Chương 295: Thiên Địa Dị Tượng
Chương 295: Thiên Địa Dị Tượng
-Xa sư đệ. . .
Tu sĩ họ Đỗ gật đầu thăm hỏi, nhìn bên ngoài đại điện rồi nói:
-Huyền Vũ sư đệ sẽ dẫn người đến ngay, đại trận đã mở, Xa sư đệ hãy đi trước.
. . .
Giữa hai mặt vách đá kẹp một thạch cốc lớn bằng phẳng, phía dưới vách đá ở phía đông kia bị đào rỗng, xây một tòa thạch điện, thạch điện đen nhánh tựa như hoà làm một thể với vách đá, tản ra khí tức vô cùng cổ xưa, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm rồi.
Lúc này, có mấy tu sĩ mặc đạo phục của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung đang ra ra vào vào bên trong thạch điện, thần thái khi đi vội vàng, vẻ mặt khẩn trương, hình như đang chờ đợi cái gì đó.
Đột nhiên, thạch điện nhẹ nhàng chấn động, bóng dáng mọi người dừng lại, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ trầm giọng nói:
-Truyền tống đã bắt đầu, mau đứng vững!
Mọi người vội vàng đứng ở hai bên cửa lớn của thạch điện, khuôn mặt tràn đầy cung kính, khoanh tay đứng yên.
Bên trong thạch điện sáng lên từng đợt ánh sáng nhạt, xuyên qua ánh sáng có thể nhìn thấy, bên trong thạch điện to như vậy chỉ có một cái truyền tống trận cổ.
Ánh sáng càng ngày càng mạnh, vô cùng chói mắt.
Tiếp đó, ánh sáng bỗng chấn động, một người mặc đạo bào màu xanh nhạt đi ra từ bên trong, thần sắc nhẹ nhàng, bước chân ung dung.
Nhìn đến đây, mọi người đang cung kính đứng ngoài thạch điện hai mặt nhìn nhau, người ngồi cổ truyền tống trận còn có thể nhẹ nhàng như vậy, nhất định là tu sĩ Kết Đan kỳ, nhưng Kim Đan Thượng Nhân trong môn phái bọn họ đều biết hết, không nhớ ai có tướng mạo như này, chẳng lẽ là vị Kim Đan Thượng Nhân nào mới tấn chức?
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ ở đằng trước nhất lại vô cùng nhạy bén, không chần chờ chút nào, cúi người bái kiến:
-Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung đệ tử Tào Du bái kiến tiền bối.
Mọi người lập tức lấy lại tinh thần, bái kiến theo, có thể tới từ truyền tống trước mặt, coi như không phải là trưởng bối của sư môn, cũng là người qua lại thân thiết với sư môn, tóm lại gọi là tiền bối cũng được.
Xa Ngọc Đào hơi gật đầu, bóng dáng lóe lên, đi vào thạch cốc , chờ đợi người phía sau đi ra.
Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều người đi ra từ trong thạch điện, nhìn thấy pháp y trên người bọn họ, đệ tử Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung mới giật mình, thì ra là Thiếu Hoa Sơn sư thúc.
Sau khi đệ tử Thiếu Hoa Sơn này ra khỏi cổ truyền tống trận, đúng là cảnh tượng buồn cười.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn ổn, chỉ là sắc mặt hơi khó coi, bước chân không có lực, nhưng sau khi đi vào thạch cốc, đều tìm gấp một chỗ để ngồi mới khôi phục được khó chịu do ngồi cổ truyền tống trận.
Những đệ tử Luyện Khí kỳ kia thì càng thê thảm, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hai mắt vô thần, xiêu xiêu vẹo vẹo, thất tha thất thểu, có thể miễn cưỡng ổn định thân hình đã là người có ý chí kiên cường rồi.
Có người cảm thấy hai chân như nhũn ra, "Ầm" một cái té ngã trên đất, dứt khoát nôn mửa trên mặt đất, hiển nhiên vô cùng khó chịu.
