng chia cửu phẩm, vừa lúc đối ứng cửu trọng pháp vị.
Dùng nó để suy đoán, chẳng lẽ Tiên quan nhất phẩm Thiên Xu Viện đều có tu vi Đại Thừa kỳ?
Nếu vậy, tu sĩ Đại Thừa kỳ chắc hẳn sẽ không một mực trú tại tiểu thiên thế giới, bản thân nhất định là phi thăng tiến vào đại thiên thế giới rồi.
Bái Yêu hiện tại cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ xem Tần Tang là vực ngoại ma đầu, biết gì nói nấy: "Tiểu yêu đi theo chủ cũ thời gian không lâu, nhưng theo tiểu yêu thấy, có lẽ vì nguyên nhân đặc thù, người có pháp vị đã tới mà quan trật tạm thời chưa thăng, nhưng chưa bao giờ thấy người tu vi chưa tới mà thăng chức cao vị."
Tần Tang gật đầu: "Nếu vậy, Đô công Trung Mậu Trị, ít nhất là pháp vị Ngũ Phù."
Đô công chính là chính chưởng Trung Mậu Trị, chấp chưởng Đô công ấn Trung Mậu Trị.
Mà pháp vị Ngũ Phù kia rất có thể là tu sĩ Luyện Hư.
Bái Yêu cười làm lành nói: "Kiến thức tiểu yêu nông cạn, nhưng từng nghe thấy, Trung Mậu Trị Thiên Xu Viện xác thực có Đại chân nhân, nhưng không biết có phải là Đô Công không."
Tần Tang nghe vậy trong lòng mỉm cười một cái.
Mới vừa rồi hắn đã biết được, Đạo môn giới này vào tới pháp vị Thăng Huyền, cũng chính là tu sĩ Nguyên anh, là có thể xưng chân nhân, cái này hơi giống ở Phong Bạo Giới.
Nhưng tam trọng pháp vị phía trên Thăng Huyền đều xưng chân nhân, cho đến pháp vị Hà Đồ, hắn đoán là tu sĩ Hợp Thể, mới được tôn làm Chân Quân, bởi vì chân nhân có pháp vị Ngũ Phù tổng lĩnh một sự vụ, phía trước tăng thêm chữ "Đại", là ước định mà thành cách gọi này.
Hắn chỉ là tu sĩ Hóa Thần, được tôn phụng nhiều năm là Chân Quân, ngẫm lại mà thấy xấu hổ.
Nếu bị cao tầng Đạo môn giới này biết, chắc hẳn sẽ bị khiển trách một tiếng là đi quá giới hạn.
Biết được mơ hồ về Đạo môn, Tần Tang mới hỏi đến Đạo môn tu trì pháp gì ở giới này.
Hỏi một chút, lại làm cho hắn rất là ngạc nhiên.
Lấy hắn chứng kiến hết thảy, vốn cho rằng giới này là thần đạo, phù đạo song hành, nhưng không phải, Đạo môn tu chính là đạo Phù Lục và tồn tư.
Phù và Lục tách ra xem.
Mấu chốt ở chỗ "Lục" !
Lục xưng là pháp Lục, Đạo môn nói có uy năng lớn lao.
Nhưng thần chỉ chủ trì thiên địa, triệu hặc quỷ thần, giám sát tội phúc, biết rõ công tội, chiếu lệnh vạn linh.
Lại còn tru ma phục yêu, kiểm soát sơn uyên.
Lại gột rửa khí uế, dịch ngự bách khí.
Lại hợp với đạo huyền, tu đạo trèo lên cao!
Cái gọi là Lục, Tần Tang trước đó đã gặp, chính là Chiêu Cáo Vạn Linh Ấn trong pháp đàn nữ quan, cùng Đan Tiêu Phiên trong pháp đàn lang binh.
Những thứ này chính là chân hình pháp Lục, lại xưng Lục ấn, truyền thừa khác nhau, Lục ấn sẽ khác nhau.
