Chương 3100: Anh Tinh
Chương 3100: Anh Tinh
Tần Tang tiếp nhận ngọc giản, tựa hồ không phát hiện ánh mắt xem kỹ của Bùi cung phụng, sơ bộ nhìn lướt qua, đúng là muốn hắn luyện chế một kiện pháp khí, là một chiếc đò ngang.
Hắn cẩn thận xem xét, luyện chế chiếc đò này chi tiết rườm rà, nhưng độ khó không cao lắm, cần tốn chút thời gian thôi. Tần Tang không hỏi chiếc đò có tác dụng gì, chuyên tâm bắt đầu tìm hiểu, miễn cho sơ suất, làm mất tiên tuổi.
Pho tượng bị đánh nát, tạm thời không thấy dấu hiệu khôi phục, đám người đi qua bệ đá trống rỗng, tiến đến một cái hồ nước khác, tìm được một lối vào.
Cửa vào bị dây leo lấp kín, đám người thanh lý sạch sẽ, nhìn thấy thềm đá kéo dài xuống phía dưới.
"Xem ra mộ thất có bảy tầng, chúng ta đang ở tầng thứ nhất." Lạc quản sự suy đoán.
"Bên trong có phong ấn!" Một tu sĩ Tân gia dùng thần thức dò xét, có phát hiện mới.
Đám người nối đuôi nhau tiến vào, quả nhiên nhìn thấy phong ấn cổ lão cản đường, hơi chút dò xét liền biết, đồng nguyên với cổ cấm trên cửa đá.
Như lần trước, một mình Tân thiếu chủ tiếp cận phong ấn, đặt bàn tay lên trên, mời Bùi cung phụng hỗ trợ giải phong.
Lần này, Tần Tang nhìn cẩn thận hơn, thời điểm ô quang xuất hiện, lòng bàn tay của nàng tựa hồ xuất hiện vật gì. Tân thiếu chủ ngụy trang rất tốt, thi triển pháp quyết che giấu, lần trước lừa được hắn.
Hai mắt Tần Tang sáng lên: "Xem ra Tân gia có bảo vật liên quan với nơi đây."
Phong ấn bị tử châm phá vỡ, mộ đạo xuất hiện, cảnh vật cơ bản giống nhau.
Lúc mọi người đi vào mộ đạo, lập tức ngửi được mùi thơm nhàn nhạt.
Lúc này, Tần Tang cảm giác được Thiên Quân giới rung động mẽ hơn, tia liên hệ kia trở nên rõ ràng chút, trong lòng không khỏi khẽ động. Tiếp tục thâm nhập sâu, liên hệ đầy đủ rõ ràng, hắn có thể dùng Thiên Quân giới tìm tới mục tiêu. Nhưng không biết phía trước có nguy hiểm gì, để bọn họ dò đường cũng tốt.
Xác nhận hương khí không độc, đám người đi ra mộ đạo, nhìn thấy biển hoa.
Vô số hoa tươi nở rộ, muôn tía nghìn hồng, sắc màu rực rỡ.
Trong biển hoa có tiếng ong ong, đám người chăm chú nhìn, bọn họ thấy rất nhiều ong vàng, bọn chúng bay quanh bông hoa, bận rộn thu hoạch mật hoa trong nhụy.
Số lượng ong vàng vượt qua vạn con, tựa như đám mây vàng phiêu động bên trên biển hoa.
Con ong vàng không khác ong vàng phổ thông bao nhiêu, có vẻ như không uy hiếp tu tiên giả, nhưng khi nhìn thấy ong vàng, thần sắc Bùi cung phụng dần dần ngưng trọng, Tần Tang thì nhăn mày, tựa hồ nhớ ra cái gì đó.
Ngay lúc tu sĩ Tân gia không phát hiện, một thanh ngọc như ý bay ra khỏi tay áo Bùi cung phụng.
Cùng lúc đó, trong mắt Tần Tang lóe lên vẻ kinh dị, thốt ra: "Là Tế trùng! Cẩn thận nguyên thần!"
Tân thiếu chủ phản ứng cực nhanh, ngọc thủ lật một cái, ném ra một cái chuông nhỏ, tu sĩ Tân gia lập tức tụ tập đến bên cạnh Tân thiếu chủ.
'Coong!'
Chuông nhỏ phát ra tiếng chuông hùng hậu.
Chuông này không phải do một mình Tân thiếu chủ thao túng, mà là tất cả tu sĩ Tân gia thôi động cùng nhau, mắt trần có thể nhìn thấy gợn sóng khuếch tán ra theo tiếng chuông, đám người chợt cảm thấy tai mắt thanh tỉnh.
Bọn họ chưa thật sự tin tưởng Tần Tang, nhưng không dám khinh thị khi được tu sĩ Luyện Hư nhắc nhở, dù sao thì phí công phủ phòng thủ, vẫn hơn mạng mạnh.
Trên thực tế, Tần Tang không lừa gạt bọn họ.
Hắn nhận ra đám ong vàng này, chính là Tế trùng!
Hắn biết Tế trùng từ vu tộc, không phải linh trùng đặc biệt, chỉ là một loại linh trùng bình thường.
