Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2555 - Chương 2555: Yêu Lục

Chương 2555: Yêu lục Chương 2555: Yêu lục

Thần do người phong!

Tần Tang nghe vậy, thần sắc hơi động.

Vừa rồi Bái Yêu còn nói, Thành Hoàng và Sơn Thần lệ thuộc Đạo Đình, không chỉ phải chịu trách nhiệm ước thúc yêu quỷ trong đất phong, một khi yêu quỷ làm loạn, cần phái phủ binh bắt giữ, để tránh quấy nhiễu lê dân.

Mặt khác, khi các phàm nhân đến thần miếu tế thần, thời điểm tế tự các vị thần sẽ hiển linh thi pháp tẩy sạch lục thiên cố khí trong cơ thể phàm nhân.

Mà những nơi ngoài thế lực Đạo Đình, lê dân không an bình như vậy, bọn họ tự sinh tự diệt, nghe nói tướng mạo biến đổi như ác quỷ, biến thành quỷ dân.

Như vậy, chẳng lẽ Đạo Đình thông qua phong thần để an tĩnh cả giới?

Tần Tang biết thần đạo rất ít, không biết bọn họ làm bằng cách nào, bất quá hắn không dự định làm thần, bị Đạo Đình quản hạt không nói, bình thường còn không thể rời khỏi đất phong, chẳng biết lúc tu hành còn bị ước thúc khác không, một đời một thế bị người khác quản chế.

Mà muốn lấy Lục, cần thông qua Đạo Đình hoặc các tông đàn, thật không đơn giản.

Nghĩ tới đây, Tần Tang không khỏi nhìn Bái Yêu nhiều hơn, Bái Yêu chẳng những phản bội chủ nhân, còn thao túng Lục đàn, thống ngự yêu binh, chắc hẳn trong đó còn thứ huyền diệu?

Lại nghe Tần Tang hỏi, Bái Yêu liền biết suy nghĩ của hắn, thầm nói hắn không phải kẻ lương thiện, lúc này lại cất lên mấy phần cẩn thận.

Nghĩ đến đây, nó thầm kêu khổ không thôi.

Rất nhiều điểm mấu chốt, sau khi nó đoạt đàn mới hiểu.

Chủ nhân cũ của Bái Yêu, tu vi đạt đến Thăng Huyền pháp, một vị chân nhân chân chính.

Bái Yêu không phải yêu binh do Đan Tiêu phủ nuôi dưỡng, vị chân nhân kia thấy thiên phú của nó huyền diệu, tiềm năng rất lớn, cho nên thu làm yêu binh, không ngờ dẫn đến tai hoạ.

Chân nhân bị cường địch đánh trọng thương, thân binh bị tàn sát, vừa lúc còn đến tay một bảo vật cực kì hữu dụng, làm Bái Yêu càng thêm điên cuồng, nhắm ngay cơ hội hạ thủ, lôi cuốn lang binh.

Đạo sĩ bị binh mã phản bội, Lục đàn bị cướp, bởi vì binh mã và đạo sĩ từ đầu đến cuối sinh tồn như một thể, trong cõi u minh tồn tại một tia liên hệ, Bái Yêu nhờ đó nhận Lục đàn che chở.

Nhưng Lục đàn do Bái Yêu chiếm đoạt, không phải chủ nhân chân chính.

Ngày thường tu luyện, khi tồn thần cần lấy Lục đàn làm chủ đạo, thống hợp tinh thần của binh mã, cảm giác thiên tâm, tồn nghĩ thần linh.

Bái Yêu không biết huyền diệu trong đó, chẳng những không cách nào tiếp tục tồn thần, còn không thể vận dụng lục đàn bảo hộ, chỉ bị động tiếp nhận che chở, hiệu quả khó tránh giảm bớt nhiều.