Chiêu Cáo Vạn Linh Ấn chính là độc môn Thiên Xu Viện, nghe nói Tiên quan Bắc Cực Khu Tà Viện kết Lục ấn tên là Nhật Cửu Thiên Binh Phù!
Lúc Bái Yêu bị chủ cũ triệu là binh mã, gã đã có pháp vị Thăng Huyền, lại không rõ diện mạo Lục là vật gì, nghe nói là một đạo giống với ấn phù, có thể là một tổ hợp phù văn có ý nghĩa khó hiểu, cũng có thể là một trương phù đồ vô cùng phức tạp.
Theo tu vi tăng lên, sẽ dần dần ngưng kết ra một viên Lục ấn chân chính.
Đệ tử đạo môn kinh truyền độ nhập đạo, tiếp theo cần chịu Lục, sau khi chịu Lục mới có thể tu hành, cái này liên quan đến hai công dụng trọng yếu của Lục.
Một gột rửa khí uế, để sáu ngày cho nên khí.
Hai là tồn tư thần chân.
"Lục thiên cố khí ······ "
Trong lòng Tần Tang mặc niệm mấy chữ này.
Đạo môn giới này xem khí nghịch loạn là Lục thiên cố khí, sau khi chịu Lục, lấy thiên địa làm đàn, pháp đàn an Lục, là có thể mượn đàn trận an thiên định nguyên, nhập đạo tu hành.
Nhưng chỉ ổn định nguyên khí còn chưa đủ, trong Lục thiên cố khí còn ẩn chứa cơ hội nghịch loạn, năm rộng tháng dài vẫn sẽ ăn mòn nguyên thần người tu hành, ảnh hưởng thần trí, dao động đạo cơ, nên cần lấy tồn tư pháp, tồn nghĩ thiên thần, lấy ấn là bằng, hợp khí chiêu thần, cảm giác thiên tâm, tồn tư thần minh, nhưng bảo đảm không ngại.
Phương pháp này xưng là tồn thần, tồn thần lại có tên hộ pháp thiên thần hoặc hộ đàn thần tướng, Lục ấn và hộ đàn thần tướng cùng là cột trụ pháp đàn.
Pháp Lục không chỉ có thể che chở một mình đạo sĩ, còn giúp hắn chiêu mộ binh mã, có thể tu hành quay chung quanh pháp đàn, được che chở, đồng thời có thể cùng đạo sĩ tồn nghĩ hộ pháp thiên thần, không chỉ có thể khiến cho pháp đàn càng vững chắc, binh mã thành tâm quy thuận một lòng với đạo sĩ, cũng có chỗ tốt với đạo sĩ tu hành, có thể nói là hỗ trợ lẫn nhau.
Pháp đàn không chỉ có thể tu luyện, còn có thể tồn binh, đạo sĩ dạo chơi, thu nhiếp pháp đàn vào là có thể mang binh mã dưới trướng đồng hành.
Trên đường gặp một đạo nhân, nếu cho là hắn chỉ đi một mình, có thể làm nhục, sẽ thập phần sai lầm. Đối phương rất có thể trong nháy mắt gọi ra ngàn vạn yêu binh, tinh kỳ tế trống, chân chân chính chính một người chính là thiên quân vạn mã.
Nhưng nuôi một chi binh mã cũng không dễ dàng như vậy, cần tiếp nhận phong hiểm binh mã tạc đàn.
Bởi vì giới này Lục thiên cố khí tứ ngược, yêu tu một mình tu hành, cảnh giới càng cao càng có phong hiểm đánh mất lý trí, dù là yêu tu linh trí chưa mở cũng có thể cảm giác ra chỗ tốt pháp đàn, thu phục binh mã là chuyện dễ dàng của giới vực.
Huống hồ Lục ấn còn có linh năng, không cần Đế Lưu Tương, binh mã tướng soái bên trong nếu do đạo sĩ điểm mở linh trí, do cảm kích sẽ càng quy thuận hơn.
