Chương 2804: Trọng Huyền quan
Chương 2804: Trọng Huyền quan
Trước khi chọn kiếm trận, Tần Tang đã nghĩ sâu tính kỹ.
Hắn chủ tu công pháp sát đạo, trên lý thuyết tu sát kiếm sẽ càng dễ hơn, nhưng theo tu vi tăng lên, Tần Tang xác định một chuyện, sát đạo của Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương hoàn toàn khác sát đạo trong Thừa Ảnh kiếm.
Sát kiếm trong truyền thừa không phải sát đạo bình thường.
Tu luyện sát kiếm, có xung đột với công pháp hay không, Tần Tang không rõ ràng, nhưng tu sát kiếm nhất định sẽ tiêu tốn đại lượng tâm thần và tinh lực, hắn cũng không có khả năng đạt được thanh Thừa Ảnh kiếm thứ hai.
Mà kiếm trận lại có sẵn, cũng có tích lũy nhiều năm, về sau theo tu vi tăng lên, lý giải về Thất Phách Sát trận sẽ sâu sắc hơn, còn có hiệu quả hỗ trợ công pháp.
Ngày sau tiếp tục đi sâu vào kiếm trận, học tập kiếm trận của người khác, cũng có con đường để lần theo, đơn giản hơn rất nhiều.
Hắn được Chấp Kiếm chân nhân khích lệ, bản thân có thiên phú về kiếm đạo, nhưng hắn biết rõ bản thân cần cái gì, lựa chọn ra con đường thích hợp nhất.
"Đạo hữu từng nói, kiếm trận cũng là kiếm đạo."
Tần Tang nói.
Lúc nói chuyện, hắn chăm chú nhìn chiến trường, hơi nước tỏ khắp nơi, bọt nước rơi xuống.
Trong mắt của Tần Tang, tựa hồ vẫn còn đọng lại một kích cuồi cùng kia.
Kết quả như thế nào, Tần Tang không quan tâm, kiếm khí của hắn từ từ giảm xuống, chỉ để lại đạo kiếm quang của Chấp Kiếm chân nhân.
Tần Tang chậm rãi nhắm mắt lại, đạo kiếm quang kia khắc sâu trong lòng của hắn, qua thật lâu vẫn vung bỏ không được, phảng phất tạo thành lạc ấn.
"Không tệ! Đạo hữu biết rõ con đường của mình, chính là hình thức ban đầu của kiếm tâm, bần đạo từng nói, phàm là kiếm tâm giả, đi con đường nào cũng là kiếm đạo!"
Chấp Kiếm chân nhân nhìn ra Tần Tang đang cảm ngộ, chắp tay đứng bên cạnh, nói xong câu này liền im lặng.
Chẳng biết qua bao lâu, Tần Tang mở mắt, thở một hơi dài nhẹ nhõm, nghiêng người thi lễ chào Chấp Kiếm chân nhân.
Chấp Kiếm chân nhân quan sát Tần Tang, nói: "Một kiếm cuối cùng của đạo hữu đủ xưng tuyệt luân, nhưng còn chỗ thiếu hụt, đợi khi nào đạo hữu bước lên đỉnh cao, chúng ta lại luận kiếm!"
Tần Tang gật đầu: "Trận này bác đại tinh thâm, bần đạo tự coi mình đã hiểu thấu đáo, nhưng mỗi khi tiến một bước lại có lĩnh ngộ mới."
Thất Phách Sát Trận xác thực còn thiếu hụt, không phải hắn chưa hiểu rõ kiếm trận, mà do tu vi còn chưa đến nơi đến chốn.
Tần Tang tận khả năng che giấu sơ hở, lúc đấu pháp thay đổi trong nháy mắt, cơ hồ dùng đủ cách để đền bù chỗ hở, nhưng chỉ bằng mấy kiếm, Chấp Kiếm chân nhân đã nhìn thấu.
Bất quá, Tần Tang không cảm thấy kinh ngạc, trận luận bàn này, làm hắn nhận thức sâu sắc, Chấp Kiếm chân nhân cường đại.
Chấp Kiếm chân nhân nhắc nhở hai lần, còn có một kiếm sau cùng kia, đều có ý chỉ điểm.
Tần Tang sẽ không cảm thấy thất lạc, kiếm đạo không phải toàn bộ của hắn, kiếm thuật không bằng Chấp Kiếm chân nhân, sớm đã nằm trong dự liệu của hắn.
Đương nhiên, Tần Tang xác thực không nghĩ tới chênh lệch lớn như thế, thậm chí hoài nghi, bản thân toàn lực xuất thủ có thể đánh bại được Chấp Kiếm chân nhân không.
"Tâm sự đã xong, cần phải trở về." Chấp Kiếm chân nhân thu hồi Vấn Tâm kiếm, ngự phong bay lên.
Tần Tang cũng điều khiển độn quang đuổi theo.
Trên đường trở về, Tần Tang kiệm lời ít nói, một kiếm kia hiện lên trong đầu nhiều lần.
Trở về Kiếm Tâm đảo, Tần Tang đang muốn bế quan, tiêu hóa thu hoạch từ trận luận kiếm, kiếm nô lại đưa lên một tín phù.
Tín phù đến từ Cố đại sư, nói Tuân chân nhân đã về Bạch Thạch Trị Đàn, kêu hắn tới nhanh.
