Chương 260: Lương Nghi Thần Quyết
Chương 260: Lương Nghi Thần Quyết
Mặt Thanh Đình tràn ngập sự vui sướng, mạnh mẽ nhào vào trong lòng ngực của Tưởng sư huynh, lớn tiếng bật khóc.
Sự đau khổ và tuyệt vọng đè nén nàng suốt bao nhiêu năm qua, bi ai khôn cùng.
Khóe mắt của Tưởng sư huynh cũng chảy xuống một giọt nước mắt.
Thiên Thi Phù!
Linh quang trong đầu Tần Tang lóe lên, đột nhiên hiểu rõ Thanh Đình đang tìm thứ gì.
Thiên Thi Phù sẽ biến Tưởng sư huynh biến thành thi khôi, lại có thể dung hợp Nguyên Thần của hắn ta, niêm phong chặt Nguyên Thần, có thể ngăn cản Nguyên Thần bị tiêu tán.
Dựa theo nội dung của Thiên Âm Thi Quyết, sau khi bị Thiên Thi Phù niêm phong lại thì sẽ không thể chống đối, Tưởng sư huynh chắc chắn sẽ biến thành thi khôi, Nguyên Thần sẽ phát sinh ra biến hóa quỷ dị, cũng không thể khôi phục được.
Nhưng ở Tu Tiên Giới, chỉ cần còn có một tia hy vọng thì bất cứ kỳ tích nào cũng có thể xảy ra, khi nào Nguyên Thần tiêu tán thì lúc đó mọi chuyện mới hoàn toàn kết thúc.
Ngọc Phật khẳng định có thể ngăn cản được Thiên Thi Phù, nhưng Tần Tang sẽ không lấy bản thân ra thử nghiệm.
Nguyên Thần của Tưởng sư huynh hoàn toàn tiêu tán, sau khi Thanh Đình sư tỷ trút hết ra, vẻ mặt không vì sắp chết mà sinh ra sợ hãi, ngược lại trên mặt còn ẩn chứa cảm xúc có chút kỳ lạ.
Nàng gọi túi Giới Tử và phù bảo quay lại tay, đưa tới trước mặt Tần Tang.
Tần Tang nhìn bên trong túi Giới Tử, ngoại trừ nửa bộ xác hắc hổ ra thì bên trong chỉ có một vài thứ không có giá trị cao, quả nhiên Thanh Đình đã bị Hỏa Nha Lệnh làm tiêu hao hết cả tài sản.
Mấy thứ này Tần Tang không sử dụng đến, nhân tiện nói:
-Thanh Đình sư tỷ còn có người thân không?
Tần Tang sử dụng Thủy Hành linh lực, ngưng tụ thành một cái quan tài băng, đặt hai người ôm nhau vào bên trong, chờ khi nào ra khỏi đây sẽ tìm một mảnh đất để an táng, sau đó cũng thu luôn cả thi thể của Liễu Sơn lại.
Một nhóm tám người đã chết mất năm, không biết tình huống bên đám Vu Đại Nhạc và Lý Tại thế nào rồi, theo như Thanh Đình nói, phía sau đại ddijen chính là cấm địa của phân đà Thiên Thi Tông, cho dù đi bằng cửa hang nào cũng sẽ gặp lại nhau bên trong đó, nhưng Vu Đại Nhạc và Lý Tại lại chậm chạp chưa thấy xuất hiện.
Huynh đệ Liễu thị không nói thật, hai người bọn họ thực ra không phải lĩnh hội được công pháp có thể khiến hai người họ hợp kích, cùng phát huy ra thực lực không kém cạnh so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mà là do một môn bí pháp có tên là Lưỡng Nghi Thần Quyết.
Bí pháp này vừa lạ lại vừa đặc biệt, lai lịch hẳn là không đơn giản.
Tuy nhiên, có một điều bọn họ nói cũng không sai, Lưỡng Nghi Thần Quyết đúng là cần đôi bên phải có tâm ý tương để tu luyện, đối với Tần Tang thì vô dụng, vì thế hắn chỉ tùy ý thu hồi lại.
Khiến cho Tần Tang tò mò vẫn chính là tấm phù bảo kia, lá bùa trắng như tuyết, tính bền dẻo tốt, ấn một cái liền phát tán ra ánh sáng xanh nhàn nhạt của Ngọc Như Ý, Ngọc Như Ý tinh xảo một mực muốn phá giấy mà ra, vô cùng linh tính.
Tuy rằng thấy qua nhiều lần, nhưng hắn tu hành đã lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên có được phù bảo, một tấm phù bằng giấy mỏng manh, thế mà lại có thể niêm phong được một phần mười uy năng của pháp bảo, thật sự rất thần kỳ.
Khi hắn ở Bát Quái cấm địa gặp được thiếu niên kình trang, người đó cũng có phù bảo, là một thanh loan đoan hình trăng lưỡi liềm, nhưng thiếu niên kình trang chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, không cô đọng chi pháp, chỉ có thể phát huy ra được một phần uy lực của phù bảo.
Mà Thanh Đình sư tỷ lại là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng của phù bảo, vừa rồi Thanh Đình sư tỷ còn thúc dục phù bảo để công kích Sát Thi, khiến Tần Tang phải mở mang tầm mắt.
Cho dù là cực phẩm pháp khí thì cũng có phần thua kém phù bảo, đáng tiếc trước đó Thanh Đình sư tỷ đã bị Sát Thi đánh lén, bản thân bị trọng thương, cục diện khó mà vãn hồi.
Hơn nữa, để thúc dục phù bảo cần phải có một thời gian nhất định để tế luyện, truyền vào trong đó một lượng lớn linh lực, mà tiêu hao cũng rất lớn.
Cầm phù bảo lật xem một hồi, Tần Tang cẩn thận thu hồi lại, đi đến trước huyền thiết môn, dựa theo lời chỉ dẫn của Thanh Đình sư tỷ, phá giải cấm chế trên cánh huyền thiết môn.
Lúc trước hắn đều là cậy mạnh để phá cửa, dùng biện pháp của Thanh Đình sư tỷ, sẽ không có phá hư bản thể của cấm chế, sau khi đi vào trong có thể một lần nữa đóng lại huyền thiết môn, để ngăn cản Âm Sát Chi Khí.
Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm hóa thành kiếm quang, liên tục va chạm vào huyền thiết môn, mỗi lần đều chỉ lướt qua liền thôi, thoạt nhìn căn bản không thể dụng lực, không lâu sau, cấm chế sẽ được phá giải mà không mất bao nhiêu sức lực gì.
Tần Tang không nhịn được thán phục trình độ của Thanh Đình sư tỷ về đạo Cấm Chế, xác định phía sau huyền thiết môn không có bất kỳ nguy hiểm gì, ngự sử linh lực thành chưởng, dùng sức đẩy ra.
‘Cót két . . .’
Huyền thiết môn chậm rãi mở ra, bất ngờ chính là phía sau huyền thiết môn không có những con đường đá nối tiếp nhau, đó là một huyệt động vô cùng rộng lớn và trống trải, huyền thiết môn vừa đẩy ra đã có luồng linh lực nồng đậm tới khôn cùng chen chúc nhau tuôn ra, khiến tinh thần của Tần Tang hưng phấn rung động một cái.
Huyệt động này chính là trung tâm cấm địa của phân đà Thiên Thi Tông!