Chương 269: Tấm Gương
Chương 269: Tấm Gương
-Tần tiền bối!
Chủ tiệm Ngô đã sớm đoán được thân phận của Tần Tang, nhưng khi nhìn thấy tấm lệnh bài đại biểu cho để tử Trúc Cơ kỳ của Thiếu Hoa Sơn, mặc dù có kinh ngạc, nhưng cũng không có quá mức khiếp sợ, lập tức đứng dậy hành lễ.
Tần Tang thôi động linh lực đè Ngô chưởng quỹ ngồi xuống lại, hỏi:
-Ngô đạo hữu, những năm gần đây ta đã đắc tội qua với ngươi sao?
-Hả?
Ngô chưởng quỹ há hốc mồm:
-Lời ấy của Tần tiền bối là ý gì? Vãn bối đạt nhờ có được sự quan tâm của Tần tiền bối nên cảnh giới Luyện Khí mới có thể tăng lên được một chút, sao lại . . .
-Không đắc tội là được rồi.
Tần Tang nghiêm mặt nói:
-Ta với Ngô đạo hữu quen biết nhau có hơi muộn, lần đầu tiên đến cửa hàng của đạo hữu, đúng thật mới chỉ là Luyện Khí kỳ, sau đó may mắn đột phá, từ đó về sau chúng ta hợp tác với nhau vô cùng thuận tiện. Sau này chúng ta cứ xưng hô đạo hữu là được, không cần phải nói cái gì mà tiền bối nữa, nếu không thì ta sẽ không có mặt mũi nào để tới nhờ Ngô đạo hữu hỗ trợ đâu?
-Chuyện đó . . .
Vẻ mặt của Ngô chưởng quỹ tỏ ra do dự, thấy Tần Tang kiên trì chỉ đành nghe lời, chắp tay nói:
-Nhận được sự coi trọng của Tần đạo hữu, nếu bản thân có chỗ nào hữu dụng với Tần đạo hữu thì tại hạ nhất định sẽ toàn lực ứng phó . . .
Tần Tang mỉm cười gật đầu:
-Vậy là đúng rồi! Lần này ta đến còn có một việc muốn nhờ Ngô đạo hữu hỗ trợ...
Nhìn thấy xác yêu của hắc hổ, Ngô chưởng quỹ khiếp sợ không thôi, ông ta mở cửa tiệm kinh doanh trong Vấn Nguyệt phường thị mục đích chính là để giúp tán tu luyện chế một ít trung hạ phẩm pháp khí, loại xác yêu có thực lực Yêu Linh trung kỳ này đúng là chưa từng thấy qua bao nhiêu, nhưng cũng đã từng tiếp xúc với xác yêu.
Mới vừa có được xác yêu của một con bạch tê chưa bao lâu, lại giết chết thêm một con hắc hổ càng mạnh hơn, xem ra thực lực của vị Tần đạo hữu này còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng, Ngô chưởng quỹ cũng hứng khởi mở lòng kết giao.
Kỳ thật ông ta càng là muốn luyện chế pháp khí, nhưng Tần Tang lại kiên quyết muốn luyện thành Phệ Nguyên Chùy, cho nên ông ta cũng chỉ có thể dựa theo lời của Tần Tang mà làm.
Sau khi ước định xong, Ngô chưởng quỹ thu hồi xác yêu của hắc hổ, đóng cửa cửa tiệm, dẫn Tần Tang đi về phía cửa tiệm bí mật.
Làm cho người ta cảm thấy tấm tắc kỳ lạ chính là, cửa tiệm bí mật này lại khai trương trên mảnh đất tập hợp phàm nhân sinh sống, Tần Tang và Ngô chưởng quỹ dọc theo đường ngã tư quẹo trái quẹo phải, cuối cùng dừng lại trước một cửa tiệm có tên là Đào Trúc Hiên.
Cửa tiệm nhỏ yên tĩnh vô cùng, không có lấy một khách nhân, chủ tiệm là một bà lão tuổi chừng tám mươi, lưng hơi gù, mặt vô số nếp nhăn đang ngồi ở trên ghế trúc chợp mắt.
Nhìn thấy lão bà bà này, ánh mắt của Tần Tang ngưng lại, hắn cảm giác không thể nhìn thấy, rất có thể là tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ hoặc là hậu kỳ.
Nghe Ngô chưởng quỹ nói, người này họ Cảnh, thường gọi là Cảnh bà bà, mười mấy năm trước đột nhiên xuất hiện ở Vấn Nguyệt phường thị, mở cửa tiệm bí mật này, tổ chức nên buổi hội tụ tán tu, vẫn có thể chủ trì chính nghĩa, đức cao vọng trọng, danh tiếng thật tốt.
Trước đây bên trong cửa tiệm bí mật có một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, ở một lần đã ước định tốt đi làm nhiệm vụ xong lại nổi lên ý định giết người đoạt bảo, sau khi đạt được liền chạy trốn, không ngờ Cảnh bà bà biến mất một tháng, khi trở về lại mang theo cái đầu của vị tu sĩ kia trở về, từ đó không ai là không phục.
-Chẳng lẽ người này không có hy vọng Kết Đan sao, bắt đầu chơi trò phong trần à?
Tần Tang thầm nghĩ.
-Ngô Dạng gặp qua Cảnh bà bà.
Ngô chưởng quỹ bước nhanh đến trước mặt của Cảnh bà bà, khom người hành lễ.
Lão bà bà mở ra hai mắt, ánh mắt không hề có chút đục ngầu nào, tầm mắt di chuyển, dừng lại ở trên người Tần Tang:
-Ngô đạo hữu đến đó sao, vị đạo hữu này là?
Giọng nói có chút khàn khàn già nua, nhưng không có một cảm giác âm đức nào, giống như một trưởng bối trong nhà vậy.
Tần Tang chủ động tiến lên:
-Thiếu Hoa Sơn Tần Tang, bái kiến Cảnh bà bà.
Sau đó Ngô chưởng quỹ liền nói mục đích tới lần này với Cảnh bà bà, mới vừa rồi trên đường đi, Ngô chưởng quỹ cũng tìm được hai người bằng hữu của ông ta, ba người cùng nhau đề cử Tần Tang, nhưng mà phải được bà bà cho phép mới được vào, nếu không thì nhân số trong trong cửa tiệm bí mật cũng không có dừng lại ở mức ít như thế.
Sau khi biết được thân phận của Tần Tang, Cảnh bà bà lập tức có hứng thú, cao thấp đánh giá Tần Tang một phen, bật cười ha ha, lời nói sắc bén:
-Tần đạo hữu xuất thân từ danh môn đại phái, thông đồng làm bậy với đám tán tu chúng ta không sợ bị các đồng môn biết chuyện sẽ cười nhạo sao?
Tần Tang mặt không hề đổi sắc:
-Ở trong lòng của Tần Tang, mọi người đều tu sĩ, không kể xuất thân cao hay thấp, chỉ cần là người một lòng hướng đạo thì cũng đủ để vãn bối kính nể rồi.
Đây đúng là suy nghĩ thực sự trong lòng của hắn.
Con đường Tu Tiên khó khăn, tuyệt tranh một đường.
Chỉ có bước vào con đường tu luyện mới biết được con đường này khó khăn ra sao, cô tịch, có thể sẽ vượt qua đủ loại khó khăn hiểm trở, chung quy sẽ trở thành người có tâm trí kiên định, đều là tấm gương của hắn.