Chương 3080: Ngăn cơn sóng dữ
Chương 3080: Ngăn cơn sóng dữ
Trung Châu và Tây Thổ nằm chung trên một khối lục địa, chẳng biết phạm vi toàn bộ khối lục địa lớn bao nhiêu, bởi vì phong bạo xé rách đại địa, nham tương tứ ngược, cho nên không thích hợp sinh tồn.
Bây giờ phong bạo biến mất, nếu lục địa khôi phục bình thường, sẽ là một khu vực rộng lớn bao la, dời tất cả sinh linh Phong Bạo Giới tới, vẫn còn dư dả nơi sống.
"Bắc Hải bốn cảnh thì sao?"
Tần Tang trầm giọng hỏi, chẳng lẽ Bắc Hải bốn cảnh cũng luân hãm sao?
Đại Tùy, Tiểu Hàn vực, Thiếu Hoa Sơn, Thiên Sơn Trúc Hải, Bắc Thần cảnh, Huyền Nguyệt cảnh, Ẩn Nhật cảnh...
Rất nhiều nơi có ký ức trân quý.
"Sau khi phong bạo giữa Trung Trâu và Tây Thổ biến mất, đại địa trở nên yên lặng, chúng ta vô tình phát hiện một tòa cổ Na Di trận, có thể thông tới Bắc Hải, nhờ đó mà Trung Châu có thể kịp thời tới trợ giúp, khi địch nhân đến xâm lấn, không thì chúng ta cũng phải từ bỏ cố hương." Cổ Nhã cảm thấy may mắn, nói tiếp: "Lưu Ly tiên tử liên hợp thế lực khắp nơi, suất lĩnh tu sĩ Tây Thổ, Trung Châu và Bắc Hải, chung nhau chống cự Trường Hữu tộc..."
Tần Tang nghe được tình hình Bắc Hải chưa luân hãm, thần sắc hơi trì hoãn, chỗ hắn đi qua, lưu lại dấu vết, vẫn chưa bị xóa mất.
Trường Hữ tộc không quá mạnh, sức chiến đấu cao nhất chỉ có Hóa Thần kỳ, nhưng đối với Phong Bạo Giới vừa mới cất bước, chính là một cường địch nguy hiểm.
Từ trong giọng diệu của Cổ Nhã, hắn nghe ra được trận chiến tranh giữa Phong Bạo Giới với Trường Hữu tộc, Lưu Ly rõ ràng phát huy tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Vừa nghe Cổ Nhã nhắc tới Lưu Ly tiên tử, Tần Tang liền thả lỏng, một mực chịu đựng không hỏi, hiện tại rốt cục lên tiếng hỏi.
"Nghe nói Lưu Ly tiên tử là tu sĩ Hóa Thần duy nhất khi Phong Bạo Giới dung nhập Đại Thiên, thời khắc nguy nan, may mắn Lưu Ly tiên tử kịp thời đứng ra, hiệu triệu thế lực khắp nơi, hội tụ nhân tâm, các tộc mới có thể đồng tâm hiệp lực, vượt qua đoạn thời gian khó khăn nhất."
Cổ Nhã vừa nói vừa liếc trộm Tần Tang.
Nghe nói Lưu Ly tiên tử chính là đạo lữ của Tần thánh nhân, tu sĩ Huyền Thiên cung thề thốt nói rằng, bọn họ đã tổ chức đại điển kết thành đạo lữ cho hai người, toàn tông làm chứng.
Mọi người đều tưởng Tần Tang đã chết, Lưu Ly tiên tử trở thành quả phụ, thế lực khắp nơi bị Lưu Ly tiên tử thuyết phục, thuận lợi liên hợp lại như vậy, bởi nhờ có quan hệ đó.
Dù cho Lưu Ly tiên tử dốc hết tâm huyết bảo vệ Phong Bạo Giới, vô số lần bồi hồi tại bờ vực sinh tử, vẫn có người không có hảo ý, vọng đoán Lưu Ly tiên tử lập tượng thánh cho Tần Tang là có tư tâm.
Cho đến khi tận mắt nhìn thấy thánh sơn của Vu tộc, nhìn thấy đại điện sụp đổ trên núi, lưu lại dấu vết tà ma công kích, năng lượng cực kì kinh khủng, những người kia mới ngậm miệng lại.
Cổ Nhã còn nhớ rõ ràng, ngày đó nàng đi thánh địa chiêm ngưỡng tượng thánh, vừa lúc gặp được Lưu Ly tiên tử, một mình lẳng lặng đứng yên trước tượng thánh thật lâu. Nàng rất hối hận, lúc ấy không có dũng khí nói câu nào với Lưu Ly tiên tử.
Từ trên thân Lưu Ly tiên tử, Cổ Nhã cảm nhận được khí chất từ người xa ngoài ngàn dặm, chẳng biết do tính tình vốn như thế, hay do đạo lữ vẫn lạc mà đau lòng.
Bóng lưng cô độc kia, Cổ Nhã vẫn nhớ rõ cho đến nay.
Nàng cảm thấy bởi nguyên nhân sau, không thì Lưu Ly tiên tử có thể vứt bỏ Phong Bạo Giới bất cứ lúc nào, chỉ dẫn theo những người thân cận, vì sao lại không để ý đến an nguy, liều chết tranh thủ chút hi vọng sống cho Phong Bạo Giới, chắc là không muốn tâm huyết của Tần tiền bối uổng phí, lập tượng thánh cũng là vì muốn có một nơi để tưởng nhớ đạo lữ, huống chi Tần tiền bối nên được mọi người kính ngưỡng.
