Chương 2726: Tu luyện trong cô tịch
Chương 2726: Tu luyện trong cô tịch
Đạo Đình và Quỷ Phương quốc xung đột tăng lên, những chuyện tương tự nhất định thường xảy ra, lần sau sẽ không may mắn như thế.
Nghĩ tới đây, ý niệm rời xa tránh họa trong đầu của Tần Tang càng thêm mãnh liệt.
Hắn gọi ra pháp tướng, ngẩng đầu nhìn Thanh Loan đang chậm rãi vỗ cánh, thầm nghĩ: "Lần này nhờ ngươi."
Hiện tại pháp tướng Thanh Loan là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Pháp tướng giúp hắn chống đỡ thiên uy của Luyện Hư, tranh thủ chút hi vọng sống, nhưng hiển nhiên còn chưa đủ mạnh, đối mặt Yêu Vương vẫn không hề có lực hoàn thủ.
"Thiên Yêu Luyện Hình đột phá tầng thứ năm trung kỳ, pháp tướng sẽ còn lột xác, không biết có được sức tự vệ khi gặp phải Yêu Vương hay không."
Tần Tang thầm nghĩ, xem ra kế tiếp cần lấy Thiên Yêu Luyện Hình làm trọng.
Trên thực tế, tám năm trước hắn đã làm như vậy.
Đột phá Hóa Thần trung kỳ về sau, Tần Tang cảm giác được, lĩnh ngộ từ trận chiến với Hạ Hầu không đủ để chèo chống hắn đột phá Hóa Thần hậu kỳ.
Dù sao, Hạ Hầu lúc ấy không phải toàn thịnh, mà thực lực của Tần Tang không thể cân nhắc chỉ đơn giản về cảnh giới.
Muốn đột phá Hóa Thần hậu kỳ, cần tìm đối thủ mạnh hơn, triển khai đại chiến nhẹ nhàng vui vẻ mà lâm ly!
Loại đối thủ này, bên trong Quỷ Phương quốc, sợ chỉ có yêu hầu đệ nhất dưới trước Yêu Vương, thậm chí thiên tài sớm đã lĩnh ngộ pháp tướng, không ai không phải địa vị cao, khó mà gặp.
Bọn chúng dù đi ra ngoài cũng rất ít lạc đàn, tìm chúng xung đột, còn có thể dẫn tới Yêu Vương.
So sánh với Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương, Thiên Yêu Luyện Hình dễ đột phá hơn, Tần Tang lựa chọn thế nào là rõ ràng.
"Mau chóng tu luyện đến tầng thứ năm trung kỳ đỉnh phong, nếm thử đột phá, để chuyện khác sang một bên."
Tần Tang quyết định.
Độc lực trong độc quả nồng đậm nặng nề hơn dịch hoa nhiều, chỉ tám năm tiến cảnh lại kinh người.
Hắn vốn định rút ra chút thời gian, thăm dò Trị Đàn, tìm kiếm con đường phi thăng, hiện tại thay đổi chủ ý, sau khi đột phá rồi hành động cũng không muộn.
Trận truy sát này, để Tần Tang cảm nhận được gấp gáp, luôn có một loại cảm giác đại biến sắp tới.
Ánh mắt của hắn xa xôi, ngưng mắt nhìn cửa đá động phủ, thật lâu mới thu mắt lại, lấy dịch độc quả ra, nuốt vào một giọt.
...
Mười năm sau.
Trong mười năm qua, Tần Tang chỉ trở về một lần vì đã dùng hết Huỳnh Hoa Đan, thời gian còn lại đều khổ tu trong động phủ.
Lần kia ra ngoài rất thuận lợi, Nghiệt Nguyên như cũ, trận phong ba kia tựa hồ đã qua, Tần Tang cố ý điều tra tại Cụ Sơn Trị, chỉ có một ít tin tức bề ngoài, không đủ để tin.
Lúc này, trong động phủ, Tần Tang ngồi xếp bằng, không tu luyện, mà đang thi triển bí thuật của Vu tộc.
Thiên Mục Điệp bay ra đan điền, trương mở đôi cánh, lơ lửng trước mặt Tần Tang.
Một người một trùng mặt đối mặt, thật lâu không động, trong động phủ rơi vào yên tĩnh quỷ dị.
Nếu có người ngoài thì nhìn thấy, mi tâm của Tần Tang có một tơ máu.
Tơ máu tinh tế, mắt thường khó nhìn thấy, đầu khác thì kết nối với Thiên Mục Điệp, phân tán thành lưới, bao trùm Thiên Mục Điệp.
Sau khi tơ máu phân tán, lộ ra càng thêm yếu ớt, nhẹ nhàng phủ kín ngoài thân Thiên Mục Điệp, theo thời gian trôi qua, tựa hồ đang từ từ dung nhập vào trong cơ thể Thiên Mục Điệp.
Dần dần, trên thân Thiên Mục Điệp hiển hiện nhàn nhạt huyết quang, mỗi một hoa văn trên cánh bướm đều bị tơ máu quấn quanh, vô thanh vô tức dung hợp lại thành một.
Chẳng biết qua bao lâu, Thiên Mục Điệp nhẹ nhàng chấn động đôi cánh mấy lần, hình như có một ít thống khổ.
Tần Tang cảm nhận được ý niệm của Thiên Mục Điệp truyền đến, thần sắc hơi động, cẩn thận trấn an, trở tay lấy ra một viên Huỳnh Hoa Đan, đút cho Thiên Mục Điệp.
Thiên Mục Điệp rất nhanh bình tĩnh trở lại, hấp thu dược lực.
