Chương 314: Vân Thú Hình Người
Chương 314: Vân Thú Hình Người
-Tần tiền bối cẩn thận, nơi này không chỉ có lũ ác quỷ, mà còn có cả một con Vân Thú hình người, thực lực tương đương với tu sỹ Trúc Cơ kỳ, hơn nữa còn biết ẩn nấp trong bóng tối, tùy thời mà đánh lén. Sài đạo hữu chính là bị nó đánh lén, nên suýt nữa bị trọng thương.
Tu sỹ họ Ninh kia cảnh giác nhìn xung quanh, truyền âm nhắc nhở Tần Tang.
Nghe tu sỹ kia nói như vậy, lúc này Tần Tang mới chợt hiểu, chỉ dựa vào lũ ác quỷ này, còn lâu mới có thể làm cho hai người bọn họ bó tay chịu chết như vậy. Thì ra là do đối phó Vân Thú hình người, nên không kịp chạy trốn, dẫn đến bị lũ ác quỷ bám lấy càng lúc càng nhiều, suýt chút nữa bị vây chết ở chỗ này.
Hình người cũng không dễ thấy lắm, bản thể của nó là do tu sĩ bị Vân Thú tinh phách ô nhiễm, sau đó diễn hóa thành Vân Thú, có thể là diễn hóa từ thi thể, cũng có thể là trong lúc tu sĩ hấp hối nhưng chưa chết hẳn bị Vân Thú tinh phách xâm nhập , cưu chiếm tước sào.Những Vân Thú hình người này, con nào cũng giống con nào, đều cực kỳ khó đối phó, thực lực so với bản thể tu sĩ không kém là bao, thậm chí có vài con còn nhỉnh hơn, hơn nữa có vài con Vân Thú thậm chí còn có thể sử dụng pháp khí của tu sĩ khi còn sống.
Do Thần thức hạn chế, không thể nào thăm dò hết bồn phía, cho nên bên trong Thập Phương Diêm La Trận cũng không tìm thấy tung tích của Vân Thú hình người, con này vậy mà có thể ẩn nấp sâu như vậy.
-Hai vị đạo hữu đi trước trị thương đi rồi mau chóng đi trợ giúp Vân Quỳnh đạo hữu.
Tần Tang nháu mắt với hai người, giả bộ xoay ngươi như không có chút phong bị nào, hộ tống hai người rời đi.
Cừa đi được hai bước, thì sau lưng họ có một đạo kình phong âm lãnh đánh tới với tốc độ kinh người, trực chỉ hậu tâm của Tần Tang.
Trong lòng Tần Tang khé cười, quả nhiên là trúng kế, Ô Mộc Kiếm mà hắn âm thầm thôi động từ nãy đến giờ đột nhiên đâm về phía sau, kiếm khí bộc phát trong nháy mắt cao thêm vài trượng, toàn bộ tập trung vào đạo hắc ảnh kia.
'Ầm!'
Bóng đen không kịp trốn tránh, bị Ô Mộc Kiếm đâm trúng, trực tiếp bị lực lượng khổng đánh bật ngửa người, đánh vào trên vách đá.
'Vèo!'
Ô Mộc Kiếm bám sát không tha, kiếm quang trên không trung lóe lên một cái,sau đó chia ra làm hai cỗ kiếm khí, hóa thành kiếm trận. Lúc này đạo hắc ảnh kia mới lồm cồm bò dậy từ mặt đất, đang muốn trốn lại vào bóng tối,ngay lập tức bị kiếm trận vây chặt lại.
-Mau chạy đi!
Dưới sự thúc giục của Tần Tang, Ninh, Sài hai người không dám chần chờ, lưu lại nơi này cũng chỉ làm gánh nặng cho Tần Tang, nên nhanh chóng phi độn ra ngoài không ngoái đầu lại .Chờ đến khi hai người bọn họ rời đi hẳn, Tần Tang triệu hồi Sat Thi nãy giờ đang nấp trong bóng tối.
