Chương 3158: Kịch chiến
Chương 3158: Kịch chiến
"Hai vị đạo hữu đã biết thần thông thủ đoạn của bọn hắn biểu hiện ra, vốn chỉ một mình ta, đồng thời biến ảo ra hai vị đạo hữu, làm không chút sơ hở nào, nhưng giao thủ mấy hiệp sẽ bị đối thủ nhìn ra, huống chi tu vi lão Thường Thị kia hơn xa ta. Nhưng chỉ cần Cát huynh bố trí ra đại trận hoàn chỉnh mà Quyền lão truyền lại, mượn nhờ đại trận, cùng với Cát huynh hỗ trợ yểm hộ, sẽ không khó man thiên quá hải."
Người áo bào trắng dứt lời, trên thân dâng lên một đám khói trắng, thân ảnh bóp méo một chút, phi tốc giảm đi, dung nhập vào trong khói trắng. Khói trắng bỗng nhiên thu nạp, trong hư không phảng phất có một lỗ trống, hút khói trắng vào, chỉ còn lại một điểm trắng.
Ngay sau đó, khói trắng lại từ trong lỗ trống bừng lên, nhưng lần này phân hoá thành hai cỗ, khói trắng lượn lờ, tự mình huyễn hóa ra một bóng người. Hai người có diện mục khác nhau, quần áo cách ăn mặc cũng không liên quan đến người áo bào trắng lúc trước.
Một người trong đó mọc ra tai sói, chính là đồng tộc Cát Lương, rõ ràng là Khuyển Phong tộc nhân.
Tên còn lại mang trang phục nữ tử, tư thế hiên ngang, lỗ tai, ngũ quan của nàng không khác nhân tộc, nhưng phía sau mọc ra một cái đuôi dài lông xù.
Vừa hiện thân, thần sắc hai người khô khan, giống như tử vật, trong nháy mắt, ánh mắt của bọn họ bắt đầu linh động. Coi thần thái cử chỉ, huyết nhục lông tóc, rõ ràng là hai người sống sờ sờ, tìm không ra sơ hở.
Không chỉ rất sống động, khí tức cả hai cũng hoàn toàn khác biệt, mà đều là cao thủ Không cảnh nhị trọng sơ kỳ, tương đương với Luyện Hư sơ kỳ, khó có thể tưởng tượng bọn họ do một người hiển hoá ra.
Cát Lương dò xét hai người, vòng quanh tên Khuyển Phong tộc nhân kia một vòng, tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Thần thông huynh đài thật hay, ta và Cát Cung sớm chiều ở cùng nhau nhiều năm, nếu không biết từ sớm, cũng có thể ngộ nhận đây là Cát Cung thật đấy."
Nữ tử không nói một lời, thả người nhảy vào biển mây, chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.
Tên Khuyển Phong tộc nhân kia cười một tiếng, dùng thanh âm khàn khàn nói: "Ta chính là Cát Cung!"
Cát Lương gật đầu, nhìn phía dưới, trầm giọng nói: "Cát Cung, vạn sự đã sẵn sàng, tiếp theo ngươi điều khiển đại trận đi, ngươi có ý kiến gì không?"
Lỗ tai Cát Cung giật giật: "Đề phòng khí cơ tiết lộ, chúng ta tốt nhất ở bên phối hợp tác chiến, do huynh đài đảm đương chủ công, như vậy áp lực sẽ trên thân huynh đài."
"Không sao!"
Cát Lương khoát khoát tay, một mặt tự tin: "Tên kia hẳn là vừa đột phá Không cảnh nhị trọng không lâu, không đáng để lo. Lão tuy có Không cảnh nhị trọng hậu kỳ, nhưng bọn hắn một đường lẩn trốn chẳng biết trải qua bao nhiêu trận ác chiến. Lần trước ba người chúng ta vây công, gần như ép bọn hắn đến tuyệt lộ, không thể không hao tổn nguyên khí thi triển Hỗ chuyển thuật, có thể thấy được bọn hắn đã sớm nỏ mạnh hết đà. Mà cách lần đại chiến trước không lâu, bọn hắn sẽ không khôi phục được nhiều."
