Chương 268: Cảnh Bà Bà
Chương 268: Cảnh Bà Bà
Ra khỏi Thiên Ngân Lâu, Tần Tang cau chặt mày, Linh Tuyền Chi Vật còn khó kiếm hơn cả trong tưởng tượng của hắn, Trương chấp sự liên lạc ba chi nhánh ở những phường thị khác cũng không có tin tức.
Tần Tang đành phải lưu lại một ít linh thạch, xin Thiên Ngân Lâu hỗ trợ để ý.
Nhưng mà, Trương chấp sự đã nói Tần Tang, ông ta làm chấp sự tại Thiên Ngân Lâu mấy chục năm cũng chưa từng gặp qua loại đồ vật này.
-Cố gắng làm hết khả năng rồi nghe theo ý trời vậy, nếu như thật sự tìm không thấy thì đành phải làm theo kế hoạch lúc trước.
Tần Tang thầm than một tiếng, bước nhanh về phía cửa tiệm của Ngô chưởng quỹ.
Đsung lúc Ngô chưởng quỹ có mặt trong cửa tiệm, thời điểm hai người tán gẫu, nghe Tần Tang nói đến chuyện phiền lòng thì Ngô chưởng quỹ liền bật cười, nói:
-Tần đạo hữu muốn mua Quỷ Điêu Linh tươi mới ở Thiên Ngân Lâu, không mua được mới là chuyện bình thường. Thứ nhất, Quỷ Điêu sinh trưởng sâu bên trong Thiên Đoạn Sơn, là khu vực có âm khí thịnh nhất và yêu thú âm tà ở nơi đó nhiều vô số kể, đó còn là địa bàn của ma tu. Thứ hai, Quỷ Điêu Linh chính là Linh Vũ trên người của Quỷ Điêu Quan, mang theo một âm hỏa kỳ dị, là một loại linh tài luyện khí kỳ lạ, nhưng tác dụng của loại âm hỏa này đối với tu sĩ chính đạo cũng không lớn, thậm chí còn có thể làm hư hao pháp khí, trái lại, loại lông vũ âm hỏa tan hết mới được hoan nghênh nhiều. Sư phụ ta lưu lại cho ta một chút đường đi sưu tập linh tài, nếu như Tần đạo hữu cần thì ta có thể giúp một tay, tuy nhiên Tần đạo hữu muốn nhanh chóng có được thì cái giá phải bỏ không hề thấp.
Tần Tang nghe vậy thì vui mừng:
-Vậy cảm tạ Ngô đạo hữu, chỉ cần có thể mua được thì giá tiền có thể thương lượng được, đến lúc đó Tần mỗ tất có hậu tạ.
Tần Tang dứt khoát nói luôn chuyện Linh Tuyền Chi Vật cho Ngô chưởng quỹ luôn.
-Đồ mà Tần đạo hữu cần, nếu ngay cả Thiên Ngân Lâu cũng không mua được thì mấy cửa tiệm khác e rằng cũng không có. Nhưng mà, trừ cái đó ra, Ngô mỗ ngược lại biết hai đường tắt. . .
Ngô Nguyệt Thăng cảnh giác đóng cửa tiệm, lại gần nhỏ giọng nói ra:
-Trong đó một cái là chợ đen.
-Khu chợ đen?
Tần Tang cũng đã được nghe nói khu chợ đen, nghe nói bên trong sẽ thường xuyên có thật nhiều tinh phẩm xuất hiện, có lúc còn có đồ vật còn tốt hơn so với đồ ở Thiên Ngân Lâu, nhưng nhiều món đồ lai lịch có vấn đề, nói một cách khác, khu chợ đen này là nơi để phi tang đồ ăn cắp.
Trong đống pháp khí của Ngô Nguyệt Thăng, có mấy món Tần Tang không cần, nhưng cũng không thể bán ở Vấn Nguyệt phường thị này được, nếu không thì quá coi thường Thiếu Hoa Sơn, muốn thủ tiêu đồ ăn cắp cũng phải chờ sau khi tiến nhập Cổ Tiên chiến trường xong mới được.
