Chương 2803: Âm Dương pháp kiếm
Chương 2803: Âm Dương pháp kiếm
Bạch Hổ tinh sát nhấc hay chân lên, đánh xuống âm dương đồ.
Còn chưa va chạm đã dẫn phát dị tượng kinh người.
Ầm!
Bên ngoài chiến trường, mặt biển như bị trọng quyền đánh xuống, mực nước hạ thấp.
Mặt biển bị lõm xuống, sức mạnh đáng sợ khuếch tán, sống lớn bắn lên cao ngàn trượng.
Bên trong chiến trường, hư không chấn động không ngừng, mắt thường có thể nhìn thấy được, một con bạch hổ tinh quang mộng ảo, cùng một đồ án âm dương càng xoay càng nhanh, đang nhanh chóng khuếch trương.
'Grào!'
Hổ gầm chấn thiên địa.
Hai chân của bạch hổ đánh lên âm dương đồ, không biết phải trùng hợp hay không, lại vừa vặn đánh trúng một bên âm một bên dương.
Nếu ai đó nhìn thấy, dù cho đôi mắt chỉ thấy được hư ảnh bạch hổ, nhưng trong lòng lại cảm nhận được bạch hổ rõ ràng là một thanh kiếm hung sát!
Âm dương đồ nằm ngang trong hư không, thoạt nhìn đơn bạc, đâm một cái liền phá, làm sao ngăn được một kích này?
Dù lúc này, nhìn thấy bạch hổ sắp xé rách âm dương đồ, Chấp Kiếm chân nhân vẫn bình tĩnh như cũ, nói ra đánh giá của mình về Thất Túc Phân Dã kiếm trận.
Mà Chấp kiếm chân nhân cũng không có ý định trốn tránh, nâng tay phải lên, khép hai ngón tay thành chỉ, vẽ ra một vòng tròn trước người.
Chân nguyên quán chú vào đầu ngón tay, xẹt qua trong hư không, lưu lại một vòng tròn, mở miệng nhàn nhạt nói một câu: "Âm dương pháp kiếm!"
'Vèo!'
Âm dương đồ bỗng nhiên sinh sóng, không đợi bị bạch hổ xé nát, liền chủ động thối lui.
Âm dương đồ tự tán loạn, bạch hổ hung sát không còn bị ngăn cản.
Lúc này, âm dương đồ đã hóa thành hai cỗ khí tức một đen một trắng, điên cuồng xông vào bên trong vòng tròn do Chấp Kiếm chân nhân vẽ ra, trong phút chốc tạo thành một thanh pháp kiếm.
Kiếm này nửa bên màu đen, nửa bên màu trắng, hai màu thuần tý, giống như ghép từ hai mảnh mà thành.
Mà hình dạng của kiếm này hoàn toàn giống như Vấn Tâm kiếm.
'Ông!'
Âm Dương pháp kiếm bị bạch hổ kích thích, đột nhiên bộc phát ra một cỗ kiếm ý lăng lệ.
Tần Tang ngưng mắt nhìn Âm Dương pháp kiếm, trong lòng kinh dị.
Thanh kiếm trước mắt dài không quá ba thước, nhưng hắn lại cảm thấy bản thân đang đối mặt một thanh thần kiếm dài ngàn trượng, cao vạn trượng.
Nếu nói bạch hổ hung sát mượn uy lực tinh hà, kiếm này lại dùng thiên uy!
"Vèo!"
Âm Dương pháp kiếm biến mất, hóa thành một đạo kiếm quang hai màu đen trắng.
Trong phút chốc, kiếm quan bắn đến gần bạch hổ trong gang tấc, giữa thiên địa phảng phất chỉ còn lại hai vật, thời gian cũng ngưng kết.
"Ầm!"
Hai đạo kiếm ý chí cường va chạm, chiến trường lập tức bị kiếm quang bao phủ.
Trong kiếm quang mơ hồ nhìn thấy tinh quang, nhìn thấy hai màu đen trắng, nhưng thấy không rõ bạch hổ và Âm Dương pháp kiếm, cũng tìm không thấy Vân Du kiếm và Vấn Tâm kiếm.
Kiếm khí vô cùng lăng lệ tán phát ra, mỗi một đạo đều ẩn chứa lực sát thương đáng sợ.
'Vèo, vèo, vèo!'
'Rầm, rầm, rầm!'
Bên ngoài chiến trường, sóng lớn cao ngàn trượng còn chưa kịp rơi xuống, lại chia năm xẻ bảy khi bị kiếm khí trùng kích.
Hạt nước bay múa đầy trời.
Đang giữa trưa, ánh mặt trời vốn bị tinh không ngăn cản chiếu xuống, bây giờ lại bị hạt nước che kín, sinh ra một cây hông kiều, bắt ngang chiến trường.
Hạt nước lấp lánh hào quang, làm cho chiến trường túc sát thêm mấy phần mỹ cảm.
Tần Tang đứng dưới hồng kiều, ánh mắt ngưng lại, tâm niệm chợt động, lập tức thay đổi kiếm quyết.
"Keng!"
Bên trong kiếm quang truyền ra một tiếng vang của kim thiết, chính là tiếng của linh kiếm giao kích, sau đó có một thân ảnh bay ngược ra ngoài, chính là Chấp Kiếm chân nhân.
Lúc Âm Dương pháp kiếm và bạch hổ hung sát va chạm, Chấp Kiếm chân nhân vẫn ung dung bình tĩnh, lúc này lại đang không ngưng thoái lui.
