Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3022 - Chương 3022: Liên Minh 2

Chương 3022: Liên minh 2 Chương 3022: Liên minh 2

Có một điểm quan trọng hơn, đó là Đại Thừa sát đạo là đạo của Tử Vi Kiếm Kinh, cũng là đạo của Tử Vi Kiếm Tôn, nhưng chưa hẳn là đạo của hắn.

Du lịch đại thiên, kiến thức nhiều đại đạo, tìm kiếm con đường của bản thân, tốt hơn khi ngồi trong động phủ.

Nghe lời ấy, Cô Vân Tẩu hơi động, lo lắng trong lòng chưa tan thành mây khói, nhưng cũng giảm hơn phân nửa.

Khó trách không thể tra ra lai lịch của Thanh Phong đạo trưởng, giống như nhảy ra từ trong khe đá.

Người này có thể là rời khỏi sư môn, du lịch đến đây, cần xác minh đại đạo của mình.

Vừa lúc gặp được Vân Đô Thiên và Lạc Hồn Uyên tranh đấu, nhờ vào đó chứng đạo.

Không như y tưởng tượng, nhiều âm mưu quỷ kế.

Chuyện này cũng không hiếm thấy, nhất là tu sĩ vừa bước vào Luyện Hư, bước lên cảnh giới mới, con đường phía trước bị sương mù dày đặc che đậy, lựa chọn du lịch là tốt nhất.

Cô Vân Tẩu cũng đã trải qua quá trình đó.

Y tu luyện công pháp căn bản của Vân Đô Thiên, truyền thừa có thứ tự, sau khi đột phá Luyện Hư, vẫn ra ngoài du lịch qua một đoạn thời gian.

Suy luận này rất phù hợp.

Nghe lời ấy của Thanh Phong đạo trưởng, đối phương sẽ không ngừng chân quá lâu, còn tiếp tục du lịch, nhưng lại không thể bỏ qua chỗ mình từng ngộ đạo, muốn lôi kéo mình và Vân Đô Thiên trông nom Thanh Dương quan, như vậy liền thuận lý thành chương.

Đương nhiên, dù Thanh Phong đạo trưởng rời đi, Cô Vân Tẩu cũng không dám coi thường Thanh Dương quan.

Không nói tới bối cảnh thần bí của Thanh Phong đạo trưởng, chỉ nói về thực lực của đối phương, đã đáng để Cô Vân Tẩu dốc sức kết giao.

Nghĩ thông suốt những điểm mấu chốt này, Cô Vân Tẩu suy nghĩ sang chuyện lợi và hại.

Hai thế lực lớn tới gần nhau.

Bất quá, Thanh Phong đạo trưởng không ở lại, Thanh Dương quan muốn trở thành đại tông môn, không phải chuyện dễ dàng, khó mà uy hiếp tới Vân Đô Thiên.

Y nhận lời, cảm khái nói: "Thì ra là thế! Lão phu chúc đạo trưởng thuận lợi, đáng tiếc lão phu còn phải trông nôm cơ nghiệp sư môn, không thể du lịch với đạo trưởng. Chờ đạo trưởng trở về, nếu lão phu còn sống, nhất định sẽ nghe đạo trưởng miêu tả phong cảnh ven đường, an ủi bản thân!"

"Đạo hữu muốn hạ lệnh đổi khách nhanh vậy sao? Bần đạo còn muốn làm hàng xóm một thời gian đâu, nói không chừng là mấy trăm năm."

Tần Tang cười ha ha.

Luyện thể, kiếm trận và lôi pháp, ít nhất phải có một môn đột phá, để tự bảo vệ mình, hắn mới cân nhắc tới chuyện khởi hành.

Cô Vân Tẩu mỉm cười nói: "Chờ chuyện nơi đây kết thúc, đạo trưởng có thời gian, không ngại đi hỏa vực một chuyến, hai chúng ta liên thủ tìm kiếm di tích, sau đó lão phu đi tìm hiểu tin tức, thuận tiện bái phỏng mấy vị đạo hữu, chuẩn bị cho Tễ Thiên Pháp Hội."

Tần Tang suy nghĩ một chút, nói: "Lẽ ra bần đạo sẽ đi với đạo trưởng, nhưng bần đạo vừa có lĩnh ngộ, cần bế quan một thời gian, đến ngày Tễ Thiên Pháp Hội mới xuất quan."

"Cũng được." Cô Vân Tẩu gật đầu: "Đạo trưởng tu hành, chắc cũng cần ngoại vật phụ trợ, lão phu có thể thuận đường tìm một phen."

Y biết Tần Tang chia sẽ Tiểu Động Thiên, tất nhiên vẫn còn yêu cầu khác, dứt khoát chủ động mở miệng, để Tần Tang ra điều kiện. Tần Tang không chút khách khí, lấy ra một ngọc giản.

"Những linh dược và linh tài này, chỉ là thứ yếu, mong đạo hữu lưu tâm thần dịch Bích Nguyên Sương Hoa."

Thần thức Cô Vân Tẩu dò vào ngọc giản, y đã chuẩn bị tốt tâm lí, nhưng khi nhìn thấy một chuỗi dài danh sách bày ra, mí mắt không khỏi nhảy lên.

Thần dịch Bích Nguyên Sương Hoa chính là diệu dược ghi chép trên Bàn Hồ Chân Kinh, có thể trợ giúp bản mệnh cổ trùng, đột phá đệ lục biến.