Tần Tang rơi vào phía sau, trạng thái của hắn tốt hơn một chút, phật ngọc bảo hộ thần hồn, trong lúc truyền tống không chịu ảnh hưởng quá lớn, chỉ là nhục thân bị không gian chi lực đè ép, hơi khó chịu.
Nghĩ đến cảnh tượng trời đất quay cuồng lúc truyền tống vừa nãy, hắn vẫn còn sợ hãi.
Cái truyền tống trận này chỉ là xuyên qua Tiểu Hàn Vực mà thôi, thời đại Thượng Cổ trong truyền thuyết còn có cổ truyền tống trận vượt ngang cả Tu Tiên Giới, chắc chắn còn khó chịu hơn.
Tần Tang bước nhanh đến gần thạch cốc, tìm một góc sạch sẽ, vận chuyển công pháp hai lần cho đến khi thân thể khôi phục như bình thường, lúc này mới tò mò ngẩng đầu nhìn lên trên không.
Nơi này chính là Cổ Tiên chiến trường.
Cổ truyền tống trận của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung ở trong một bí cảnh bí ẩn bên ngoài Cổ Tiên chiến trường. Bí cảnh này đã hoàn toàn thăm dò xong, nguy hiểm đều bị bài trừ, cấm chế trong bí cảnh cũng bị Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung nắm giữ.
Tại Cổ Tiên chiến trường, bí cảnh di phủ tương tự không phải số ít, rất nhiều bí cảnh di phủ sau khi bị thăm dò, các đại môn phái sẽ không hủy nó đi, mà tận lực khống chế cấm chế của bí cảnh di phủ, tranh thủ biến nó thành của mình.
Những bí cảnh này đều có tác dụng vô cùng thần kỳ.
Cho dù là bí cảnh linh lực mỏng manh, vô dụng nhất, cũng có thể coi như chỗ tránh nạn cho đệ tử trên Cổ Tiên chiến trường.
Có vài bí cảnh bảo tồn được hoàn cảnh Tu Tiên Giới thượng cổ, sau khi các đại môn phái chiếm giữ thì sẽ bồi dưỡng linh dược trong đó, tốc độ phát triển nhanh hơn mấy phần so với bên ngoài.
Thêm vào đó còn có nhiều di phủ có sẵn dược viên của tu sĩ Thượng Cổ, Đan Long Sâm mà Tần Tang dùng để đột phá Trúc Cơ được phát hiện trong một dược viên.
Hai bên vách đá che kín tầm mắt.
Tần Tang rất tò mò Cổ Tiên chiến trường rốt cuộc là như thế nào, muốn bay lên để chứng kiến tận mắt, nhưng thấy Xa Ngọc Đào đứng ở bên cạnh vẫn không nhúc nhích, đành phải thôi.
Nhưng mà, từ kỳ cảnh trên trời này, có thể cảm nhận được chỗ kỳ lạ của Cổ Tiên chiến trường.
Bên trái bầu trời có tuyết lớn tung bay, một mảnh trắng xóa, bên phải thì là cát vàng đầy trời.
Bạo tuyết và bão cát ở trên không hình thành một đường ranh giới phân biệt rõ ràng, liên tục không ngừng xung kích lãnh địa đối phương.
Hai loại thiên tượng đụng nhau, sức mạnh thiên địa kinh khủng to lớn khiến người rung động, may mắn giữa không trung có một vòng sáng lúc ẩn lúc hiện, đứng bất động giữa trùng kích của bạo tuyết và bão cát, ngăn cản chúng nó ở bên ngoài, khiến người ta thấy an tâm.
Không bao lâu sau, hai loại thiên tượng lại đồng thời biến mất, vòng sáng lấp lóe, cũng chợt biến mất.
Bạo tuyết, cát bụi trong khoảnh khắc không thấy tăm hơi, mặt trời chói chang trên bầu trời xanh thẳm, vô cùng nóng bức.