Nghe y nói như vậy, thần sắc Cát Cung vẫn không buông lỏng, nhắc nhở: "Bọn hắn dù sao xuất từ hoàng thất Ti U, không chừng vẫn cất giấu thủ đoạn gì đó."
"Nếu có loại thủ đoạn này, đã không giấu đến bây giờ, nhất định phải bỏ ra cái giá khổng lồ, trừ phi cùng đường mạt lộ, bọn hắn chắc chắn sẽ không đơn giản dùng đến. Chúng ta chỉ cần quán triệt kế sách triền đấu và tiêu hao, làm cho bọn hắn tiếp tục hao tổn nguyên khí, Hỗ chuyển một con bạn thú sau cùng, sẽ tuyệt đường lui của bọn hắn. Đến lúc đó bọn hắn bị suy yếu thêm, tiếp theo phải xem Quyền lão." Cát Lương đã tính trước, không chút lo lắng nói.
Cát Cung thấy y đã cân nhắc rõ ràng, gật đầu nói: "Hai kẻ suy yếu, Quyền lão đương nhiên không lo. Bất quá Quyền lão muốn là người sống, chúng ta chỉ cần tận lực làm hao mòn bọn hắn là được."
Ngay lúc hai người truyền âm trao đổi, phát giác được hai cỗ khí tức đang vọt lên trời cao.
Cát Lương cười lạnh một tiếng: "Không ngờ bọn hắn còn dám chủ động xuất kích!"
Thần sắc gã hơi động, hơi chắp tay, giống nữ tử trước đó trốn vào sóng mây.
Bên cạnh Cát Lương không có một ai, nhàn nhạt nhìn hai đạo hồng quang, giống như đang nhìn hai người chết.
Hai người hiện ra nguyên hình, khí tức không che giấu chút nào, uy áp cường đại lập tức áp đến vùng biển này, cho dù hướng lên bầu trời, cũng khiến sinh linh gần đó hoảng sợ không chịu nổi.
Khí tức cường tuyệt như thế, bọn họ suốt đời chưa từng thấy qua, trước kia Đình phụ ngẫu nhiên tuần sát đến đây, nhưng trước mặt mọi người cũng không thả ra khí tức. Bọn họ cảm thấy mình không khác sâu kiến, dưới thân lảo đảo không chịu nổi một kích, đối phương trở tay là có thể phá hủy.
Hồng quang bay lên trời cao, thẳng tiến không lùi, Cát Lương lại có thể nhìn ra đây là miệng cọp gan thỏ, không khỏi cười lạnh một tiếng, mở ra năm ngón tay, đại thủ nhấn xuống dưới một cái.
Chỉ một thoáng mây đen cuồng quyển, vô cùng vô tận vân khí hội tụ, hình thành một cự chưởng đen nhánh.
Cự chưởng che đậy thiên vũ, rất nhiều sinh linh quanh đảo có thể nhìn thấy được, mỗi một ngón tay như là thiên trụ, mang theo vĩ lực có thể hủy thiên diệt địa, đánh xuống mặt đất.
Bọn họ không chút nghi ngờ, một khi cự chưởng rơi xuống, hòn đảo và sinh linh chung quanh sẽ bị một chưởng xóa bỏ, nhưng bọn họ không có biện pháp, căn bản trốn không thoát cự chưởng.
Đối mặt hoành áp của cự chưởng đến, hai đạo hồng quang cũng lộ ra không có ý nghĩa, mắt thấy sẽ bị một chưởng vỗ tắt, đột nhiên nở rộ huyền quang u lam. Huyền quang cực kỳ nồng đậm, tựa như sóng nước xa xôi lan tràn trên thiên khung.
'Rầm ào ào!'
Hư không phảng phất chấn động một cái, toàn bộ sinh linh nghe được một tiếng nước chảy đinh tai nhức óc, bên trên xuất hiện hai đầu yêu kình khổng lồ!
Bạn thú Ti U nhất tộc cũng không phải trống rỗng huyễn tưởng ra, nhất định phải lấy sinh linh thế gian để tham chiếu, một số sinh linh mạnh mẽ, càng phải lấy được máu tươi của chúng mới được. Trong Vụ Hải, chín thành địa vực là đại dương mênh mông, Ti U tộc lựa chọn bạn thú, chí ít có một đầu là sinh linh trong biển.