'Keng!'
Lại một tiếng linh kiếm giao kích, ngay trước mặt Chấp Kiếm chân nhân, hai đạo kiếm ảnh đan xen nhau mà qua.
Âm Dương pháp kiếm và Bạch Hổ hung sát đồng quy vu tận, Vấn Tâm kiếm lại xuất hiện, lơ lửng trước mặt Chấp Kiếm chân nhân, ngăn cản Vân Du kiếm đột ngột xuất hiện.
Thân ảnh của Tần Tang hiển hiện phía sau Vân Du kiếm, nhưng thân thể của hắn lại không chân thực, thân hình mờ mịt, bởi vì không phải bản thể, mà là một đạo kiếm phách.
Kiếm phách đánh ra một kiếm, nhưng không thể kiếm công, thân ảnh ầm ầm tiêu tán, ngay cả Vân Du kiếm cũng biến mất.
Nhưng sắc mặt của Chấp Kiếm chân nhân vẫn ngưng trọng như cũ, không ngừng lui lại, Vấn Tâm kiếm lóe lên, xuất hiện ở bên trái.
Tiếp theo lại có một kiếm phách ngự kiếm giết tới, không có dấu hiệu nào, phảng phất như trống rỗng xuất hiện, lại giống như từ trong hư không lao ra, khiến người ta khó mà phòng bị.
'Keng!'
Một kiếm quỷ dị khó lường, vẫn không thể đột phá Vấn Tâm kiếm.
'Leng, keng, keng…'
Tiếng giao kích của hai thanh linh kiến, liên tiếp vang lên bảy tiếng, dùng gió táp mưa rào để nói đã không đủ để hình dung kiếm chiêu của Tần Tang.
Hắn lĩnh ngộ được Kiếm Khởi Tâm Hải từ Thừa Ảnh kiếm, sau đó không ngừng dung hội quán thông, như dùng kiếm thuật dung nhập Thất Phách Kiếm trận, diễn hóa biến hóa khó lường hơn, hiệu quả không tệ, thất kiếm xứng danh xuất quỷ nhập thần.
Đổi lại tu sĩ Hóa Thần trung kỳ khác, muốn chống đỡ thất kiếm không phải chuyện dễ, huống chi vừa mới tiếp nhận công kích của bạch hổ hung sát.
Dù Chấp Kiếm chân nhân đang thoái lui, thoạt nhìn ứng đối gấp gáp, nhưng Vấn Tâm kiếm không ngừng lập lòe, rắn rắn chắc chắc ngăn cản thất kiếm.
Bất quá, liên trảm thất kiếm không phải cực hạn của Tần Tang!
"Đạo hữu cẩn thận!"
Tần Tang hét lớn.
Sau một khắc, bảy đạo kiếm phách đều hiện trên đỉnh đầu Chấp Kiếm chân nhân, liên thủ ngự thần kiếm.
Chém xuống một kiếm, sát ý chấn thiên!
Biểu hiện của Chấp Kiếm chân nhân, làm cho Tần Tang than thở không thổi, cho nên hắn xuất thủ không giữ lại chút nào, mượn tay Chấp Kiếm chân nhân, xác minh kiếm đạo của bản thân.
"Sát khí thật nặng!"
Chấp Kiếm chân nhân ngưng trọng nói, khi kiếm chiêu thành hình, liền cảm giác được nguy hiểm, tốc độ lui lại bạo tăng, sắp thối lui đến biên giới chiến trường.
Trong quá trình bay ngược, Chấp Kiếm chân nhân liên biến ấn quyết, sau cùng khẽ quát một tiếng.
"Đến hay lắm!"
Bỗng nhiên vung ra một chưởng, chụp về phía Vấn Tâm kiếm.
Vấn Tâm kiếm rung mạnh, tỏa sáng hào quang, thân kiếm trở nên trong suốt như thủy tinh, hoặc là nói kiếm này đã biến thành kiếm quang thuần túy.
Tiếp đó kiếm quang nghịch thiên mà lên, kiếm quang không lăng lệ, thậm chí còn hơi nhu hòa, vô cùng kinh diễm.
So sánh cùng nhau, uy thế của Vân Du kiếm như chín long, nhưng làm cho người ta cảm thấy nội tình không đủ.
Tần Tang trừng lớn hai mắt, ánh mắt bị đạo kiếm quang hấp dẫn.
Thời khác này, hắn ngây người đứng nhìn, thậm chí quên kiếm của mình, nhìn chằm chằm đạo kiếm quang kia.
Hiện tại thắng bại không còn quang trọng.
"Kiếm trận! Xem ra đạo hữu đã lựa chọn."
Tiếng nói của Chấp Kiếm vang lên bênh cạnh Tần Tang.
Chẳng biết lúc nào, Chấp Kiếm chân nhân đã đứng bên cạnh Tần Tang, kiếm khí gào thét trên chiến trường, thật lâu không tiêu tan, dẫn động phong vân, nhưng hai người đã thu kiếm, loạn tượng đang từ từ lắng lại.
Tần Tang gật đầu.
Hắn biết rõ không thể qua mắt Chấp Kiếm chân nhân, hắn lựa chọn kiếm trận, mặc dù cũng áp dụng sát kiếm đạo mà hắn lĩnh ngộ ra từ truyền thừa trong Thừa Ảnh kiếm, nhưng không bằng kiếm tu sát kiếm thuần túy.