Lại qua mấy canh giờ, Tần Tang đột nhiên trợn mắt, thần tình nghiêm túc, không ngừng đánh ra các loại ấn quyết, không bay về phía Thiên Mục Điệp, mà là dung nhập vào trong đạo tơ máu trên mi tâm.
'Rắc!'
Tơ máu ứng thanh mà đứt, tiếp theo mi tâm của Tần Tang hiện lên nồng nàn huyết quang, bên trong huyết quang có một đạo pháp ấn kỳ dị.
Pháp ấn lóe lên, chui vào cơ thể Thiên Mục Điệp.
Thiên Mục Điệp cứng ngắc một lát, đồ án Thiên Mục trên cánh bướm toả ra ánh sáng chói lọi, thần quang lưu chuyển, khí tức bắt đầu phập phồng kịch liệt!
Trong mắt Tần Tang lộ ra vẻ vui mừng, chăm chú nhìn Thiên Mục Điệp, toàn lực vận chuyển bí thuật của Vu tộc, khí tức của Thiên Mục Điệp dần dần ổn định, chợt giống như đột phá giới hạn nào đó, tu vi bạo tăng!
Đệ Ngũ Biến trung kỳ!
Liên tục cung ứng Huỳnh Hoa Đan, Tần Tang còn không ngừng dùng bí thuật cung cấp tinh huyết cho nó, Thiên Mục Điệp cuối cùng tiến giai, nhưng vẫn chậm hơn Tần Tang nhiều.
Như vậy thấy được, tốc độ tu luyện của Tần Tang kinh người cỡ nào.
Nhìn Thiên Mục Điệp bay tới bay lui, cảm nhận được ý niệm hưng phấn nhảy cẫng của nó, Tần Tang không hề cười một tiếng nào, mà hắn giơ ngón tay lên, để Thiên Mục Điệp đậu xuống đầu ngón tay, cảm thụ nó biến hóa.
Linh trùng lột xác hoặc dị biến mới lĩnh ngộ ra thần thông mới, Thiên Mục Điệp tiến giai về sau, thần thông Ly Hợp Thần Quang có từ lâu mạnh lên, trợ giúp hắn tốt hơn.
Trợ giúp Thiên Mục Điệp ổn định tu vi xong, Tần Tang lại gọi ra Lục Đàn, một thân ảnh dài nhỏ bơi ra, quấn quanh lòng bàn của Tần Tang.
Hỏa Ngọc Ngô Công được đan dược duy trì đến Tứ Biến hậu kỳ đỉnh phong, cách lột xác vẻn vẹn một bước, Tần Tang lại đợi thêm mấy năm, chờ tu vi của Hỏa Ngọc Ngô Công vững chắc, mới nếm thử trợ nó đột phá.
Hắn lấy ra một viên Thanh Sương đan, khí tức đan dược lan tràn ra, Hỏa Ngọc Ngô Công lập tức xao động, lao thẳng tới viên đan dược, đồng thời truyền tới cho hắn ý niệm vô cùng gấp gáp.
Nó không cách nào chống đỡ nổi dụ hoặc của Thanh Sương đan.
"Năm đó cho Thiên Mục Điệp dùng đan này, nhân được không ít chỗ tốt, lần này cho ngươi hết ba viên, chớ để ta thất vọng."
Tần Tang lẩm bẩm, nhẹ nhàng búng ngón tay.
Thanh Sương đan bay về phía Hỏa Ngọc Ngô Công, nó há to miệng, nuốt viên đan dược xuống luyện hóa.
Thanh Sương đan có thể trợ linh trùng đột phá, dược tính cực kì bá đạo, Hỏa Ngọc Ngô Công bắt đầu cuộn toàn thân lại thành một cục.
Tần Tang thi thuật giúp đỡ nó luyện hóa, đáng tiếc Hỏa Ngọc Ngô Công không phải linh trùng bản mệnh của hắn, rất nhiều bí thuật huyền diệu trong Bàn Hồ Chân Kinh không cách nào thi triển.
Thật lâu, dược lực bắt đầu biến mất, thân thể Hỏa Ngọc Ngô Công vặn vẹo chợt thư giãn.
Trong lúc đó, khí tức của nó phập phồng, nhưng không chân chính phá qua, dần dần yên lặng.
"Thất bại."
Tần Tang khẽ lắc đầu.
Nằm trong dự liệu của hắn, không quá thất vọng.
Ngón tay nhẹ nhàng điểm lên bối giáp của Hỏa Ngọc Ngô Công, giúp đỡ nó áp chế dược lực đang phân tán trong cơ thể.
Đột phá thất bại, vẫn còn dược lực sót lại, luyện hóa những dược lực này cũng có chỗ tốt, đánh xuống cơ sở cho lần sau đột phá.
Không cần dùng liên tục ba viên Thanh Sương đan, qua một thời gian ngắn lại cho nó dùng viên thứ hai, chậm mà chất lượng.
Đợi Hỏa Ngọc Ngô Công ngủ say, Tần Tang thu nó vào trong Lục Đàn, bản thân bắt đầu tu luyện.
...
Lại qua bảy năm.
Tần Tang tu luyện trong động phủ như cũ, buồn tẻ cùng cô tịch.
Một ngày này, động phủ hoàn toàn yên tĩnh như trước đây.
Thiên Mục Điệp đậu trên vai Tần Tang, tựa như ngủ say, ngẫu nhiên vỗ nhẹ đôi cánh.
Toàn thân Tần Tang thoáng hiện thanh quang, Phượng dực ầm một tiếng hiện hình.
Pháp tướng Thanh Loan xuất hiện trong thanh quang.
Thiên Mục Điệp bị dị biến đánh thức, lập tức vỗ cánh bay lên, bay đến trước cửa động phủ cảnh giới.
--- ---