Chương 3171: Vụ niên
Chương 3171: Vụ niên
Dịch: Thanh Kỳ
Cần biết, hắn từ bỏ độc công vẫn còn một nguyên nhân quan trọng khác, độc châu nát!
Giả sử độc châu còn, hắn sẽ đi sâu vào Nguyên Hải tìm tòi một phen.
Không có độc châu trấn áp độc tố trong cơ thể, Độc Thần Điển chỉ là một bộ công pháp thượng thừa, không còn hiệu quả nghịch thiên giống như trước.
Bởi vì tu luyện qua độc công, so với tu sĩ cùng thế hệ, Tần Tang biết rất nhiều thủ đoạn đối phó kịch độc, nếu Nguyên Hải nguy hiểm như truyền thuyết, hắn chưa chắc toàn thân trở ra được.
Nghĩ tới đây, Tần Tang từ bỏ suy nghĩ tiến vào Nguyên Hải, dù muốn thăm dò Nguyên Hải, cũng phải sau khi tìm thấy Phong Bạo giới, gia tăng thực lưc lên, mới cân nhắc lại.
Đoạn đường tiếp theo, Tần Tang tìm hiểu tin tức khắp nơi, cuối cùng đến lúc xuống thuyền.
Bảo thuyền đi vòng qua Nguyên Hải được hơn nửa vòng, sẽ tiếp tục đi về hướng đông, mà bọn hắn phải đi hướng bắc để tìm kiếm Na Di trận.
Sau khi xuống thuyền, Tần Tang lấy ra một chiếc pháp chu, hắn và Tố Nữ thay nhau thôi động, tận lực che lấp khí cơ, một đường vô kinh vô hiểm.
Bên trong pháp chu.
Tố Nữ cầm một tấm hải đồ, cẩn thận xem xét, bọn hắn cách chỗ Tư Lục đánh dấu không xa.
"Tần huynh." Tố Nữ kêu một tiếng: "Chúng ta sắp đến đường hàng hải của dị nhân tộc, Tư Lục đạo hữu gặp địch nhân tại nơi đó. Chúng ta nên để Cổ Nhã lại, ba chúng ta đi kiểm tra trước, gặp chuyện cũng dễ thoát thân hơn, tìm được Na Di trận rồi, quay lại đón bọn họ sao.''
"Được."
Tần Tang tìm một hoang đảo, cho đám người Cổ Nhã xuống, sau đó ba người ẩn thân, lặng yên tiến vào hải vực kia.
Bọn hắn rất cảnh giác, sau một thời gian ngắn, không thấy nguy hiểm gì, xem ra những dị nhân tộc kia chưa phát hiện, Tư Lục dùng Na Di trận tới đây.
Bất quá Tư Lục nói, bị đối phương phát hiện, cũng không cần lo lắng, bởi Na Di trận còn cách xa nơi đây.
Tìm kiếm một phen, Tư Lục rốt cuộc xác định được phương hướng, dẫn theo hai người Tần Tang tiếp tục lao vùn vụt một hồi, phía trước xuất hiện một rặng đá ngầm lớn.
Rặng đá ngầm nhiều đến mấy vạn, chi chít khắp nơi, mỗi một rặng đều không lớn, rặng lớn nhất chỉ có mười dặm.
Hải triều nơi này ông yên, thỉnh thoảng tràn lên rặng đá ngầm, cỏ cây khó mà sinh trưởng, linh khí mỏng manh, một nơi đất cằn sỏi đá.
"Là chỗ này sao?"
Tần Tang thôi động thần thức đảo qua, không phát hiện cái gì dị thường.
"Những rặng đá ngầm này là một phần của Na Di trận, hai vị đợi chút.'' Tư Lục gật đầu, thân ảnh lóe lên, bay xuống một tòa rặng đá ngầm.
Sau đó, thân ảnh lại chớp liên tục, không ngừng thoáng hiện bên trên các rặng đá ngầm, hai tay nhanh chóng kết loại ấn quyết nào đó, Tần Tang và Tố Nữ âm thầm nhìn kỹ.
Như thế qua một thời gian, không có ba động gì, nhưng cảnh sắc lại thay đổi chút ít.
