Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 298 - Chương 298: Tìm Kiếm

Chương 298: Tìm Kiếm Chương 298: Tìm Kiếm

Hắn có thể trú tạm một tháng cũng là chiếm chỗ tốt từ sư môn rồi.

Sau một tháng, chỉ có thể tự đi tìm động phủ, hoặc là thuê một cái.

Tiếp đó lại có mấy người giống như Tần Tang, quyết định ở lại quan sát mấy ngày. Tần Tang cầm ngọc phù, từ chối khéo lời mời đồng hành của một vị sư huynh, một mình chạy ra bên ngoài điện đường.

Đúng lúc đang là buổi trưa, trời quang vạn lý.

Tần Tang đứng trước cửa điện đường, híp mắt, ngước nhìn thành tường vô cùng hùng vĩ của Huyền Lô Quan.

Thành tường cao mấy trăm trượng, sử dụng cự thạch màu xanh để xây lên, không thể nhìn thấy điểm cuối của hai đầu trái phải, thành trì xây ở bên trong toà hùng quan này.

Đối với tu tiên giả, ngưng đất tụ đá xây loại thành tường này không khó, khó ở chỗ làm sao bày được cấm chế kiên cố trên thành lớn như vậy, có thể chống lại thiên tượng biến hoá khó lường và Vân Thú xung kích.

Ngưng mắt nhìn một hồi, Tần Tang nhấc chân đi vào trong đám người, nhớ lại địa đồ Huyền Lô Quan trong ngọc giản, hướng về phía đông mà đi.

. . .

Linh Đan Lâu.

Tiểu điếm không lớn, bên trong buôn bán các loại dược thường dùng, kiêm luôn thu mua đủ loại linh dược, trên kệ hàng trưng bày rất nhiều bình sứ, bình ngọc, tên, dược hiệu đều đánh dấu rất rõ ràng.

Chủ tiệm là một nam tử nhìn khoảng năm mươi tuổi, cũng là tu sĩ, cảnh giới chỉ là Luyện Khí kỳ tầng thứ mười hai.

Ở trên đường này, cửa hàng tương tự rất nhiều, tiểu điếm này trên đường phố cũng không thu hút, hiện tại trong tiệm không có một khách nhân nào.

Chủ tiệm nhàn nhã tựa trên ghế nằm, đột nhiên ánh sáng trong tiệm tối sầm lại, chủ tiệm híp mắt nhìn, thấy một nam tử đi vào, uể oải mở miệng hỏi dò.

-Vị khách quan kia có gì cần. . .

Sau khi thấy rõ tu vi của người này, vẻ lười nhác trên mặt chủ tiệm đột nhiên biến mất không thấy, xoay người đứng lên, vội vàng nghênh đón, luôn miệng nói:

-Không biết tiền bối giá lâm, không kịp nghênh đón, xin tiền bối thứ tội. Tiền bối muốn mua linh đan gì? Trong tiểu điếm đều là tinh phẩm. . .

-Ta xem một chút thôi, chủ quán xin cứ tự nhiên.

Người đến vung tay áo, sau đó phối hợp đi tới bên cạnh kệ hàng, cưỡi ngựa xem hoa nhìn từng bình ngọc, giống như không có ý định mua sắm.

Chủ tiệm cũng không dám tức giận, đành phải kiên trì đi theo hắn.

Người đến là Tần Tang, hắn không che dấu tu vi, đi trên con đường này một thời gian dài, nhìn thấy tiệm buôn bán linh tài và cửa hàng đan dược cửa hàng thì đều vào xem qua.

Đi dạo một hồi, Tần Tang không khỏi xúc động, quả nhiên Cổ Tiên chiến trường đúng là bảo địa, bất kể phẩm chất linh đan hay là chủng loại, đều phong phú hơn Vấn Nguyệt phường thị nhiều.

Linh đan khôi phục căn cơ, bù đắp nguyên khí khiến hắn quan tâm nhất tất nhiên là cũng có tiệm buôn bán.

Nhưng mà trong lòng Tần Tang rõ ràng, hắn bị hao tổn căn cơ bản nguyên nhất, loại linh đan phẩm chất này chắc cũng không có tác dụng gì, cho nên chỉ tùy tiện mua mấy viên xem hiệu quả như thế nào mà thôi. Mặc dù là loại linh Đan cực phẩm này, cũng chưa chắc có tác dụng, hơn nữa với gia tài của Tần Tang hiện tại, nếu như trong tiệm có bán thì hắn cũng không mua nổi.