Lúc ấy tu vi của Bái Yêu chỉ đạt đến Yêu Đan hậu kỳ, khi bắt đầu còn chưa phát hiện dị dạng, tự cho bản thân đắc kế, chờ nó lợi dụng món bảo vật kia đột phá Hóa Hình kỳ, lại cảm thấy không đúng, phát hiện lục đàn vậy mà không thể hoàn toàn che chở nó.

Mà theo tu vi của Bái Yêu dần tăng lên, hiệu quả che chở càng ngày càng yếu.

Yêu tu như nó, linh khí nghịch loạn ngược lại càng hữu ích hơn khi rèn luyện yêu thân, khẩn yếu nhất lại không thể bảo vệ nguyên thần.

Nếu nó chỉ muốn thành một con yêu thú tiêu dao tự tại thì thôi, chỉ cần dụng tâm áp chế cảm xúc hung lệ, sinh thời không đến nỗi thần trí mê loạn.

Hết lần này đến lần khác, Bái Yêu không chịu dừng chân, một lòng tu luyện, theo tu vi ngày càng tinh thâm, trong thời gian ngắn thần trí không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng tích lũy nhiều năm, đến cuối cùng nó phải đi theo gót đồng loại.

Tần Tang nghe đến đó, lại trầm tư thật lâu.

Khi nghe tới tồn thần, hắn cho rằng tồn thần tương tự như một thuật quan tưởng, kỳ thật hắn rất sớm tiếp xúc qua pháp môn như vậy.

Tu luyện Thiên Yêu luyện hình, đầu tiên cần quan tưởng một con đại yêu, hắn lựa chọn Thanh Loan, lấy nhục thân của nhân tộc tu luyện bí thuật của yêu tộc.

Không chỉ luyện thành một đôi lôi dực, hắn còn hấp thu tinh huyết của Thanh Loan luyện thành Thiên Yêu pháp tướng, chứng tỏ pháp môn quan tưởng không phải hư ảo.

Nhưng nghe Bái Yêu nói như vậy, Tần Tang cảm thấy tồn thần lại không đơn giản.

Nếu như quan tưởng thuật, chủ nhân của Lục đàn vẫn lạc, Lục đàn đánh mất căn cơ, cho dù tiếp tục tồn thế thì biến thành một tử vật.

Bái Yêu đột phá đến cấp bậc Hóa Hình, tu vi không kém chủ cũ bao nhiêu, lại không thể thôi động Lục đàn mảy may.

Theo hắn thấy, mấu chốt nằm ngay chử 'Lục', nhất định còn uy năng đặc biệt.

"Tồn thần…"

Tần Tang khẽ nhíu mày.

Nếu thần linh thật sự tồn tại, còn quan sát trần thế, thống ngự thiên địa, bí mật trọng yếu như vậy, dù cho Bạch không nhớ, Quỷ Mẫu nhất định nhắc nhở hắn, nhưng hai người không nói đến nửa câu.

Đáng tiếc Bái Yêu ném bỏ Lục đàn rồi, không thì hắn phải tìm hiểu một phen.

Nhưng Tần Tang không cảm thấy tiếc nuối, biết điểm mấu chốt khi tu sĩ bản địa tu luyện thì đủ rồi, thời gian dài luôn còn cơ hội kiến thức Lục đàn và uy năng bảo hộ của nó.

Tần Tang trầm ngâm, lại hỏi: "Ngươi mưu hại tiên quan của Thiên Xu viện, phụng lệnh của ai?"

Sau khi biết thực lực của Đạo Đình, hắn không muốn đắc tội quái vật khổng lồ như vậy, Bái Yêu còn chưa đánh mất lý trí, tất còn ẩn tình!

Bái Yêu không chút do dự, nói thẳng ngọn nguồn cho hắn biết.

Từ khi đột phá nó cảm thấy con đường tu luyện gian nan, không dám dạo chơi trong đất phong của Đạo Đình, cả ngày bồi hồi bên ngoài, từng muốn đi đông cực Yêu Qủy quốc, lại khổ vì đường xá xa xôi, không an toàn.

