Chương 294: Chắp Tay
Chương 294: Chắp Tay
Thiên Cung trên mây, tựa như tiên cảnh.
Đây là một trong tám tông chính đạo Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung.
Tần Tang khen ngợi nhìn cảnh đẹp trước mắt, trong lòng hơi động, cúi đầu nhìn một chút, nhấc chân đi đến gần sân thượng rồi bước lên.
Lại ngẩng đầu, mặt trời nằm giữa trời xanh, vạn dặm không mây.
Không biết Xa sư thúc để mọi người ở chỗ này là có ý gì, Tần Tang lặng lẽ dò xét bốn phía, không nhìn thấy cổ truyền tống trận ở chỗ nào, cũng không nhìn thấy tu sĩ Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung ra tiếp đãi.
Ngay lúc Tần Tang đang âm thầm nghi ngờ, Xa Ngọc Đào đứng phía trước đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên trên không, mắt thần như điện.
Sau đó thấy sâu trong biển mây mơ hồ có một lão đạo mặc đạo bào màu xanh đang thản nhiên đi tới, người chưa tới nơi mà đã có tiếng cười sang sảng truyền đến.
-Xa lão quỷ, không nghĩ tới lão quỷ như ngươi lại tự mình dẫn đội, lão đạo ta lại phải ngự thủ Huyền Lô Quan với người không thú vị như ngươi, mấy chục năm này sợ là sẽ rất khó khăn đây!
Xa Ngọc Đào hiển nhiên rất quen thuộc với người này, khẽ cười, đối chọi gay gắt vặn lại:
-Ta nhìn lão Ngưu ngươi thọ nguyên sắp hết, sợ là chống đỡ không đến hai mươi năm, chờ sau khi ngươi Vũ Hoá, lão phu chắc chắn sẽ hộ tống xác của lão Ngưu ngươi hoàn hảo không chút tổn hại quay về, đừng sợ đừng sợ. . .
Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, lão đạo đã bước lên sân, nghe thấy lời của Xa Ngọc Đào, bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ vào hắn rồi cười mắng một câu.
Xa Ngọc Đào quay lại nhìn mọi người, nghiêm mặt nói:
-Đây là Huyễn Vũ đạo trưởng của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, các ngươi gọi sư thúc là được.
Chủ yếu là nói với mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Tần Tang.
Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung và Thiếu Hoa Sơn đồng khí liên chi, giữa đệ tử trong môn phái cũng vô cùng thân cận, một ít xưng hô đều như nhau, Huyền Vũ đạo trưởng cũng là Kim Đan Thượng Nhân, gọi là sư thúc cũng không quá đáng.
Mọi người vội vàng hành lễ.
Huyền Vũ đạo trưởng mỉm cười nhẹ gật đầu rồi nói:
-Đỗ sư huynh đã đi chuẩn bị cổ truyền tống trận, lão đạo ta đi dẫn những tán tu và đệ tử gia tộc lên đây, lão đệ ngươi trực tiếp mang bọn họ tới là được.
-Được!
. . .
Mọi người thi triển pháp thuật, đi phía sau Xa Ngọc Đào, bay về phía biển mây, vừa bay đến gần biển mây, Tần Tang cảm giác được có một tầng cấm chế vô hình lặng yên mở ra, có thể là hộ phái đại trận của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung.
Dường như Xa Ngọc Đào rất quen thuộc Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, một đường không gặp trở ngại nào, trên đường gặp phải một ít đệ tử Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, tò mò dò xét bọn họ.
Xuyên qua từng tòa đảo hoang trong mây, cuối cùng cũng đi đến sâu trong Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung, trước một tòa "Đảo hoang" có độ lớn không nhỏ.
Cả "Đảo hoang" đều bị một ngôi đại điện bao trùm, có một tu sĩ Trúc Cơ kỳ chờ ở cửa đại điện, khi mọi người đến, người này tiến lên chào đón, cung kính nói:
-Xa sư thúc, Đỗ sư bá đang mở cổ truyền tống trận, mời đi theo vãn bối.
Tần Tang đi vào đại điện thì thấy trong đại điện trống trải khác thường, ở phía sau đại điện có bốn truyền tống trận, một lớn ba nhỏ, cách nhau rất xa.
Cuối cùng cũng nhìn thấy truyền tống trận trong truyền thuyết.
Tần Tang tò mò xem xét.
Cái truyền tống trận lớn nhất chắc là cổ truyền tống trận nối thẳng đến Cổ Tiên chiến trường, ba cái còn lại là truyền tống trận nhỏ do chính Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung tự tạo.
Giữa hai bên quả là có khác biệt rất lớn.
Chỉ riêng về độ lớn nhỏ, cổ truyền tống trận đã lớn bằng mười cái truyền tống trận nhỏ rồi, trận bàn tám góc vô cùng cổ xưa, phân biệt chỉ ra tám hướng, phía trên có phù văn cổ và cấm chế dày đặc, khiến cho người ta hoa mắt.
Chỉ nhìn một cấm chế nhỏ trong đó mà Tần Tang đã có cảm giác mê muội, không khỏi ngạc nhiên, loại linh trận này rốt cuộc xây dựng như thế nào?
Mà ba cái truyền tống trận nhỏ kia, kể cả bản thể hay là phù văn, cấm chế, đều đơn giản hơn cổ truyền tống trận, thô kệch hơn nhiều.
Loại truyền tống trận này không chỉ có khoảng cách truyền tống ngắn, nếu như địch nhân có thủ đoạn phong tỏa không gian thì còn bị mất đi hiệu lực, Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung xây ba cái, chắc là có công dụng đặc biệt.
Phía sau cổ truyền tống trận có một trung niên nam tử tướng mạo lạnh lùng, chắc là tu sĩ họ Đỗ, hắn đặt hai tay lên trung tâm cấm chế của truyền tống trận, đang truyền linh lực, kích hoạt cấm chế cổ truyền tống trận.
Kích hoạt truyền tống trận không cần nhiều linh lực, mọi người yên lặng chờ một lát thì thấy cấm chế trên truyền tống trận cổ đột nhiên bắt đầu xoay tròn kịch liệt.
Linh trận không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, phát ra tiếng "Ong ong", dường như cả đại điện cũng đang chấn động.
Tiếp đó, tu sĩ họ Đỗ mở bàn tay khác ra, lòng bàn tay có tám khối linh Thạch trung phẩm.
Tay hắn vung lên, tám khối linh thạch phân biệt rơi vào tám góc của truyền tống trận.
'Ầm!'
Đột nhiên có một ánh sáng lớn loá mắt bắn ra từ bên trong trận bàn, nhưng lại bị cấm chế của truyền tống trận cổ trói chặt, thần quang lưu chuyển, giống như một tòa quang môn cổ xưa, vô cùng thần bí.
Hoá ra mở truyền tống cần nhiều trung phẩm linh thạch như vậy, khiến cho Tần Tang kinh ngạc không thôi.
Tu sĩ họ Đỗ thu tay lại, nhìn mọi người.
-Đỗ sư huynh!
Xa Ngọc Đào không tuỳ ý như với Huyền Vũ đạo trưởng, chắp tay bái kiến.