Chương 262: Ngũ Hành Âm Vật
Chương 262: Ngũ Hành Âm Vật
-Ba động có Linh Nhãn, thế mà lại không nơi nào có Linh Tuyền?
Tần Tang thất vọng thì thào thành tiếng.
Phạm vi của cấm địa phân đà Thiên Thi Tông rất là lớn, bảo khố chứa đựng bảo vật cũng được xây dựng ở nơi này, khiến mọi người phải kinh ngạc ở chỗ, bên trong cấm địa lại có đến ba động Linh Nhãn cùng nhau tồn tại.
Thiên Thi Tông chiếm giữ Linh Mạch này, không lớn hơn so với sơn môn của Thiếu Hoa Hơn, có một cái Linh Nhãn cũng là chuyện bình thường, thế nhưng lại tồn tại những ba động Linh Nhãn, mà khoảng cách lại gần nhau đến vậy, gọi là động phủ do đất trời kiến tạo cũng không ngoa.
Nhưng khiến Tần Tang phải thất vọng chính là, cho dù nơi đây tồn tại ba động Linh Nhãn, độ nồng đậm của linh lực ở nơi này còn hơn hẳn động phủ của hắn, nhưng lại không thể sinh ra Linh Tuyền.
Nếu có Linh Tuyền, dù có ra sao hắn vẫn phải vận chuyển rời đi.
-Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương đột phá tầng thứ hai, độ khó khi tìm hiểu về Sát Phù đột nhiên tăng lên, thậm chí lĩnh ngộ mỗi một nét đều muốn khó hơn so với tấm Sát Phù thứ nhất, càng sớm tới Cổ Tiên chiến trường càng tốt.
Nghe thấy giọng bực tức của Tần Tang, Vu Đại Nhạc đang nghiên cứu trận khí ở bên cạnh cũng ngẩng đầu lên, cười trên sự si tâm vọng tưởng của hắn:
-Tần sư đệ suy nghĩ nhiều rồi, bên trên một Linh Mạch có thể hình thành Linh Nhãn đã được coi là trời đất chiếu cố rồi, Linh Tuyền nào có hình thành dễ dàng như vậy được? Sư môn của chúng ta từ khi lập phái đến nay cũng chỉ có sáu động phủ sinh ra Linh Tuyền. Không phải cứ có linh lực nồng đậm hoặc là Linh Mạch to lớn là có thể sinh ra Linh Tuyền được, nhất định phải sông núi mạch ngầm nối liền thành một mạch, linh tú bốn phương hội tụ, và còn phải có đủ loại cơ duyên xảo hợp thì mới có thể có được một chút khả năng nhỏ bé.
-Vu sư huynh đã từng nghiên cứu qua Linh Tuyền sao? Có thể nói tỉ mỉ cho ta một chút hay không?
Tần Tang tò mò hỏi, hắn đã từng tới Bảo Tháp Phong, phát hiện những điển tịch liên quan đến việc này vô cùng ít, nghe giọng điệu của Vu Đại Nhạc, thật giống như đã từng ngâm cứu qua.
-Tần sư đệ thật sự có hứng thú với những thứ này sao?
Vu Đại Nhạc hơi kinh ngạc, nghe thấy Tần Tang nhắc đến Bảo Tháp Phong, liền nói:
-Tần sư đệ, nếu như ngươi tìm những điển tịch này ở Bảo Tháp Phong thì ngươi tìm sai nơi rồi, những điển tịch đề cập đến Linh Mạch, Linh Nhãn, Linh Tuyền nhiều nhất không đặt ở trong Bảo Tháp Phong, mà là ở Đạo Môn Phong.
-Đạo Môn Phong?
Tần Tang ngạc nhiên.
-Không sai.
Vu Đại Nhạc gật gật đầu:
-Đạo Môn Phong có một thư khố, bên trong có tồn trữ rất nhiều điển tịch được lưu truyền dưới thế gian do các tu sĩ sưu tầm, nhưng giá trị tác phẩm không hề cao, không có bao nhiêu tác dụng với Tu Tiên giả như chúng ta nên rất ít người biết tới.
Lúc ta chưa đột phá Trúc Cơ kỳ đã từng làm tạp dịch ở Đạo Môn Phong, thu xếp các điển tịch ở trong đó, phát hiện ở đó có rất nhiều kiệt tác của phàm nhân rất có ý nghĩa nên đã say mê đọc. Vì thế lãng phí rất nhiều thời gian, tuổi gần năm mươi mới đột phá đến Trúc Cơ kỳ, suýt nữa làm hỏng chuyện lớn.
Trong thư khố có nơi đặt ngọc giản, bên trong cất chứa tinh nguyên phong thủy do các tu sĩ có hiểu biết rộng rãi ghi chép lại. Tài lữ pháp địa, đều là những thứ cần thiết của tu sĩ. Nghe nói Tu Tiên Giới đã từng ở trong bầu không khí hưng phấn đi tìm kiếm Linh Tuyền, sau này các tu sĩ phát hiện Linh Mạch dễ tìm nhất, nhưng Linh Tuyền lại hình thành hoàn toàn không theo quy luật nào, mà Linh Tuyền lại quá mức hiếm thấy, những cái trong nghiên cứu của bọn họ không có cách nào đi nghiệm chứng. Chờ đến khi trào lưu này lắng xuống, những kiệt tác này cũng dần dần rơi vào quên lãng, tất cả đều được nhét vào trong Đạo Môn Phong.
Nghe được Vu Đại Nhạc bình luận về kiệt tác thế gian, Tần Tang tán đồng gật đầu, mặc dù phàm nhân giống như phù du sớm sinh tối chết, nhưng người thông minh lại nhiều như sao trên trời, chỉ là thiếu khuyết linh căn, hoặc không có tiên duyên, vô duyên với Tiên Đạo mà thôi.
Hắn nhận được Thanh Tĩnh Kinh từ chỗ Tịch Tâm đạo nhân, đó chính là kinh sách của đạo sĩ phàm tục, không chỉ giúp hắn nhập định tu hành mà bây giờ khi rảnh rỗi sẽ bỏ ra thưởng thức lại.
Tần Tang ghi nhớ vị trí của thư khố, quyết định sau khi về sơn môn sẽ tới xem thử một chút xem có ai nghiên cứu qua phương thức xử lý Linh Tuyền hay không.
Trận khí của Thiên Thi Tông là một khối bạc ngọc cao bằng một người, vô cùng tinh xảo, chút tạp chất, bề mặt đã hơi tổn hại, nhưng khi hai người bọn họ cùng lúc thao túng, bên trong bạch ngọc ánh lên từng đạo kinh văn, cấm chế vẫn còn đang hoạt động.
Sau khi kim văn che kín bạch ngọc, đột nhiên sinh ra một luồng lực hút rất lớn, dường như biến thành một cái hố đen, dùng tốc độ kinh người thôn phệ hết linh khí bên trong cấm địa.
Tốc độ thôn phệ cực nhanh, phía trên bạch ngọc xuất hiện một vòng xoáy mà mắt thường có thể trông thấy được.
Ngay sau đó, đống kim văn này tựa như mạng nhện kéo dài đến bên ngoài của cấm địa, đồng thời nhanh chóng lan tỏa ra bên ngoài, trong động phủ kim quang chói mắt, cảm giá giá lạnh do âm hàn bị quét qua, trở nên ấm áp hơn.
Có thể thấy được tác dụng của cấm chế đúng là dùng để ngăn cản Địa Sát Chi Khí, đệ tử của Thiên Thi Tông được cấm chế che chở nên mới có thể tu luyện ở nơi như này.