Chương 3172: Vụ thú
Chương 3172: Vụ thú
Dịch: Độc Hành
Vụ Hải có một loại thiên tượng đặc biệt, mỗi khi thiên tượng đến, sương mù như thủy triều tưới qua, che khuất bầu trời, trải qua nhiều năm không tiêu tan, dị nhân tộc xưng là Vụ niên.
Vụ niên là giai đoạn nguy hiểm nhất của Vụ Hải, trong khoảng thời gian này, không chỉ Vụ Bộc tăng lên nhiều lần, vụ thú càng kết đội thành quần xuất hiện, mang đến uy hiếp cực lớn cho sinh linh Vụ Hải.
Do đó nơi dị nhân tộc lựa chọn dừng chân, cân nhắc hàng đầu chính là tránh đi nơi thường xuyên phát sinh Vụ bộc và vụ thú.
Dị nhân tộc vẫn có phàm nhân, cũng không phải người người có thể tu hành, bọn họ căn cứ thiên phú cao thấp, bắt đầu kế thừa bản nguyên nhiều ít từ tiên tổ, chỉ có thiên phú đủ cao, mới có thể lĩnh ngộ thần thông, có hi vọng con đường đại đạo.
Một bước này xưng là mở cảm giác, tuyệt đại đa số dị nhân tộc cả đời không thể mở cảm giác, có kẻ mặc dù có thể mở cảm giác, nhưng đã quá muộn, bỏ qua tuổi tốt nhất, tu hành cũng sẽ không có thành tựu lớn.
Nhiều năm qua, dị nhân tộc tổng kết ra một bộ biện pháp hữu hiệu, ứng đối Vụ niên, trong tộc bồi dưỡng ra các loại thực vật có thể trồng và thu hoạch trong lúc Vụ niên, phàm nhân cũng sẽ trước khi Vụ niên đến trữ hàng đủ một năm chi phí, lúc xảy ra Vụ niên cũng sẽ không rời quê hương đi xa, ngoại trừ sinh hoạt và di chuyển bị một số hạn chế, cơ bản có thể an tâm sống.
Đợi Vụ niên đi qua, nồng vụ chung quanh nơi ở sẽ tán đi, Đại Nhật chiếu xuống thế gian, trồng trọt sinh tức không có gì khác phía ngoài Vụ Hải.
Mặc dù như thế, cũng khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn nổi lên, thí dụ như trên trời rơi xuống các loại Vụ bộc, vụ thú đột nhiên làm loạn, khi đó tựa như tai kiếp đến, có tu sĩ bảo vệ còn tốt, nếu không chính là một trận thiên tai.
Khi thời điểm này đến, dị nhân tộc sẽ tổ chức tu sĩ đi bốn phía tuần sát, hơn phân nửa có được cảnh cáo, sớm đề phòng.
So với nơi khác, Vụ Hải được xưng tụng nhiều tai nạn, do đó, hơn phân nửa ngoại tộc không muốn tiến vào Vụ Hải, dị nhân tộc không cần lo lắng ngoại tộc xâm lấn, có thể hưởng thụ thái bình.
Cổ Nhã đã sinh hoạt tại Vụ Hải, nhưng hiểu về Vụ Hải kém xa Tư Lục, đám người nghe Tư Lục kể về Vụ Hải cùng đủ loại dị nhân tộc, cảm thấy rất mới lạ.
Cổ Nhã thở dài: "Sớm biết những thứ này, cũng sẽ không tổn thất nhiều đồng đạo như vậy."
Nàng vừa mới biết, trước khi Vụ bộc và vụ thú đánh tới, thì ra có thật nhiều biện pháp có thể cảnh báo trước, mặc dù cũng không hoàn toàn chuẩn xác, nhưng có thể giảm xuống cực lớn tổn thất Vụ bộc và vụ thú mang tới.
Tu sĩ Phong Bạo Giới cũng dần dần tổng kết ra một ít quy luật, nhưng phải trả giá bằng máu!
"Tư Lục đạo hữu, Vụ niên có ảnh hưởng gì đến hành động tiếp theo của chúng ta không?"
Bọn người Tần Tang nhìn về phía Tư Lục.
"Ta và Hạ Thường Thị biến mất tại phụ cận, những người kia một mực không tìm được chúng ta, khả năng bây giờ còn chưa từ bỏ, đang tìm ta khắp nơi. Bất quá, lúc Vụ niên đến, bởi vì phải gánh vác trách nhiệm tuần sát, bọn hắn không thể không triệt hồi hơn phân nửa nhân thủ, đối với chúng ta ngược lại là chuyện tốt. Chúng ta không ngại rời vùng biển này trước, suy nghĩ thêm sau . . ."
Tư Lục nhìn thoáng qua phía ngoài, chỉ thấy sương mù như dòng nước lưu động trên trời, biến hóa ra đủ loại cảnh tượng kỳ huyễn. Thôi vận linh mục, thấy chỗ sâu sương mù là sơn ảnh mờ ảo, phụ cận không có vụ thú và khí tức tu sĩ Ti U tộc, nên mời Tần Tang gọi ra pháp chu, để đám người leo lên, bay vào trong sương mù.
Lo lắng có cường giả Ti U tộc nhìn chằm chằm nơi này, đám người hành động phi thường cẩn thận, che lấp khí tức pháp chu, theo Tư Lục chỉ dẫn, không nhanh không chậm bay đi.