Những bá chủ trong biển, như Giao Long Kình Sa Thụ được ưu ái nhất, mà hoàng thất Ti U tộc lựa chọn là một loại tên là Bố Thiên yêu kình!
Thi triển Hỗ chuyển thuật làm tiêu tán bạn thú khác với bị địch nhân cưỡng ép đả diệt, sau khi bị người đả diệt, trước khi ngưng tụ ra bạn thú mới, sẽ triệt để mất đi đầu bạn thú cũ này. Hiện tại bọn họ chỉ là tạm thời không thi triển Hỗ chuyển thuật dưới biển, lúc đối địch vẫn có thể mượn dùng lực lượng bạn thú.
Lúc này, tên Thiếu chủ và Hạ Thường Thị đã thân hóa Bố thiên kình, hai đầu cự kình lớn nhỏ huyền không, không thể cùng lúc trông thấy đầu đuôi, miệng lớn phát ra tiếng huýt dài.
"Bò....ò...!"
Người phía dưới chỉ nghe được hai tiếng bò rống, ngơ ngác nhìn lên trời, hai đầu cự kình có động tác giống nhau, một con vọt tới cự chưởng.
"Ầm!"
Cự chưởng gắn đầy vết rạn, lập tức băng tán, mây đen không trung cũng bị khuấy động, gió giục mây vần, u sóng khuấy động, chiến trường hỗn loạn ngổn ngang, triệt để ngăn cách ánh mắt sinh linh phía d·ư·ớ·i·.
Va chạm kinh thiên động địa này, lại không có nhiều dư ba phát tán ra, linh cơ bị che đậy, Hải Đường thư viện hoàn toàn không biết.
Thấy phe mình bố trí hiệu quả, Cát Lương yên tâm, đang muốn chuyên tâm đối phó cường địch, tai thính khẽ run lên, phát giác được dị thường, phát hiện hai đầu Bố Thiên kình chỉ thừa một bộ thể xác mê hoặc tầm mắt, hai tên Ti U tộc nhân lại không thấy tung tích.
Cát Lương không chút hoang mang, lấy trong tay áo ra một vật, nhắm ngay biển mây vứt ra.
Một đạo lưu quang màu đen vọt thẳng tới nơi đó, trong lưu quang hiện ra bảo vật, chính là một khối ngọc giác màu đen.
Lúc rơi xuống, trong nháy mắt ngọc giác trở nên lớn như n·ú·i cao, nặng nề vạn phần.
Cùng lúc đó, hai bên truyền ra tiếng xé gió, hai đạo xiềng xích màu xám tái xuyên thủng trọng mây, đầu xiềng xích còn lại kết nối chỗ sâu biển mây, bị người điều khiển đánh về phía nơi ngọc giác rơi đập.
Ba đạo công kích đ·ề·u tới, uy áp mạnh mẽ, càng sớm tập trung mảnh biển mây này. Chợt có gợn sóng hiện ra, hai tên Ti U tộc nhân bị ép hiện thân, tiếp theo không ngờ hóa thành hai con yêu điểu.
Lần này, bạn thú hai người cũng không giống nhau.
Bạn thú tên Thiếu chủ là một con xích vũ yêu điểu, hình thể không lớn, thân thể thon dài, cái cổ thật dài và mỏ nhọn cùng với thân thể hình giọt nước, hai cánh khép lại, thân thể tựa như một mũi tên dài.
Mà bạn thú Hạ Thường Thị là một con cốt điểu, điểu này cũng không phải không có huyết nhục, mà huyết nhục chứa trong xương cốt, xương cốt trắng noãn trần trụi bên ngoài, hình thành cốt giáp cứng rắn, giống như một con Khô Lâu Điểu, hình thể cực kì khổng lồ, hai cánh mở ra, không kém Bố Thiên kình.
Cốt điểu mở lớn hai cánh, đơn giản che xích vũ yêu điểu dưới thân, lại muốn một mình tiếp nhận công kích đến từ ba hướng.
'Vù!"
'Vù! Vù!'