Việc này trọng yếu, không nên chậm trễ, Tần Tang đành phải từ biệt Chấp Kiếm chân nhân, rời Kiếm Tâm đảo.
Một đường đi về phía Tây, Tần Tang cũng thăm một chút tin tức.
Tổng thể mà nói, thế cục vẫn như cũ, đại quân của Đạo Đình và Quỷ Phương quốc đang đóng tại Hoàng Tuyền đạo, cọ xát không ngừng, hai bên đều có tử thương, nhưng còn chưa có dấu hiệu đại chiến toàn diện.
Hiển nhiên hai bên đều đang trù bị.
Bầu không khí càng ngày càng khẩn trương, đủ loại dấu hiệu cho thấy, trận đại chiến này không cách nào tránh khỏi, chỉ nhìn thời gian sớm hay muộn mà thôi.
Cố đại sư nhìn thấy Tần Tang, không chút trì hoãn, lập tức dẫn hắn đi bái phỏng Tuân chân nhân, trên đường đi nhắc nhở hắn một số việc cần chú ý.
"Vãn bối Cố Hàm, Thanh Phong, tham kiến Tuân chân nhân."
Bên trong kim điện, Tần Tang và Cố đại sư hành lễ chào một vị đạo nhân.
Tuân chân nhân mặc một bộ thanh sam đạo bào đơn giản, thần thái ấm áp, nhìn một cái liền biết là trưởng giả đức cao vọng trọng.
Đối mặt Tuân chân nhân, Tần Tang cảm thấy đối phương như một phàm nhân, khí tức mịt mờ đến cực điểm, không biết cảnh giới gì.
Bất quá, Tuân chân nhân quan cấp chính tam phẩm, đủ thấy được chút ít.
Quan chức cao, Tuân chân nhân lại thích người khác gọi mình là chân nhân hơn, cho nên Tần Tang và Cố đại sư mới gọi như như thế.
"Không cần đa lễ!"
Tuân chân nhân cười nói, không có thái độ bề trên chút nào.
"Nghe Cố đại sư nói, Thanh Phong chân nhân có một chí bảo, trợ giúp đạo môn được chút sức lực?"
Tần Tang gật đầu, lấy chiến cổ ra, hai tay trình lên: "Mời chân nhân xem."
Tuân chân nhân tiếp nhận, không lập tức xem xét, mà đánh ra một đạo phù lệnh bay ra ngoài điện, tiếp đó mới cẩn thận kiểm tra.
"Đúng là một kiện chí bảo , đáng tiếc..."
Tuân chân nhân lộ vẻ tiếc hận.
Ba người đều hiểu rõ ràng, Cố đại sư hợp thời mở miệng nói: "Thanh Phong đạo hữu đã có kế sách chữa trị, ngày sau lại qua tay của tông sư đạo môn, chưa hẳn không thể chữa trị lại như cũ."
Trong lúc nói chuyện, một đạo thanh quang bay xuống ngoài điện, hiện ra một lão đạo tóc trắng.
Tựa hồ địa vị của lão đạo rất cao, khi đi vào trong điện, chỉ tùy ý chắp tay chào Tuân chân nhân, Tuân chân nhân cũng không để ý, đưa chiến cổ tới.
Lão đạo cầm chiến cổ, xem xét thật lâu, trong mắt lấp lóe tinh quang, bỗng nhiên nhìn về phía Tần Tang, nói: "Ngươi muốn tự chữa trị bảo vật này?"
"Vãn bối biết một mình không đủ, hi vọng tiền bối không tiếc chỉ điểm." Tần Tang khom người thi lễ, cung kính nói.
Lão đạo và Tuân chân nhân liếc nhìn nhau, mặt lộ vẻ do dự, lại hỏi: "Ngươi muốn học luyện khí loại gì? Đạo môn ta có thuật luyện khí chính thống, có luyện khí để diễn pháp, có dùng bảo vật để luyện chế tứ chi, thay thế nhục thân yếu ớt thành ngoại vật kiên cố, cũng có dung linh vu khí, hoặc luyện chế khôi lỗi, bồi dưỡng khí linh."
Lão đạo thao thao bất tuyệt, Tần Tang nghe mà kinh dị, nhíu mày không thôi.
Tề đại sư từng hỏi luyện khí có đại đạo nào khác không, bây giờ lão đạo sĩ nói ra không chỉ một đại đạo.
Lão đạo nói tiếp: "Trong đó đa số truyền thừa không trọn vẹn, còn có một số chỉ có một hai bộ điển tịch, căn bản không phải truyền thừa của đạo môn, chỉ là suy nghĩ điên cuồng, cần ngươi tự tìm hiểu."
Tần Tang nhìn Cố đại sư, không do dự quá lâu, nói: "Vãn bối học luyện khí chính thống."
"Được, đi theo ta!"
Lão đạo vứt chiến cổ cho Tần Tang, dẫn đầu đi ra đại điện, Tần Tang thi lễ chào Tuân chân nhân và Cố đại sư, vội vàng đuổi theo.
Một đạo thanh quang bọc lấy lão đạo và Tần Tang, bay xuống trước kim điện.
Cửa điện chưa mở, Tần Tang đã cảm giác được hỏa lực tinh thuần.
Trong điện.
Khảo giáo xong tạo nghệ luyện khí của Tần Tang, lão đạo lấy ra mấy cái ngọc giản: "Đây là truyền thừa Trọng Huyền Quan từ thời thượng cổ, thích hợp với ngươi nhất."