Đến lúc này, Tần Tang và Tố Nữ mới xác nhận, nơi này xác thực có một tòa linh trận.
"Thật huyền diệu!'' Tần Tang tán thưởng không thôi.
Rặng đá ngầm bình thường, linh khí mỏng manh, vậy mà tạo thành một tòa đại trận, không biết do tự nhiên mà thành, hay do cảnh giới của người bày trận quá cao.
Cuối cùng, Tư Lục dừng lại trên một khối đá ngầm.
Khối đá ngầm này trụi lủi, rêu xanh bò đầy, đại trận rốt cuộc hiện ra chân dung!
"Đề phòng ngoài ý muốn, chúng ta động một ít tay chân, nhưng trận này quá mức phức tạp, Hạ Thường Thị suy nghĩ rất kỹ, mới dám phá hư một góc này." Tư Lục chỉ vào góc bị phá.
Tần Tang bay tới, yên lặng thôi diễn, nói: "Hạ Thường Thị rất có phân tấc, không khó chữa trị."
Tố Nữ mở miệng nói: "Tần huynh đưa pháp chu cho ta, các ngươi chữa trị trận, ta đi đón bọn họ.''
Sau khi Tố Nữ đi, Tần Tang và Tư Lục bận rộn, đợi nàng dẫn người trở về, đại trận đã chữa trị xong.
Nhìn tòa Na Di trận, Cổ Nhã kích động vạn phần, Phong Bạo giới càng ngày càng gần, nàng phiêu bạt mấy trăm năm qua, rốt cuộc có thể trở về sư môn!
"Động thủ!" Tần Tang gật đầu nói.
Tư Lục tiến lên, để linh thạch vào, tiếng vù vù vang lên, phù văn sáng lên theo thứ tự, linh quang càng thêm loá mắt.
"Thông!"
Tư Lục ngưng thần cảm ứng, mặt lộ vẻ vui mừng, quát to một tiếng. Sau một khắc, đại trận dưới chân đám người rung động kịch liệt, tinh thần không khỏi hoảng hốt, bị linh quang nuốt hết.
Tần Tang tĩnh tâm trải nghiệm quá trình dịch chuyển, ngoại trừ Đại Na Di trận, đi qua lại tám Thiên Châu, lần truyền tống này có khoảng cách xa nhất.
Cảm giác truyền tống lần này, tương tự như dùng Na Di trận truyền tống qua các tòa tiên thành, chỉ mãnh liệt hơn chút, nhưng cảm giác hoàn toàn khác khi truyền tống qua đại Thiên Châu.
Cảm giác như xuyên qua thời không, đủ thấy Đại Na Di trận truyền tống qua Thiên Châu đặc biệt cỡ nào.
Khó trách qua nhiều năm như thế, mới chỉ xây dựng được vài tòa.
Trong lúc suy nghĩ, Tần Tang chợt thấy áp lực biến mất, mở mắt ra, thấy mình đang ở trong hang động tối đen.
Đám người lần lượt tỉnh dậy, Kình Giáp, Kình Ất đã đột phá Nguyên cảnh tứ giai, vẫn cảm thấy khó chịu một hồi, may mà rất nhanh ổn định lại.
Tiếp đó Tần Tang cẩn thận động một ít tay chân lên Na Di trận, đám người mới đi ra ngoài hang động.
Cửa đá đóng chặt, Tư Lục tiến lên, ngón tay điểm lên cửa đá mấy lần, nhẹ nhàng đẩy ra.
"Ầm, ầm, ầm!"
Cửa đá bị đẩy ra, gió lớn âm lãnh mang theo một luồng sương trắng tràn vào trong hang động.
Tần Tang nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài hang động, thiên địa trắng xóa, sương mù phiêu đãng, sương trắng cực kỳ nồng nặc, che khuất thảy gì mọi thứ.
Nếu không dùng linh lực, chỉ dùng mắt thường, ngay cả đồ vật ngoài một trượng cũng không thấy rõ, sinh linh không có tu vi không thể sinh tồn ở chỗ này.
Tư Lục khẽ nhíu mày, cẩn thận cảm ứng một hồi, nói: "Tại hạ quên, bây giờ là Vụ niên."