Chương 3021: Liên minh
Chương 3021: Liên minh
Tiểu Động Thiên!
Tần Tang cũng cảm thấy kinh ngạc với đại thủ bút của Tễ Thiên Tông.
Theo Quỷ Mẫu nói, động thiên phúc địa Đại thiên thế giới không phải là loại bí cảnh dùng linh trận phong tỏa, mà là một Tiểu thiên thế giới!
Đối với những tu sĩ Luyện Hư bọn hắn, Tiểu thiên thế giới dụ hoặc không lớn như vậy, dù sao đa phần Tiểu thiên thế giới không thể so với Đại thiên thế giới, không thể cung cấp nuôi dưỡng tu sĩ Luyện Hư tu hành.
Nhưng đối với một môn phái, có thể chưởng khống một Tiểu thiên thế giới, đối với môn phái phát triển có ý nghĩa không giống bình thường.
Một Tiểu thiên thế giới có giá trị khó mà đánh giá, có tài nguyên phong phú, có dưỡng dục lấy ngàn tỉ nhân khẩu, có thai nghén sinh linh đặc biệt, có sản xuất bảo vật đặc thù . . .
Tễ Thiên Tông khẳng khái như thế, có thể thấy được bọn họ rất coi trọng Bàn Long cổ trận, tình thế bắt buộc phải có.
Có trọng thưởng tất có dũng phu.
Những thế lực tìm tới di tích cổ trận, phong tỏa tin tức, lưu lại bản thân lĩnh hội, đoán chừng cũng ngăn không được dụ hoặc.
Tần Tang nhìn Bàn Long thiên trụ trên tay, hắn cũng có chút động tâm.
Trước đó, Tần Tang cũng suy nghĩ có nên lưu lại Bàn Long thiên trụ, tìm hiểu thấu đáo nó, mặc dù không thể phục hồi Bàn Long cổ trận như cũ, nhất định có thể giúp hắn tăng lên lý giải về đạo trận pháp, nói không chừng có thể nhờ Bàn Long thiên trụ, tự sáng chế ra một Bàn Long trận cỡ nhỏ.
"Chưa chắc là một tòa Tiểu Động Thiên hoàn chỉnh?"
Tần Tang bình tĩnh nói.
Tiểu thiên thế giới diễn hóa ra mức độ không giống nhau.
Những Tiểu thiên thế giới kia chưa diễn hóa vạn vật, là một mảnh hoang vu, hoặc là vỡ vụn không chịu nổi, được Tễ Thiên Tông không e dè vơ vét qua, giá trị sẽ giảm đi rất nhiều.
"Đạo trưởng nhìn thấu triệt." Cô Vân Tẩu nói: "Tễ Thiên Tông chỉ thả ra tin tức, về phần là dạng Tiểu Động Thiên gì, giá trị bao nhiêu, sẽ công bố trên Tễ Thiên Pháp Hội. Bàn Long thiên trụ còn tồn thế cực kì hiếm thấy, đạo trưởng nếu dâng lên Bàn Long thiên trụ, hi vọng lấy được Tiểu Động Thiên rất lớn."
Trong lòng Cô Vân Tẩu cực kỳ hâm mộ.
Tễ Thiên Tông đã lấy Tiểu Động Thiên treo thưởng, khẳng định không thể dùng vứt bỏ, lưu lại trò cười.
Một tòa Tiểu Động Thiên, nếu không dùng được cũng có thể dùng làm một con đường lùi, lúc gặp kiếp nạn, trốn vào Tiểu thiên thế giới, phong tỏa Đạo tiêu môn để tránh họa.
Đáng tiếc Bàn Long thiên trụ rơi xuống trong tay người này.
Người này diệt sát Minh Cốt lão tổ, khí phách kinh thiên, y cũng sẽ không vọng tưởng đối phương chia sẻ với mình.
"Nếu như ngày đó mình và Minh Cốt lão tổ liên thủ, có thể sẽ khá hơn một chút?"