Vu trùng bảng của vu tộc, được lên bảng đều là linh trùng thích hợp làm bản mệnh cổ trùng, nhưng vu tộc nghiên cứu đạo ngự trùng không dừng lại ở đó, bọn họ sử dụng rất nhiều linh trùng quần cư.
Tần Tang đọc không nhiều điển tịch của vu tộc, may mắn hắn biết loại Tế trùng này, vu tộc thời thượng cổ, khi đến thời gian đặc biệt, Đại Vu sẽ dẫn đầu bộ tộc, tế tự thiên địa thần minh.
Nghi thức tế tự có khi cần linh trùng phụ trợ, những linh trùng này được gọi là Tế trùng, có địa vị tôn quý trong bộ tộc, được Đại Vu và toàn bộ tộc cung phụng.
Tế trùng có đặc điểm tương tự nhau, đều am hiểu mê huyễn, thần thông loại này, Tần Tang suy chắc vì muốn con dân đắm chìm trong tế điển, trong lòng không suy nghĩ chuyện gì khác, tế bái từ nội tâm.
Bọn ong vàng này chính là một loại Tế trùng.
"Nơi này lại có Tế trùng của vu tộc, chẳng lẽ suy đoán ban đầu của mình mới chính xác, nơi đây là lăng mộ của đại năng vu tộc?"
Tần Tang cũng bị mê hoặc.
Nơi đây đến cùng có lai lịch gì, trong Tử Vi cung sẽ có di tích của đại năng vu tộc hay không?
Trong truyền thuyết, nhân tộc kiếm tu chinh chiến giới bích, nhưng ma tộc giới ngoại chính là địch nhân của toàn bộ đại thiên, có đại năng vu tộc chinh chiến chung với Tử Vi Kiếm Tôn, chưa hẳn không có khả năng.
Tần Tang vừa nhắc nhở, Tế trùng cũng phát hiện bọn hắn, mây vàng ngưng kết giữa không trung, thân thể Tế trùng thay đổi, đối mặt bọn hắn, thanh âm ong ong bỗng nhiên bạo tăng, trở nên cực kì chói tai.
'Vù, vù!'
Gió lớn thổi qua, mây vàng khuếch tán bằng tốc độ kinh người, chung quanh mờ nhạt trong nháy mắt.
Ngọc như ý của Bùi cung phụng phát ra ánh sáng xanh rực rỡ, chống cự mây vàng.
Tiếng chuông vang lên không ngừng, càng lúc càng gấp rút, gợn sóng đối kháng mây vàng, chỉ có thể bị ép phòng thủ, co lại từng chút một. Tu sĩ Tân gia run như cầy sấy, may mắn Tần Tang nhắc nhở kịp thời.
Tần Tang có ngọc Phật hộ thể, không bị ảnh hưởng chút nào, cũng không quên làm dáng chút, truyền âm nói: "Tế trùng thành đàn mới có uy hiếp, thực lực không mạnh, mọi người ổn định trận cước, chia ra diệt trùng."
Lời còn chưa dứt, Hôi Oanh kiếm đã chém về phía bầy trùng.
Thành công ngăn cản đợt công kích thứ nhất của Tế trùng, mọi người chưa bị thương, nghe theo Tần Tang, bắt đầu công kích Tế trùng, đã thấy Tần Tang rời khỏi, ngự kiếm bay tới chỗ sâu trong bầy trùng.
Tần Tang còn nhớ, Tế trùng được bí thuật của vu tộc bồi dưỡng, có thể sản xuất ra bảo vật tên là Anh Tinh, chính là bí dược đạo ngự trùng khó được. Dùng Anh Tinh cho linh trùng ăn, sẽ có rất nhiều chỗ tốt, nhưng bồi dưỡng Tế trùng rất khó, chỉ có bộ tộc lớn mới làm được.
Đám Tế trùng này bị nhốt ở đây không biết bao nhiêu năm, chắc sẽ có Anh Tinh.
Hôi Oanh kiếm mở đường, xông vào chỗ bầy trùng dầy đặc nhất, hắn thấy được một gốc hoa thụ. Bên trên hoa thụ nở hoa, hoa hình rất đặc biệt, giống như vòng tròn cổ ẩm treo bên trên cây.
Tần Tang chú ý đến mười cái hoa ẩm, mười cái này óng ánh hơn mấy cái hoa ẩm khác, tựa như trải qua năm tháng dài đằng đẵng, lột xác thành chất liệu giống như ngọc thạch.
Trong hoa ấm tràn đầy đồ vật.
Tần Tang lộ vẻ vui mừng, lách mình đi tới trước hoa thụ, nhìn về phía một cái hoa ẩm, bên trong lấp đầy tinh thạch có màu hơi vàng.
Chính là Anh Tinh!
Anh Tinh bình thường ở thể lỏng tựa như mật đường, nhưng những Anh Tinh này đã biến thành tinh thạch cứng rắn.
Số lượng ít hơn Tần Tang dự đoán, Anh Tinh chưa đầy một cây.
Nhưng hình dáng Anh Tinh như tinh thạch, càng tinh khiết hơn Anh Tinh trong ghi chép, chắc dược hiệu sẽ có biến hóa.