Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 2586 - Chương 2586: Kết Giao

Chương 2586: Kết giao Chương 2586: Kết giao

Hai người lần lượt tao ngộ hai lần, một lần giao thủ ngắn ngủi, một lần liên thủ thoát khỏi yêu hầu truy sát, cũng coi như cùng trải qua hoạn nạn.

Quỷ dị chính là, bọn hắn thậm chí còn không biết tên đối phương.

Hai lần đều là đạo nhân đuối lý, Tần Tang không chủ động hỏi thăm, gã cũng không tiện mở miệng, cuối cùng vẫn nhịn không được.

"Bần đạo pháp hiệu Thanh Phong."

Tần Tang âm thầm mệnh Thiên Mục Điệp cảnh giới, thản nhiên nói.

Pháp hiệu đạo nhân nghe khá đặc biệt.

Chấp Kiếm, chấp niệm là thanh kiếm?

Trong lòng Tần Tang hiện lên ý niệm này, tại Hạc Minh Sơn hắn nghe nói qua các nhân vật phong vân, nhưng không có cái tên "Chấp Kiếm" này, bất quá trong ngoài Đạo môn anh kiệt xuất hiện lớp lớp, cũng không kỳ quái.

"Một kiếm trước đó ····"

Tần Tang hơi chần chờ hỏi.

Hắn vẫn còn nhớ rõ một kiếm của Chấp Kiếm chân nhân, mấy lần muốn hỏi lại thôi, chỉ sợ liên quan đến bí mật của đối phương, hỏi quá đột ngột.

Chấp Kiếm chân nhân cũng không để ý: "Để đạo hữu chê cười, một chiêu kia chỉ phô trương thanh thế, mà lại tiêu hao một viên kiếm phù, không phải là thần thông của bần đạo. Lại bị hạn chế cực lớn, cần phải chuẩn bị từ sớm, thanh thế thật lớn, gần như trong nháy mắt làm thiên địa nguyên khí tụ hình thành kiếm, có thể bộc phát ra mấy phần uy năng, về sau chỉ là hào nhoáng bên ngoài, nhưng ai lại ngu ngốc thấy khó khăn mà tiến lên?"

Tần Tang khẽ gật đầu.

Bất quá, hắn nhìn ra Chấp Kiếm chân nhân mặc dù khiêm tốn, quả thật đã điều động nguyên khí, có thể làm được điểm này, cho dù lợi dụng ngoại vật, đủ để chứng minh người này thành tựu thâm hậu trên kiếm đạo.

Lúc này, Chấp Kiếm chân nhân bỗng nhiên chuyển chủ đề: "Đạo hữu đánh giá tấm Hoàng Chung Chân Phù kia thế nào?"

Hoàng Chung Chân Phù nói chính là linh phù trước đó hóa thành chuông đồng hộ thể.

Tần Tang tất nhiên là khen không dứt miệng.

Hắn chỉ có thực lực tương đương với Nguyên Anh hậu kỳ, bằng vào năng lực phù này ngạnh kháng yêu hầu công kích, đủ để chứng minh uy năng phù này cường đại.

Đồng thời, Tần Tang chú ý tới, uy năng phù này mạnh hay yếu, còn có một phần quyết định bởi tu vi người thi phù, chờ sau này hắn luyện thể đột phá, phù này cũng có thể làm thủ đoạn hộ thân cường đại.

Đạo nhân nghe vậy cười một tiếng: "Đạo hữu đã thích, vậy bần đạo tặng phương pháp luyện chế phù này cho đạo hữu."

Nói xong, đạo nhân đưa một viên ngọc giản về phía Tần Tang.

"Bần đạo và đạo hữu hai lần gặp nhau, lần lượt thiếu hai đợt nhân tình, không thể báo đáp, trò chuyện hợp tâm ý, đạo hữu chớ chối từ. Phù này cũng là bần đạo ngoài ý muốn có được, chỉ dựa lực đạo tu sĩ thi triển, trong tay bần đạo giống như minh châu ám đầu. Bất quá, luyện chế phù này độ khó cực lớn, về sau chắc đạo hữu phải phí tâm."

