Chương 261: Đi Vào
Chương 261: Đi Vào
Ngay khi hắn định nhấc chân đi vào bên trong, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng vang trầm.
Thân ảnh Tần Tang dừng lại một chút, quay đầu lại thì chỉ nhìn thấy một loạt cửa đá ở trước đại điện, có một cánh cửa đá bên trên có vô số vết rạn, sau đó ầm ầm vỡ nát, có một bóng đen lóe lên rồi phi ra từ bên trong.
Vẻ mặt Tần Tang hơi đổi, tâm niệm thay đổi thật nhanh, cũng không lựa chọn ẩn độn thân hình, hắn nhìn thấy rõ ràng cái bóng đen kia chính là Vu Đại Nhạc mà không phải là Sát Thi, dấu vết chiến đấu trong đại điện không lừa được ánh mắt của Vu Đại Nhạc, không cần thiết phải che dấu.
Hơn nữa, mới vừa rồi hắn mới chỉ nhìn lướt sơ qua mà thôi, phía sau huyền thiết môn cũng là một mảnh phế tích, giống hệt với trước kia, đều đã bị cướp đoạt qua một trận, chỉ sợ không còn bất cứ bảo vật gì.
-Ồ, Tần sư đệ sao?
Vu Đại Nhạc vọt vào trong đại điện, đột nhiên thấy một bóng người đứng đó thì chuông cảnh báo trong lòng nổi lên, lập tức thúc giục pháp khí, bày ra tư thế phòng thủ, sau khi nhìn rõ người đó chính là Tần Tang thì không khỏi ngạc nhiên một phen.
-Bái kiến Vu sư huynh.
Tần Tang mở miệng chào hỏi, nhìn phía sau Vu Đại Nhạc, không có bóng dáng của Lý Tại, xem ra hắn ta cũng xông tới đây một mình.
Vu Đại Nhạc nhẹ nhàng thở dài một hơi, thu hồi pháp khí hộ thân, trong lòng vẫn còn cảm giác sợ hãi nói:
-Dọc trên đường đi không gặp được một ai, ta còn tưởng là . . . May mắn! May mắn! Tần sư đệ thế mà lại có thể tới đây được nhanh như vậy. Không biết trên đường ngươi có đụng phải Sát Thi hay không, đám tà thi này rất lợi hại . . .
Vu Đại Nhạc vừa nói vừa đánh giá đại điện, nói được một nửa, đột nhiên chú ý đến cỗ Sát Thi bị linh kiếm đâm thủng đầu kia, miệng đang nói liên hồi lập tức im bặt, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, nuốt một ngụm nước bọt theo bản năng.
-A . . . Con Sát Thi này do chính Tần sư đệ giết chết?
Nhìn thấy biểu tình hết ngạc nhiên lại đến nghi ngờ của Vu Đại Nhạc, Tần Tang mặt không đổi sắc nói:
-Vu sư huynh đề cao sư đệ ta quá rồi, công lao chủ yếu tru diệt con Sát Thi này là của Thanh Đình sư tỷ. May mà có Thanh Đình sư tỷ ở đây, nếu không e là ngay cả bản thân ta cũng đã vong hồn dưới tay của Sát Thi rồi.
Vu Đại Nhạc nghe vậy liền vui vẻ, vội vàng nhìn xung quanh.
-Thanh Đình sư tỷ cũng đã đến đây rồi sao, tỷ ấy đâu rồi?
Sắc mặt của Tần Tang rất ngưng trọng, trầm giọng nói:
-Thanh Đình sư tỷ đã qua đời rồi.
-Ngươi nói cái gì?
Sắc mặt Vu Đại Nhạc đại biến, đột ngột quay đầu trừng mắt nhìn Tần Tang, khí thế đột nhiên bùng nổ.
Dưới sự áp bách từ khí thế của Vu Đại Nhạc, cảm nhận được sự đề phòng nồng đậm trong ánh mắt của hắn ta, Tần Tang bất vi sở động, lấy quan tài băng từ trong túi Giới Tử ra rồi kể hết những chuyện vừa rồi một lần, cũng lấy thi thể huynh đệ Liễu thị ra cho hắn ta xem.
Miệng vết thương chí mạng trên người Thanh Đình rõ ràng là do Sát Thi lưu lại, hơn nữa trước khi chết nàng và Tưởng sư huynh đamg ôm lấy nhau, vẻ mặt lạnh nhạt không nhìn ra được chút vẻ tức giận nào do bị ám toán, Vu Đại Nhạc muốn không tin cũng không được.
Vu Đại Nhạc thở dài một tiếng, khổ sở nói:
-Huynh đệ Liễu thị bị bắt tách ra, không thể sử dụng phương pháp hợp kích với nhau, ta cũng đã đoán trước được từ lâu. Chỉ không ngờ tới tu vi của Thanh Đình sư tỷ còn cao hơn cả chúng ta, thế mà lại chết trong tay Sát Thi, cũng không biết ba người Ngô sư đệ thế nào rồi . . .
Tần Tang nói:
-Đám Sát Thi này tuy rằng rất quỷ dị, nhưng dù thế nào cũng là vật chết, bọn Ngô sư huynh chắc chắn không thiếu thủ đoạn để bảo vệ bản thân, không cần phải quá lo lắng. Trước khi Thanh Đình sư tỷ quy tiên đã nói cho ta biết ở phía trước cấm địa nhất định có trận khí tồn tại, có thể thông qua trận khí để thao túng cấm chế nơi này, chúng ta mở cấm chế ra trước, rồi kiên nhẫn chờ đợi vài vị đạo hữu vậy . . .
Trong lòng hắn biết rõ Ngô Nguyệt Thăng cùng với Bạch Vân Sơn Nhân chắc chắn sẽ không xuất hiện được nữa, chỉ có thể xem xem Lý Tại có mạng sống để trốn vào đây được hay không, nhưng đã diễn trò thì phải diễn cho đạt.
Hiện tại uy hiếp lớn nhất tất nhiên là Địa Sát Chi Khí, trong lòng Vu Đại Nhạc cũng hiểu rõ, chỉ là bị cái chết của Thanh Đình làm chấn động, trong lòng tạm thời vẫn hơi bối rối, nghe Tần Tang nhắc nhở mới lập tức tỉnh táo trở lại, liên tục nói:
-Tần sư đệ nói đúng, chúng ta mau mở cấm chế ra, ngăn trở Địa Sát Chi Khí. Không biết Tần sư đệ đã mở thử qua hay chưa, trận pháp của cấm chế có dễ dàng khống chế không?
Tần Tang mạnh mẽ đẩy huyền thiết môn ra, lắc đầu nói:
-Lúc mà Vu sư huynh đến thì ta mới vừa phá giải xong cấm chế trên huyền thiết môn, vẫn chưa kịp vào trong xem xét.
Vu Đại Nhạc nhìn về phía huyền thiết môn, nhìn thấy một mảng phế tích rất lớn thì gật đầu, đi theo Tần Tang vào bên trong.