Cô Vân Tẩu lóe lên ý nghĩ này.
Nhiều năm qua, Vân Đô Thiên và Lạc Hồn Uyên ân oán dây dưa, thường thường chấm dứt trong thoả hiệp.
Đổi lại Minh Cốt lão tổ, sau cùng chắc hẳn vẫn là thỏa hiệp, hai tông liên thủ mưu được Tiểu Động Thiên, sau đó phân chia.
Nhưng không biết chừng, vạn nhất y vẫn lạc thậm chí trọng thương, Vân Đô Thiên cũng sẽ giống như Lạc Hồn Uyên, từ đây suy bại.
Một là y lo lắng quá nhiều, hai là Tần Tang lớn tiếng doạ người, làm y không dám vọng động, hiện tại đại cục đã định, hối hận cũng đã chậm.
Tần Tang chuyển giọng, hỏi: "Tễ Thiên Pháp Hội lần tới là khi nào?"
"Tễ Thiên Pháp Hội cũng không cố định, chỉ có thời gian đại khái, đến lúc đó trước mười năm, bọn họ sẽ phái người đưa tới Tễ Thiên lệnh. Tễ Thiên Tông vội vàng như thế, sẽ sớm không muộn, đoán chắc trong vòng trăm năm nữa." Cô Vân Tẩu suy đoán.
"Đến lúc đó, đạo hữu tuyệt đối đừng quên bần đạo, mang bần đạo cùng đi kiến thức nhé." Tần Tang nói.
"Có thể đồng hành với đạo trưởng, lão phu cầu còn không được."
Cô Vân Tẩu vui vẻ đáp ứng, nhưng trong lòng suy nghĩ tìm tòi lời Tần Tang có thâm ý gì.
Dẫn hắn cùng đi, hắn không có ý định lấy danh nghĩa Thanh Dương Quan tham gia Tễ Thiên Pháp Hội?
Bản thân Tần Tang là tu sĩ Luyện Hư, bối cảnh thần bí, thâm bất khả trắc. Dù nội tình Thanh Dương Quan kém một chút, thu hoạch được một tấm Tễ Thiên lệnh cũng không phải việc khó.
Chẳng lẽ trước đó mình đã đoán đúng, người này thật có bí mật gì, không muốn bại lộ trước mặt Tễ Thiên Tông?
Tần Tang xác thực không muốn để Thanh Dương Quan đi đến trước sân khấu.
Một hạng người vô danh, một môn phái không có tiếng tăm gì, hoành không xuất thế, trực tiếp thu được một tấm Tễ Thiên lệnh, cũng dâng lên một cây Bàn Long thiên trụ, quá nổi bật, quá bắt mắt, dễ bị người để mắt tới.
Vạn nhất bị người phát hiện bí mật Lôi Đàn, không thông báo gây nên phong ba lớn.
Ngoài hắn ra, tứ đại Hoá Thần Thanh Dương Quan, không một hậu kỳ, xa xa không thể so sánh với thế lực khác.
Truyền nhân của hắn cũng chỉ có Trúc Cơ kỳ.
Một khi hắn rời đi, Thanh Dương Quan thậm chí tìm không thấy một ai có thể tọa trấn chủ đàn.
Thanh Dương Quan vốn nên từng bước trưởng thành, Tần Tang ngộ đạo mà ra tay ác độc trừ ma, khiến cho Thanh Dương Quan nhảy lên trở thành thế lực nổi danh cùng Vân Đô Thiên.
Tần Tang khai sáng Thanh Dương Quan, dự tính ban đầu là muốn lưu lại hương hỏa tại Đại thiên thế giới, hiện tại cũng sẽ không muốn bị Thanh Dương Quan ràng buộc, khốn tại một góc.
Tễ Thiên Pháp Hội lần này, là cơ hội tìm hiểu tin tức ngoại giới.