Tần Tang chần chờ một chút, tiếp lấy ngọc giản, thần thức đảo qua, nội dung trong đó đập vào não hải.

Quả như Chấp Kiếm chân nhân nói, luyện chế Hoàng Chung Chân Phù cũng không dễ, chí ít trước khi đột phá đừng nghĩ đến.

Bởi vì có câu bắt người tay ngắn*, được tặng Hoàng Chung Chân Phù, trong lòng hắn khúc mắc cũng giảm đi mấy phần.

(*Nã nhân thủ đoản, cật nhân chủy nhuyễn: nã nhân thủ đoản có nghĩa là lấy thứ gì đó của người khác thì cũng rụt tay lại với người ta. Cật nhân chủy nhuyễn có nghĩa là ăn đồ của người khác thì nói chuyện với người ta cũng mềm mỏng hơn. Tiếng Việt: bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm.)

Hai người tự mình ăn đan dược, tranh thủ thời gian điều tức.

Đợi cả hai khôi phục, Chấp Kiếm chân nhân nhìn về phía bên ngoài khe núi, hỏi: "Chẳng biết Thanh Phong đạo hữu về sau định đi đâu? Bần đạo dẫn xuất cuộc phong ba này, không ảnh hưởng đến đại sự của đạo hữu chứ?

"Bần đạo đến để làm một đạo pháp triệu, may mắn trước khi đạo hữu đại náo Hầu phủ đã hoàn thành."

Tần Tang hàm hồ nói.

Chấp Kiếm chân nhân tựa hồ chỉ thuận miệng hỏi một chút, cũng không truy đến cùng, gật đầu nói: "Đạo tràng bần đạo tại Tinh Đảo Tiên Hồ, đang muốn mời đạo hữu cùng đi, chiêu đãi đạo hữu thật tốt. Nếu đạo hữu không có việc gấp, không ngại đi cùng nhau. Phía trước tuy không phải Quỷ Phương Quốc, nhưng cũng bị Quỷ Phương Quốc khống chế, khả năng có cao thủ cấp yêu hầu ẩn náu, vạn nhất vô ý tao ngộ, cũng khó mà giải quyết."

Tần Tang đã sớm nghe về Tinh Đảo Tiên Hồ.

Hồ này ở bắc bộ Cụ Sơn Trị, chính là một tòa tiên hồ rộng lớn vô biên, có tên Tiên Hồ.

Tên như ý nghĩa, trong hồ tiên đảo phong phú như sao, tồn tại vô số thế lực, rắc rối phức tạp, đồng thời có một tòa Tiên thành thứ hai danh khí gần với Hạc Minh Sơn Cụ Sơn Trị.

Nghe nói, thành này mới thật sự được tu sĩ Cụ Sơn Trị công nhận đệ nhất Tiên thành.

Tần Tang cũng muốn kiến thức một phen phong cảnh các nơi giới này, tại Tinh Đảo Tiên Hồ phức tạp khả năng càng dễ thu hoạch được cơ duyên, đạt được Pháp Lục.

Nhưng Tần Tang tự biết, thực lực của hắn bây giờ còn chưa đủ đi khắp giới này.

Thế cuộc Cụ Sơn Trị hỗn loạn, lúc nào cũng có thể liên lụy vào tranh đấu giữa Đạo Đình và Quỷ Phương Quốc.

Hóa Mộng Tứ Quý Hoa tới tay, chuẩn bị đột phá, cách làm ổn thỏa nhất bây giờ không thể nghi ngờ là mau trở về Hạc Minh Sơn, an ổn tu luyện trong thành.

Sau khi đột phá, lại ra ngoài du lịch cũng không muộn.

Tần Tang nhìn Chấp Kiếm chân nhân, lắc đầu nói: "Tạ ơn hảo ý đạo hữu, chỉ là bần đạo muốn nhanh chóng trở về trả lại pháp triệu, cũng ẩn ẩn cảm ứng được thời cơ đột phá, nóng lòng bế quan tu luyện, ngày sau lại đến nhà bái phỏng."