Số lượng binh mã và tu vi tự nhiên là có giới hạn cao nhất, nhưng Bái Yêu cũng không rõ cho lắm, chỉ biết là có liên quan đến tu vi đạo sĩ và pháp Lục nhận.
Bởi vì thụ Lục cũng không phải là một lần, công hành viên mãn, cần thăng thụ pháp Lục cao giai tương ứng, đây cũng là thứ tự Đạo môn tu hành.
Mà truyền thụ Lục cần tiến hành tại pháp đàn, các tông có tông đàn sơn môn, Thiên Xu Viện cũng có pháp đàn của mình, những nơi trị, tĩnh, đô đàn, phân đàn sẽ có trách nhiệm thụ Lục.
Nghe đến đó, Tần Tang vốn hơi nhẹ nhõm tâm tình không khỏi nặng lên mấy phần.
"Ngươi chính là nghịch binh tạc đàn kia?"
Tần Tang dò xét Bái Yêu.
Bái Yêu rụt cổ lại, nó vốn không muốn tự lộ việc xấu trong nhà, nhưng trên mặt sông đã bị nói toạc ra thân phận du sư, người này tùy tiện hỏi một chút là biết, không dám giấu diếm.
"Lão đạo kia tính tình khốc lệ, tiểu yêu sau khi bị hắn cưỡng ép chiêu thu, không chịu làm thân binh hắn, sẽ bị ức hiếp. Mà lão đạo kia dùng người không công bằng, nhiều lần tự dưng trách móc nặng nề tiểu yêu ····· "
Bái Yêu còn muốn nói thêm vài câu, nhưng thấy ánh mắt Tần Tang tựa tiếu phi tiếu, dù miệng lưỡi nó bén nhọn, cũng dần dần nói không ra lời.
Tần Tang không tính toán với nó, thản nhiên nói: "Ta lại hỏi ngươi, ngươi mới nói tu sĩ thụ Lục, tồn tư thần minh, là có thể phù triệu thiên binh thiên tướng hạ phàm, ngươi đã từng gặp chưa?"
Bái Yêu nhẹ nhàng thở ra, vội vàng lắc đầu nói: "Chưa từng thấy qua, lão đạo kia giao thủ với người, đều là dùng binh mã bản thân, bởi vì hắn không phải là Tiên quan Thiên Xu Viện, quyền lực hạn chế, triệu lệnh Thành Hoàng Sơn Thần đều phải hứa hẹn chỗ tốt, lấy ở đâu ra thiên binh thiên tướng, chắc là Đạo môn khoác lác."
Tần Tang "Ồ" một tiếng, lại hỏi: "Đã không có thiên thần, vậy Thành Hoàng Sơn Thần kia từ đâu tới?"
"Cái này ······ "
Bái Yêu sững sờ, nó xác thực không nghĩ kỹ tới vấn đề này.
Con mắt đi lòng vòng, Bái Yêu ngập ngừng một hồi, chợt nhớ tới cái gì, mặt lộ vẻ vui mừng, liên thanh nói: "Tiểu yêu nhớ ra rồi, lão đạo kia từng nói một câu -- thần đều do người phong!"
--
箓 (Lục): Lục bùa chú; bùa
- Lục thiên cố khí: Một loại cấm kỵ của Đạo giáo. Đối tượng tế tự lục thiên được Đạo giáo liệt vào quỷ giới, không thể làm đối tượng sùng bái. Trong điều cấm kỵ được liệt kê ở cuối tập 5 của "Nữ Thanh Quỷ Luật", có quy định "không tế cố khí, không đề cập đến quỷ hô thần". Những "cố khí" này là "tử vong không đầu" đã chết.
- Tồn Thần là một pháp môn định nghĩa có trong Đạo giáo, được định nghĩa tại các kinh điển Đạo giáo từ thời Đông Hán