Đủ thấy phu thê tình thâm cỡ nào, Cổ Nhã không hâm mộ Lưu Ly tiên tử có một vị đạo lữ như Tần tiền bối, mà là hâm mộ phần tình cảm chân thành tha thiết kia. May mắn trời xanh có mắt, Tần tiền bối không chết, bọn họ có thể đoàn tụ.
Tần Tang thầm than, xem ra ngay cả Lưu Ly cũng cho rằng mình đã chết.
Cũng đúng, lúc ấy đệ nhất kiếm thị vì ngăn cản hắn bị mang đi, cưỡng ép xuất thủ phá giới, nhất định tạo ra thanh thế cực lớn, Phương lão ma và tu sĩ Vu Tộc ngay tại phụ cận, tận mắt nhìn thấy.
Theo lẽ thường, dưới công kích uy lực bực này, hắn căn bản không thể nào sống nổi.
Bất quá, Tần Tang không nghĩ tới Lưu Ly lại làm đến mức đó, nhất là đoạn thời gian Phong Bạo Giới còn yếu kém, Tần Tang tưởng tượng ra được mỗi một bước đều dị thường gian nan, rất không dễ dàng.
Nhìn thấy ánh mắt sốt ruột của Cổ Nhã, Tần Tang biết nàng kỳ vọng hắn lập tức mang nàng trở về.
Trên thực tế, Tần Tang cũng muốn mau chóng chạy về Phong Bạo Giới.
Ngoại trừ chờ mong trùng phùng với cố nhân, Tần Tang còn nghĩ tới một điểm, hắn một mực chuẩn bị để xây Đàn, lĩnh hội Đại Thừa Sát đạo, nhưng vẫn chưa tìm được nơi để xây Đàn.
Phong Bạo Giới không phải nơi tốt nhất để xây Đàn sao?
Khác với Thanh Dương Quan thống trị nhân gian, Phong Bạo Giới tôn kính hắn như thánh nhân, không cần hắn làm cái gì, bọn họ cũng thành tâm kính ngưỡng hắn, trở về cố hương lĩnh hội Đại Thừa Sát đạo, hắn sẽ có được ưu thế mà những nơi khác không có.
Có hắn trấn thủ, nhất định làm dịu được tình hình nguy hiểm tại Phong Bạo Giới.
Sở dĩ làm dịu mà không phải hóa giải, bởi vì Tần Tang không biết rõ thế cục bên trong Vụ Hải, cùng với thái độ của các dị nhân tộc khác đối với Phong Bạo Giới.
Những dị nhân tộc khác không xuất thủ tiêu diệt dị loại như Phong Bạo Giới, có lẽ bọn họ không bài ngoại, Phong Bạo Giới có cơ hội hóa nguy thành an.
Cho dù lọt vào lãnh địa của dị nhân tộc, hắn cũng sẽ nghĩ cách mang theo Phong Bạo Giới tìm đường ra.
"Nơi đây cách Vụ Hải rất xa, muốn đến cũng không dễ dàng. Ngươi biết vị trí của Phong Bạo Giới tại Vụ Hải không?" Tần Tang hỏi Cổ Nhã.
Cổ Nhã sửng sốt một chút, lắc đầu, tỉnh táo lại.
Nàng chỉ biết một ít tin tức ở phụ cận Phong Bạo Giới, không biết rõ vị trí cụ thể.
Vạn nhất Phong Bạo Giới ở chỗ sâu trong Vụ Hải, bọn họ phải đi qua từng tộc đàn dị nhân mới có thể tới, đoạn đường này sẽ không thuận lợi, cần bàn bạc kỹ hơn, nên tìm vị trí của Trường Hữu Tộc trước.
Tần Tang cũng không nói ra, hắn có việc quan trọng phải làm, khó mà thoát thân.
Lần này đi Phong Tự Ngọc Môn, liên quan đến mảnh vỡ Địa Sát kiếm cùng với Tử Vi Kiếm Kinh, Đệ nhất Kiếm thị và Thiên Việt Thượng Nhân đều không tiếc dùng Tử Vi cung làm mồi, sáng tạo cho hắn cơ hội lấy kiếm, há lại bỏ ngang giữa chừng.
May mà, theo Cổ Nhã miêu tả, trước khi nàng bị thác nước sương mù cuốn đi, Phong Bạo Giới vẫn còn dựa vào Bắc Hải, Tây Thổ và Trung Châu, đã có lực đối mặt Trường Hữu tộc.
Mà thực lực của Phong Bạo Giới sẽ tăng lên theo từng ngày, trừ phi có biến cố khác, chứ hiện tại đã có sức tự vệ, mấy trăm năm đã qua, không gấp nhất thời. Nếu hiện tại xảy ra nguy cơ hủy diệt Phong Bạo Giới, Tần Tang chạy tới cũng phí công.
Cổ Nhã mang tin tức tới, làm cho Tần Tang trở tay không kịp, kế hoạch sau này phải thay đổi.
Chỉ mong Thiên Việt Thượng Nhân mau chóng đuổi tới, vạn nhất thân phận của hắn bị lộ, lên đường trở về, nhất định sẽ mang tới đại họa cho Phong Bạo Giới.
Nghĩ tới đây, Tần Tang nhíu mi tâm, phải cẩn thận sắp xếp thích đáng.
Suy tư một lúc, Tần Tang đang muốn mở miệng, bỗng nhiên hai mắt sáng lên, quay đầu nhìn về phía chỗ sâu trong bão cát.
Có mấy cỗ khí tức đang lao nhanh đến đây, chắc là đồng bọn của hai người này.