Nghe vậy, Chấp Kiếm chân nhân không chỉ không buồn, ngược lại mừng thay cho Tần Tang: "Cơ duyên khó có được, chúng ta còn nhiều thời gian, không cần gấp, bần đạo cầu chúc đạo hữu sớm ngày công thành!"

"Tạ cát ngôn đạo hữu!"

. . .

Hai người cũng không lập tức tách ra.

Tần Tang biết rất ít về các yêu quốc này, không bằng tiếp tục cùng Chấp Kiếm chân nhân đồng hành cho ổn thỏa.

Hai người đi xuyên qua các yêu quốc, vô kinh vô hiểm, cuối cùng bình yên đi vào khu vực an toàn.

Đã đến lúc chia tay.

Chấp Kiếm chân nhân mở miệng gọi lại Tần Tang, lấy ra một hộp gỗ dài mảnh: "Bần đạo bởi vì có chuyện quan trọng, nhất định phải lập tức trở về Tinh Đảo Tiên Hồ, nếu không sẽ cùng đạo hữu đi Hạc Minh Sơn. Bần đạo có một vị hảo hữu tu luyện tại Hạc Minh Sơn, trước đó ủy thác bần đạo luyện chế ra một thanh kiếm, có thể nhờ đạo hữu chuyển giao giúp không?"

"Cái này ······ "

Tần Tang chần chờ.

Không phải là hắn không muốn làm thay, mà hắn và đạo nhân chỉ mới gặp mặt hai lần, mặc dù đã cùng chống yêu thú, thực sự chưa tới mức mới quen đã thân.

Vạn nhất chuyển giao bảo vật xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, còn có thể duy trì tín nhiệm hay không?

Chấp Kiếm chân nhân cười một tiếng, lấy ra bảo kiếm trong hộp, là một kiện pháp bảo cực phẩm.

"Cái này không phải vật quý giá, đạo hữu còn nhớ đến tín vật kia? Đạo hữu kích hoạt tín vật, cũng có thể thông qua vị hảo hữu kia chuyển cáo đến ta, về sau đạo hữu gặp chuyện gì khó xử, có thể trực tiếp mời hắn hiệp trợ, bần đạo biết được cũng sẽ mau chóng đuổi tới."

Trong lòng Tần Tang hơi động, nghe ra, Chấp Kiếm chân nhân là tìm cớ, cũng cố quan hệ với hắn.

Về việc này, Tần Tang cũng không bài xích, tiếp nhận bảo kiếm, kiểm tra một phen, chắp tay nói tiếng gặp lại, sau đó bay về Tây Nam.

Chấp Kiếm chân nhân đứng yên một lát, tung kiếm bay về hướng Bắc.

. . .

Thuận lợi trở về Hạc Minh Sơn.

Tần Tang không nóng lòng đi Đạo Đình, đầu tiên là kích hoạt tín vật, dưới tín vật dẫn dắt tìm tới một toà đình viện trong thành.

Chủ nhân đình viện đã sớm đợi ở ngoài cửa, là một đạo nhân cao gầy mặc thanh sam, pháp hiệu Cốc Chu.

"Nguyên Anh trung kỳ."

Tần Tang xem thấu tu vi Cốc Chu chân nhân.

Cốc Chu chân nhân tiếp nhận tín vật cùng bảo kiếm, lại nhìn về phía Tần Tang, lập tức trở nên cung kính.

Thấy cảnh này, Tần Tang sao còn không biết, người này sợ không phải là hảo hữu Chấp Kiếm chân nhân, càng giống thuộc hạ hơn.

"Một cứ điểm lại có cao thủ Nguyên Anh trung kỳ tọa trấn, Chấp Kiếm chân nhân tựa hồ quan hệ với một thế lực không kém."

. . .

Tần Tang âm thầm gật đầu, giao hảo với Chấp Kiếm chân nhân cũng không có chỗ xấu.

Không lâu sau, Cốc Chu chân nhân tiễn Tần Tang ra đình viện.

Tần Tang bay thẳng về phía Bắc Cực Khu Tà Viện.
Bình Luận (0)
Comment