Thời cơ chín muồi, hắn khẳng định phải rời đi.
Chờ hắn rời đi, Thanh Dương Quan phát triển thế nào mới không bị người khác xem là thịt cá?
Thanh Dương Quan và Vân Đô Thiên liên hợp, tại phương địa giới này đứng vững gót chân, không cần quá lo lắng.
Đã muốn Vân Đô Thiên và Thanh Dương Quan liên hợp, lại muốn Vân Đô Thiên cố kỵ, không dám xem Thanh Dương Quan là phụ thuộc, tùy ý nắm.
Hắn tạo nên bối cảnh để Cô Vân Tẩu sợ ném chuột vỡ bình, nhưng muốn để song phương chung nhau tiến thoái, lợi ích mới là nền tảng liên minh vững chắc nhất.
Bàn Long thiên trụ là thẻ đánh bạc tốt nhất.
Tần Tang ý vị thâm trường nói: "Trên Tễ Thiên Pháp Hội, làm phiền đạo hữu trợ bần đạo giành Tiểu Động Thiên, hi vọng đạo hữu không từ chối."
Bản thân thực sự không thể phân ra nhiều tinh lực.
Tần Tang đã quyết định, hiến Bàn Long thiên trụ cho Tễ Thiên Tông, mà lại muốn mượn tay Cô Vân Tẩu hiến vật quý!
"Lời ấy thật chứ?"
Cô Vân Tẩu khẽ giật mình, thần tình nghiêm túc, nhìn chăm chú Tần Tang.
Tần Tang cười ha ha: "Bần đạo quanh năm bế quan, hiếm khi ra ngoài du lịch, bên ngoài không ai tiến dẫn. Giành Tiểu Động Thiên, cần đạo hữu hao tâm tổn trí nhiều hơn trên Tễ Thiên Pháp Hội."
Một tòa Tiểu Động Thiên, chẳng biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, dâng lên Bàn Long thiên trụ cũng không thể bảo đảm vạn vô nhất thất.
Mà lấy được Tiểu Động Thiên, còn phải có thực lực giữ lại.
Đạo tiêu môn ẩn núp kín còn tốt, vạn nhất đạo tiêu môn Tiểu Động Thiên bị tiết lộ, bị hạng giá áo túi cơm để mắt tới, Thanh Dương Quan không có năng lực giữ vững.
Tim Cô Vân Tẩu đập thình thịch.
Y hiệp trợ Thanh Dương Quan giành Tiểu Động Thiên, Thanh Dương Quan há có thể không chia sẻ Tiểu Động Thiên với Vân Đô Thiên?
Dù chỉ có thể phân non nửa tòa Tiểu Động Thiên, tin tưởng bất kỳ môn phái nào cũng sẽ không cự tuyệt.
Lo lắng duy nhất là, vị Thanh Phong đạo trưởng này có mưu đồ gì không, gây bất lợi cho Tễ Thiên Tông, một khi liên minh với Thanh Dương Quan, Vân Đô Thiên cũng không thể tránh thoát liên quan.
Tần Tang biết rõ lo lắng của Cô Vân Tẩu, ánh mắt xa xăm, xuyên thủng khe rãnh, nhìn về phía thiên ngoại: "Bần đạo khổ tu nhiều năm, cuối cùng đạt được Luyện Hư cảnh, tránh thoát gông xiềng thọ nguyên. Nghe Đại thiên thế giới rộng lớn vô biên, nếu không thể du lịch một phen, kiến thức mọi loại phong cảnh, không phải là việc đáng tiếc sao?"
Lời nói này nửa thật nửa giả.
Tần Tang cũng không phải là không chịu nổi tịch mịch, chỉ cần có thể thành tiên, vây ở một chỗ thì có làm sao.
Nhưng trên thân hắn liên lụy nhân quả quá lớn, nhất định phải tìm kiếm Kiếm Các, không thể một mực đợi tại một chỗ.