Pháp khí của Bạch Vân Sơn Nhân đều vô cùng phổ biến, lấy ra bán không có vấn đề gì, nhưng phẩm chất không cao, đưa đến khu chợ đen chỉ sợ người ta chướng mắt.
Cho nên, gần đây Tần Tang không có tang vật nào để thủ tiêu cả, thứ hai hắn muốn chuyên tâm tu luyện, đồ nào không quá cấp thiết phải tìm kiếm thì hắn sẽ không tận lực tìm kiếm qua.
Ngô chưởng quỹ là một lão nhân ở Vấn Nguyệt phường thị, biết rõ khu chợ đen cũng bình thường.
Nhưng Linh Tuyền Chi Vật là vô giá, chưa chắc chợ đêm đã bán.
Ngô chưởng quỹ cũng biết trong khu chợ đen cũng chưa chắc có bán đấu giá Linh Tuyền Chi Vật, giọng điệu vừa thay đổi nói:
-Nếu Tần đạo hữu có hứng thú với khu chợ đen thì tại hạ có thể dẫn đường đi vào. Ngoài ra, ngoài bỏ chợ ra thì Vấn Nguyệt phường thị còn có một cửa tiệm bí mật, là do một vị lão tiền bối đức cao vọng trọng khai trương, kỳ thật là một chỗ để cho các nhóm đạo hữu cùng chung chí hướng hội tụ với nhau, thành viên đa phần đều là tán tu, ở trong tiệm bí mật giúp đỡ nhau, cũng có thể tuyên bố nhiệm vụ, cần có cái gì, hoặc là gặp phải khó khăn gì, mọi người cùng nhau hợp lực giải quyết, chung quy cũng mạnh hơn so với một người.
-Ồ?
Tần Tang nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, nhưng suy nghĩ lại thì một nơi như thế tồn tại cũng không có gì là lạ, ở Thiếu Hoa Sơn, đồng môn với nhau cũng có vài đảng phái khác, nếu ở bên ngoài mua không được thì hắn còn định đi nhờ Ôn sư huynh đi giúp đỡ một chút.
-Loại tụ hội như này chắc hẳn không phải ai cũng có thể gia nhập đúng không? Không biết có cần yêu cầu gì chăng?
Ngô chưởng quỹ gật đầu nói:
-Quả thật cần phải có hai yêu cầu, thứ nhất là phải được ba thành viên trong số đó đề cử, Tần đạo hữu không cần lo lắng, tại hạ có thể giúp Tần đạo hữu tìm hai vị bằng hữu khác giúp đỡ. Thứ hai chính là phải chứng minh rõ ràng thân phận và lai lịch, chịu đựng sự điều tra, không được che giấu ào. Bởi vì trong đó tán tu chiếm đa số, tất cả mọi người đều cực kỳ là cẩn thận, gia nhập vào trong tiệm bí mật là để nhờ hỗ trợ, ý phòng ngừa các việc xấu xuất hiện, phòng ngừa người mang tâm tư trong lòng trà trộn vào trong.
Dứt lời, Ngô chưởng quỹ hơi ngượng ngùng nhìn Tần Tang, không biết được ý định của hắn như thế nào.
Tần Tang nghe vậy thì mỉm cười, thân phận của hắn không phải là không thể công khai ra, sở dĩ vẫn luôn ẩn núp tu vi ở trước mặt Ngô chưởng quỹ cũng là do thói quen hình thành, miễn cho lúc trao đổi liền phát sinh phiền phức, nghe Ngô chưởng quỹ nói như vậy, hắn liền lấy lệnh bài của mình ra đưa cho Ngô chưởng quỹ.
-Tần mỗ tu đạo ở Thiếu Hoa Sơn, Ngô chưởng quỹ có thể đem lệnh bài này mang cho vị tiền bối kia, nếu như cần đi tìm những đồng môn khác của Thiếu Hoa Sơn để chứng minh thì Tần mỗ nhất định sẽ toàn lực phối hợp.