Trong vụ hải, không có châu lục rộng lớn như ở Đại Chu.
Hòn đảo mà hoàng thất Ti U tộc sống có diện tích lớn nhất, kỳ thật tại Tiểu thiên thế giới được xem là một mảnh lục địa rộng lớn vô biên, toàn bộ Ti U Tộc coi đây là trung tâm, khuếch tán ra ngoài, đảo phía ngoài nhỏ lớn không đều, phân đất phong hầu chư vương.
Ngự tộc phụ thuộc vào Ti U tộc sẽ vờn quanh bốn phía Ti U tộc, nơi khác cũng có bố cục tương tự.
Nhưng cũng không có nghĩa là những nơi này có thể qua lại không ngại, một là không phải các nơi ở đều an toàn, thứ hai là có rất nhiều nơi cho dù hết mùa Vụ niên, sương mù cũng sẽ không tiêu tán, có nơi cực kì nguy hiểm, dù cường giả dị nhân tộc cũng phải tránh thật xa, hình thành tấm bình phong thiên nhiên.
Lãnh địa hai tộc rõ ràng nằm cạnh nhau, nhưng chưa từng thấy đối phương, loại tình huống này cũng có.
Những nơi lớn hơn giữa hai tộc có thể dựa vào Đại Na Di trận qua lại, dựa theo lẽ thường, bọn hắn có thể đi tới hoàng thành Ti U tộc, dùng Đại Na Di trận chuyển đến Chu Yếm nhất tộc. Nhưng Tư Lục sợ kẻ thù gã còn canh phòng nơi đó, căn bản không dám tới gần hoàng thành.
Mà ngự tộc dưới trướng Ti U tộc không có na di trận thông hướng địa phương khác.
Do đó, bọn hắn muốn đi Chu Yếm nhất tộc, chỉ cần chạy ra lãnh địa Ti U tộc cùng với ngự tộc, sau đó xuyên qua biên cảnh, đến lãnh địa dị nhân tộc khác, lại mượn đường di chuyển đến Chu Yếm nhất tộc.
Đoạn đường này chẳng biết lộ trình bao xa, bất quá trước đó bọn hắn dùng na di trận đã tiết kiệm được thời gian khá dài, còn có thể tiếp nhận.
Pháp chu lao vùn vụt trên biển, dưới Tư Lục chỉ dẫn, không ngừng đổi phương hướng, chưa từng phát hiện khí tức cường giả Ti U tộc, đám người dần dần trầm tĩnh lại.
"Xem ra bọn hắn đã từ bỏ tìm kiếm đạo hữu." Tố Nữ nói.
"Có lẽ vậy."
Tư Lục từ chối cho ý kiến.
Đúng lúc này, Tần Tang đang khống chế pháp chu bỗng nhiên nhíu mày, ánh mắt trở nên tĩnh mịch thêm mấy phần.
"Phía trước có địch nhân?"
Tố Nữ chú ý tới thần sắc Tần Tang biến hóa, vội mở miệng hỏi thăm.
Vẻ mặt Tư Lục cũng bỗng nhiên căng cứng.
Nơi này lấy Tần Tang có đạo hạnh cao nhất, lại có Thiên Mục Điệp tương trợ, Tố Nữ và Tư Lục cũng không phát hiện bất cứ dị thường nào.
Tần Tang ngưng mắt nhìn chăm chú phía trước, trầm giọng nói: "Khí cơ phía trước không thích hợp, giống như có một luồng khí tức. . . "
Nói đến đây, hắn bỗng dừng một chút.
Hắn ẩn ẩn cảm giác được nơi xa có một luồng khí tức, giống như có thể sinh ra uy hiếp với hắn, nhưng khi hắn ngưng thần cảm nhận, lại cảm thấy có chút quái dị, không giống cường giả Ti U tộc.
Nghe Tần Tang miêu tả, Tư Lục kịp phản ứng, đoán: "Có thể là vụ thú!"
"Vụ thú?"
Sắc mặt Tần Tang nghiêm lại.
Tư Lục gật gật đầu: "Tại hạ trước đó đã nghe thấy, trong tộc một mực không khai thác vùng biển này, cũng là vì nơi này liên tiếp sinh ra vụ thú, tiêu diệt không dứt. Không nghĩ tới lại có vụ thú cường đại có thể làm cho Tần đạo hữu cảm thấy uy hiếp, tin đồn quả nhiên không giả."
Trầm ngâm một lát, Tần Tang nói: "Đi qua xem một chút!"
Hắn cũng muốn xem vụ thú có bộ dáng gì, vụ thú cường đại như vậy cũng hiếm thấy.
Pháp chu tiếp tục bay tới phía trước, dần dần, Tư Lục và Tố Nữ cũng nhận ra cỗ khí tức kia, đám người Cổ Nhã cảm nhận được một luồng uy áp đến, làm tâm thần bọn họ khẩn trương lên.
Bỗng nhiên, Tần Tang dừng lại pháp chu, đám người nhao nhao vận chuyển linh mục nhìn về phía trước.
Ngoài dự liệu, sương mù phía trước phi thường mỏng manh, cũng không phải là sương mù tiêu tán, mà là bị một đoàn sương trắng ở trong đó hút vào.