Trong tiệm này không có bất ngờ gì, Tần Tang lắc đầu chuẩn bị rời đi, chủ tiệm nhìn sắc mặt mà nói chuyện, nhìn thấy vẻ mặt của Tần Tang, vừa cung tiễn vừa cười nói:

-Đan dược trong tiểu điếm đều là chuẩn bị cho các tu sĩ Luyện Khí kỳ, rất khó vào pháp nhãn của tiền bối, nếu như tiền bối cần, Băng Tuyền Lâu và Thảo Mộc Hiên ở đầu đường chắc là có thể thỏa mãn yêu cầu của ngài, tất nhiên tốt nhất vẫn là Thái Ất Đan Các, đó là sản nghiệp của Thái Ất Đan Tông. . .

. . .

Mãi đến chạng vạng tối, Tần Tang đi ra từ một cửa hàng buôn bán pháp khí, rồi sau đó thu pháp khí hình khăn gấm vừa mua vào trong Túi Giới Tử.

Đi dạo lâu như vậy, Tần Tang càng ấn tượng sâu sắc với Cổ Tiên chiến trường và Huyền Lô Quan, nhìn sắc trời rồi tăng tốc độ lao đến Quân Bàn Sơn.

Quân Bàn Sơn ở ngay trong thành Huyền Lô Quan, linh lực trên núi nồng đậm, có từng động phủ chỉnh tề, có vệ binh đi lại tuần tra, quân kỷ nghiêm ngặt.

Tần Tang vội vàng lao tới, vừa đến chân núi thì thấy một đội vệ binh tiến lên đón.

-Đây là trọng địa của quân doanh, mời đạo hữu trở về!

Tướng thủ dẫn đầu vẻ mặt cảnh giác ngăn lại Tần Tang, giọng điệu khá lịch sự.

Tần Tang lấy ngọc phù đã chuẩn bị kĩ từ sớm ra:

-Vị Tướng quân này, tại hạ Tần Tang, chính là đệ tử của Thiếu Hoa Sơn, đây là ngọc phù mà Ngọc Dương Tử Tướng quân đưa cho ta, nói là có thể trú tạm ở Quân Bàn Sơn một tháng. . .

Tướng thủ tiếp nhận ngọc phù, cẩn thận kiểm tra một hồi, vẻ mặt hoà hoãn lại, chìa tay ra nói:

-Thì ra là Thiếu Hoa Sơn đạo hữu, Tần đạo hữu mời đi theo ta.

Tần Tang được dẫn đến một động phủ vắng vẻ dưới chân núi, trong động phủ linh lực còn có thể, đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói có hơi không đủ. Tần Tang đóng lại động phủ, khoanh chân ngồi trên giường đá, âm thầm suy nghĩ.

Hắn ngẫm lại kiến thức của nửa ngày hôm nay, khiến cho hắn để bụng nhất là linh mộc và linh đan.

Cửa hàng buôn bán linh mộc trong thành không phải số ít, có rất nhiều linh mộc có phẩm chất còn tốt hơn Kim Tơ Tuyết Tùng Mộc, điều này khiến cho Tần Tang yên lòng, thầm nói đến Cổ Tiên chiến trường quả là lựa chọn đúng đắn.

Mặc dù giá cả không thấp, nhưng chỉ cần thu thập dần dần, nhất định có thể tăng phẩm chất Ô Mộc Kiếm lên.

Ngoài ra, Tần Tang đi dạo một vòng ở Thái Ất Đan Các, thăm dò được từ trong miệng quản sự ba loại linh dược, theo thứ tự là Hợp Vận Đan, Ngũ Chi Thần Cao và Tuyết Sâm Ngọc Sinh Đan, là đan dược cực phẩm tu bổ căn cơ.

Ở Tu Tiên Giới hiện tại, ba loại linh dược cần thiết để luyện linh đan còn chưa tuyệt tích, đồng thời cũng có bán ở Thái Ất Đan Các.

Có thể có tác dụng đối với hắn hay không, Tần Tang vẫn chưa biết được, hiện tại hắn chỉ có thể nhìn mà chảy nước miếng.

Bởi vì ba loại linh dược này đều dùng hình thức đấu giá, mỗi một lần xuất hiện nhất định sẽ tạo nên một hồi tranh đoạt, giá sau cùng đều lấy vạn làm đơn vị, bán Tần Tang đi cũng không đủ.

Nhưng bây giờ cũng không cần phải gấp gáp, với cả tư liệu hắn sưu tập ở Bảo Tháp Phong, Tần Tang đã có biết bao nhiêu mục tiêu rồi, dù sao có mục tiêu để tìm kiếm cũng tốt hơn.
Bình Luận (0)
Comment