Thiên Cơ Kiếm Trận phối hợp với Sát Thi, đêm Vân Thú hình người vây khốn tại chỗ, Tần Tang lại thử cảm ứng tình cảnh bên kia của Thập Phương Diêm La Trận, thấy lũ ác quỷ không gây nổi sóng gió gì, lúc này mới an tâm quan sát kỹ càng đầu Vân Thú hình người này.
Thoạt nhìn thì là giống người, nhưng cũng chỉ tương đối mà thôi, trông giống một thi thể bị phơi khô hơn, chỉ còn sót lại một lớp da bám vào bên trên bộ khung xương, nói đúng hơn là một bộ xương cốt được phủ lên trên một lớp da.
Ánh mắt Tần Tang rơi trên cánh tay của Vân Thú.
Chỗ cổ tay của nó đeo một cái vòng tay kim loại màu xám trắng, nó chính là một kiện pháp khí, hẳn đó là đồ vật mà chủ nhân của cỗ thi thể này đã sử dụng. Tuy vòng tay đã hư hao, phía trên còn có mấy vết nứt lớn, chỗ vết nứt chỉ còn một chút xíu nối với 2 bên lại với nhau, làm người ta cảm thấy chỉ cần nhẹ nhàng đụng một cái vào vòng tay là nó sẽ đứt gãy luôn.
Nhìn thấy vòng tay, tâm niệm Tần Tang khẽ động, thân ảnh của Tần Tang thoắt ẩn thoắt hiện, lướt đến bên cạnh Thập Phương Diêm La Trận, chấn trụ một con ác quỷ, cẩn thận cảm ứng một phen, phát hiện ra rằng lũ ác quỷ này có mối liên hệ chặt chẽ với vòng tay kim loại kia.
-Ma khí luyện hồn bị hao tổn?
Tần Tang tự lẩm bẩm, thầm than một tiếng bảo sao Thập Phương Diêm La Phiên có thể tuỳ tiện thôn phệ ác quỷ, mà không có lọt vào phản kháng nào.
Thì ra ma khí đã hư hao, lực khống chế đối với ác quỷ yếu đi rất nhiều, nhưng dù sao Vân Thú cũng chỉ là Vân Thú, linh trí còn lâu mới có thể so sánh với bản thân tu sĩ lúc còn sống, lúc ác quỷ bị thôn phệ, nó không biết làm như thế nào để thao túng ma khí chống lại Thập Phương Diêm La Trận.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Tần Tang đã có tính toán của riêng mình, đám ác quỷ kia không đáng để lo, nhưng cái ma khí vòng tay kia là thứ tốt đối với hắn, chỉ cần dùng nó để triêu hồi đám ác quỷ cho Thập Phương Diêm La Phiên thôn phệ , uy lực của Thập Phương Diêm La Phiên chắc chắn sẽ tăng lên một mảng lớn.
Điều này cũng chỉ cho Tần Tang một con đường sáng.
Không biết những món ma khí khác có loại thuộc tính này hay không, nếu Thập Phương Diêm La Phiên có thể trực tiếp thôn phệ ma khí để tăng cao uy lực, như vậy hắn không cần phải giết người để luyện hồn rồi, chỉ cần thôn phệ những luyện hồn ma khí của những tu sĩ ma môn khác là được rồi.
Ma khí hoàn hảo không có chút tổn hại nào, rất khó tìm được, thu thập ma khí bị hư tổn dễ dàng hơn một chút, cuối cùng hắn sẽ luyện hóa ác quỷ và ma đầu bên trong ma khí.
Nghĩ vậy, trên mặt Tần Tang cũng hiện ra sự vui mừng, ngay lập tức toàn lực thôi động Ô Mộc Kiếm tấn công Vân Thú hình người một cách điên cuồng, kiếm khí tăng vọt, linh hoạt dị thường, chém liên tục lên chỗ cánh tay của Vân Thú hình người kia, cuối cùng cũng chặt đứt được nó.
Vân Thú hình người gào thét liên tục.