Lúc trước tu vi của Thiên Mục Điệp chưa tới, Tần Tang không vội sưu tập linh dược, bây giờ Thiên Mục Điệp tu luyện tới Ngũ Biến đỉnh phong, chỉ chờ rèn luyện tu vi đến mức hoàn mỹ, sẽ có thể thử đột phá.

Những linh dược còn lại đều là Tần Tang tuyển chọn tỉ mỉ ra, rất có ích lợi với thể tu, chuẩn bị để hắn trùng kích Thiên Yêu Luyện Hình tầng thứ sáu.

Lực đạo đột phá, còn cần gia tăng bảo vật, lúc trước chuyên tâm tế luyện Hôi Oanh kiếm, những vật như Minh Sơn Khải không đổi kịp thực lực của tu sĩ Luyện Hư, chỉ có đề thăng thành linh bảo, thực lực của hắn mới đạt tới đỉnh phong.

Những linh tài này có giá trị không nhỏ, tu sĩ Luyện Hư đi thu thập, cũng phí một phen trắc trở.

"Đạo hữu không cần gấp, Tễ Thiên Pháp Hội là nơi các vị đạo hữu trao đổi, là thời cơ tốt nhất, một số giao dịch hội sẽ có đủ loại linh vật xuất hiện."

Tần Tang thấy Cô Vân Tẩu gật đầu, cười nói: "Bần đạo cũng tham gia, mong đạo hữu dẫn tiến."

Cô Vân Tẩu nặng nề gật đầu.

Y nghe ra ý của Tần Tang, để mình sớm chuẩn bị.

Về phần giao dịch cuối cùng, còn phải đợi xác nhận giá trị của Tiểu Động Thiên.

Khẳng định Vân Đô Thiên sẽ bị hố một đao, xem xét về lâu dài, rất đáng giá.

Hai người trò chuyện thêm chốc lát, Cô Vân Tẩu hẹn thời gian đi hỏa vực, liền đứng dậy cáo từ.

··· ···

Mấy ngày sau.

Tần Tang đứng lơ lửng trên không, đánh giá Lạc Hồn Uyên.

Tu sĩ Vân Đô Thiên đã rút lui.

Thi ma Lạc Hồn Uyên, một số bị giết, một số bị bắt, Mộ Lạc sơn từng uy chấn một phương, địa vị ngang bằng Vân Đô Thiên, đã tan thành mây khói.

Mấy đạo độn quang lao vùn vụt tới, nhìn thấy Tần Tang, nhao nhao tiến lên thăm viếng.

Người tới chính là hai đại yêu hầu, Kính Tàng bị kẹp ở giữa.

Quế hầu tiến lên, trình lên một chiếc kính tròn, quán chú chân nguyên vào, kính tròn bắn ra một đạo ánh sáng, chiếu lên hư không, hiển hóa ra một tấm phong thuỷ đồ, bao quát toàn bộ Mộ Lạc Sơn.

Bên trên phong thuỷ đồ có từng cái điểm sáng, mỗi một cái điểm sáng đại biểu cho bí cảnh và dược viên.

Những ngày gần đây, hai đại yêu hầu mang theo Kính Tàng, cẩn thận kiểm tra.

Lạc Hồn Uyên kinh doanh mấy đời, tích lũy thâm hậu, thường nhân khó mà tưởng tượng nổi, Thanh Dương quan kế thừa di sản của Lạc Hồn Uyên, con đường phía trước bằng phẳng, không cần Tần Tang phí tâm.

"Linh Thực đâu?"

Tần Tang gật đầu, hỏi.

Quế hầu đánh ra một đạo Truyền Âm phù, không lâu lắm, Linh Thực phi độn tới.

"Tiền bối có gì phân phó?" Linh Thực cúi người hành lễ.

"Sau này ngươi dự định thế nào?" Tần Tang sẽ không hạn chế Linh Thực tự do, chờ đến khi không còn cần đối phương luyện chế liệt độc, sẽ thả đi.

Linh Thực do dự một lát, nói: "Vãn bối muốn gia nhập Thanh Dương quan, xin tiền bối ân chuẩn."

Tần Tang không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: "Về sau ngươi tọa trấn nơi đây, nói cho tu sĩ Mộ Lạc Sơn, chỉ cần bọn họ an phận thủ thường, không đi nhiễu loạn nhân gian, bần đạo sẽ không để ý."

"Tuân mệnh!" Linh Thực khom người đáp.

"Các ngươi làm việc đi."

Tần Tang phân phó một tiếng, chậm rãi bay lên trên.

Linh khí tại Lạc Hồn Uyên, nồng đậm hơn động phủ của hắn nhiều, nhưng chủ quan phải xây ở chỗ của chủ đàn, đành phải từ bỏ nơi này.

Nơi đây quá mức âm trầm, làm cho người ta không thích, cũng không phù hợp khí độ huyền môn chính tông.

Tần Tang bay lên mặt đất, nâng hai tay lên.

"Ầm ầm ầm..."

Đất rung núi chuyển, vách đá nứt ra.

Khe hở càng lúc càng lớn, thời điểm sắp đổ sụp, vậy mà bắt đầu nâng lên.

Tiếp theo, bên trong khe rãnh có một cái âm ảnh to lớn bay lên.

Trong nháy mắt, bên trong khe rãnh mọc ra một tòa cự sơn kình thiên, nâng đỡ Lạc Hồn Uyên bay thẳng lên mây.

Mấy tên tu sĩ Hóa Thần tận mắt thấy tu sĩ Luyện Hư cải thiên hoán địa, ánh mắt lộ ra rung động, cực kỳ hâm mộ.
Bình Luận (0)
Comment