Lấy thân phận du sư của nó, bất luận một chân nhân đạo môn nào nhìn thấy, đều lập tức xuất thủ bắt giữ.

Du đãng lung tung không mục đích, vậy mà tìm thấy một cơ duyên, nó vô tình gặp một con đại yêu hóa hình.

Con xà yêu kia, chưa từng thần phục ai, tự tu luyện, tu vi còn cao hơn nó, nhưng không bị linh khí nghịch loạn làm thần trí dao động.

Bái Yêu đại hỉ muốn thỉnh giáo, xà yêu không giấu diếm, bản thân tu luyện Yêu lục của Yêu Quỷ quốc, nhưng lại yêu cầu nó bắt một phân đàn chủ của Đạo Đình, làm thù lao.

Sát hại tiên quan của Đạo Đình, chính là trọng tội tày trời, huống chi một phân đàn chủ.

Nhưng mà, Bái Yêu dám phản bội chân nhân, đắc tội Đan Tiêu phủ, lại liên quan đến con đường tu luyện, cho nên nó không cố kỵ quá nhiều, chỉ hơi do dự một lát liền đáp ứng.

Bái Yêu tính tình xảo trá, một phen dò xét tình hình, tuyển chọn nơi đây, bởi vì nữ đàn chủ tân nhiệm kia lịch luyện chưa nhiều, không ngờ đối phương cao hơn một bậc, làm nó thất bại trong gan tấc.

Tần Tang nghe đến đó, thần sắc hơi động: "Yêu lục?"

Pháp lục lại không phải độc hữu của đạo môn.

Giới này vẫn còn Yêu Quỷ quốc, xưng danh một quốc gia, nói rõ trật tự rõ ràng, lại đủ lực chống đối Đạo Đình, thực lực sao lại yếu.

Tần Tang thầm nghĩ.

Hiện tại hắn muốn làm hai chuyện khẩn cấp.

Chuyện thứ nhất, hắn muốn biết cách ổn định nguyên khí, tiếp tục tu hành.

Thứ hai, hắn muốn dẫn động linh khí nghịch loạn tôi thể, lại không làm ảnh hưởng nguyên thần.

Không hiểu thần đạo.

Sau khi biết hệ thống Pháp lục của đạo môn, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn đi con đường thần đạo.

Hắn không quan tâm chuyện bảo hộ thần tướng, nhưng tu vi của hắn đạt đến Hóa Thần kỳ, cần Pháp lục cấp cao mới đủ bảo hộ hắn tu hành.

Nhưng Đạo Đình quản lý sâm nghiêm, cấp độ rõ ràng, hầu như không tồn tại lỗ thủng để chui.

Lấy thực lực của Đạo Đình, một khi hắn dùng thủ đoạn phi thường, kinh động đến một vị đại chân nhân, Tần Tang không cảm thấy kinh ngạc chút nào.

Pháp lục cấp thấp, có lẽ còn biện pháp lừa dối qua ải, nhưng Pháp lục cấp cao, vô luận tông phái đạo môn hay Đạo Đình, sao lại dễ dàng truyền dạy, một khi đối mặt đại chân nhân, thậm chí chân quân, thì không chỗ che thân.

--- ---

Ghi chú:

- Lục thiên cố khí: Một loại cấm kỵ của Đạo giáo. Đối tượng tế tự lục thiên được Đạo giáo liệt vào quỷ giới, không thể làm đối tượng sùng bái. Trong điều cấm kỵ được liệt kê ở cuối tập 5 của "Nữ Thanh Quỷ Luật.", có quy định "Không tế cố khí, không đề cập đến quỷ hô thần.", những "Cố khí" này là "Tử vong không đầu." đã chết.

- Tồn Thần là một pháp môn định nghĩa có trong Đạo giáo, được định nghĩa tại các kinh điển Đạo giáo từ thời Đông Hán.
Bình Luận (0)
Comment