Chương 3184: Người áo trắng thần bí
Chương 3184: Người áo trắng thần bí
Dịch: Độc Hành
"Vào lúc các ngươi đang chiến đấu."
Kim quang trong mắt người áo bào trắng thu lại, lộ ra một đôi tròng mắt màu xám trắng, ánh mắt đạm mạc, phảng phất coi thường hết thảy: "Đoạn phía trước ta không nhìn thấy, ngươi đánh giá người này thế nào?"
"Viên huynh hỏi Tần đạo hữu? Không hổ xuất thân Vũ tộc, độn thuật xác thực tuyệt diệu."
Nguyên Mâu lẫm liệt nói: "Kết quả Viên huynh cũng đã thấy, ta là bại tướng dưới tay đối phương, không có quyền đánh giá người khác!"
"Nếu chém giết trên trường, ngươi chưa chắc sẽ bại!"
Người áo bào trắng khẽ lắc đầu, nhưng cũng biết tính tình Nguyên Mâu, không cần người khác trấn an, lại hỏi: "Ngươi cho rằng người này xuất thân Vũ tộc?"
"Ồ?"
Nguyên Mâu sửng sốt một chút, cúi đầu xuống, lúc này mới trầm tư nghĩ đến vấn đề này.
Vừa rồi lúc chiến đấu, trong điện quang hỏa thạch không rảnh truy đến cùng, lão cũng không suy nghĩ về dị nhân tộc ở ngoài, đương nhiên cho rằng Tần Tang xuất thân Vũ tộc.
Bây giờ nghĩ lại, xác thực có nhiều chỗ không hợp với lẽ thường.
"Trên thân người này yêu khí cực kì tinh thuần, chẳng lẽ là. . . . ."
Nguyên Mâu ngẩng đầu, nhìn người áo bào trắng, không khỏi nhíu mày.
Thiên bộ và Đông Hải Thủy Tộc tuy có qua lại, nhưng cao thủ yêu tộc rất ít khi tiến vào Vụ Hải.
Lão cũng không phải lo lắng Tần Tang sẽ tạo thành tổn thất gì cho Chu Yếm tộc, Không cảnh nhị trọng sơ kỳ mà thôi, lật không nổi sóng gió gì. Chỉ sợ gây ra phiền toái gì đó, người là lão cho vào, về sau trong tộc khẳng định sẽ ra mặt xử lý lão.
Nghĩ lại, Tần Tang là Tư Lục chiêu mộ làm hộ vệ, Ti U tộc nhân vẫn biết rõ quy củ.
Người áo bào trắng từ chối cho ý kiến, nói: "So với người này, tên còn lại ngược lại càng có ý tứ hơn."
"Tên còn lại? Viên huynh nói là vị Khuất Lân đạo hữu kia?" Vẻ mặt Nguyên Mâu vô cùng nghi hoặc, không nhìn ra Tư Lục có dị dạng gì.
Không phải được Kỷ Hoằng mời đến trợ uy sao?
"Người này khí cơ còn bất ổn, hiển nhiên không phải trạng thái toàn thịnh, giao tình với tên tiểu bối Tiêu Nghiêu tộc kia sâu coẽ nào lại vội vã chạy đến trợ uy? Mà không phải cùng đồng tộc, lại để một ngoại tộc làm hộ vệ, trước đó còn chưa nghe nói Ti U bộ tộc có yêu tu phụ thuộc. Đương nhiên, cũng có thể là ta nghĩ nhiều, rửa mắt mà đợi đi."
Người áo bào trắng nhìn chân trời thật sâu một cái, thân ảnh đột nhiên biến mất.
Nguyên Mâu nghe không hiểu ra sao cả, nhưng lão có một tính tốt, nghĩ mãi mà không rõ thì không nghĩ nữa, cùng lắm thì về sau dùng nắm đấm nói chuyện.
Lão lắc đầu, nhảy lên không trung bay về động phủ, mới vừa rồi chiến đấu thu hoạch không nhỏ, nóng lòng trở về bế quan lĩnh hội, và suy nghĩ tìm cách phá giải độn thuật Tần Tang.
Đám Tần Tang thu liễm khí tức, ngồi trên mây, ở trên trời không nhanh không chậm phi hành.
Bọn hắn không rõ địa thế gần Chu Yếm tộc, còn không biết Trường Hữu Tộc ở phương nào, trước khi lên đường cần mua một tấm hải đồ.
Rời ánh mắt Nguyên Mâu, thần sắc Tần Tang vốn nhẹ nhõm bỗng trở nên trầm xuống, nhíu mày lại.
Tư Lục lưu ý đến, nghi hoặc hỏi: "Tần đạo hữu, có vấn đề gì à?"
Tần Tang nhìn Tư Lục một chút, trong lòng biết Tư Lục chắc là không phát giác. Mới vừa rồi giao thủ với Nguyên Mâu, hắn ẩn ẩn có loại cảm giác bị người dòm ngó, dù sao cũng tại lãnh địa dị tộc, hắn cũng không truy đến cùng, chỉ coi như không phát giác gì.
Quả thật kỳ quái, cao thủ Chu Yếm tộc đại khái có thể quang minh chính đại tới quan chiến, đối phương vì sao nhòm ngó trong bóng tối?
Tần Tang suy nghĩ kỹ bản thân, bên ngoài hắn lấy tư cách hộ vệ Tư Lục, tới đây lấy công đạo cho Kỷ Hoằng, lại dùng Phượng dực chiến đấu, có thể nói là ba lớp yểm hộ, hiện tại hẳn là sẽ không khiến người hoài nghi mới đúng.
Có lẽ là tính tình người này quái gở, không muốn lộ diện.
"Không có gì." Tần Tang lắc đầu, không suy nghĩ thêm việc này nữa, nhìn xuống mặt đất, ánh mắt đảo qua giữa quần phong.
Rất nhanh, bọn hắn tìm tới một mảnh khu vực người tu hành đang tụ tập, nơi đây không có dáng vẻ thành trì, nhưng người tu hành qua lại rất đông, hẳn là một chỗ phường thị.
Ba người hạ xuống mặt đất, đi đến phường thị.
Tiêu Nghiêu tộc và Ti U tộc rất ít xuất hiện ở đây, người chung quanh nhìn thấy bọn hắn đều một mặt hiếu kì. Trên người bọn hắn có lệnh bài Nguyên Mâu cho, cũng không ai đi lên hỏi thăm.
Bọn hắn đi trong chốc lát, tiến vào một tòa lầu gỗ xây dựa vào đại thụ, nói rõ ý đồ với quản sự.
Quản sự là một gã U Nha tộc, lập tức lấy ra một viên ngọc giản, cười rạng rỡ nói: "Mấy vị quý khách tới Trần Hoàn Các chúng ta, là tới đúng chỗ rồi. Các chi nhánh chúng ta cách một đoạn thời gian sẽ sưu tập tin tức đưa về tổng hào, sửa chữa hải đồ, nơi khác khẳng định không tường tận và kịp thời như thế."
Tần Tang dùng thần thức dẫn động ngọc giản, một bức hải đồ rộng lớn nổi lên, phát hiện đánh dấu Chu Yếm nhất tộc cùng với phụ cận là cặn kẽ nhất, càng đi xa bên ngoài càng giản lược, có thể thấy được thế lực Trần Hoàn Các cũng không thể bao trùm khu vực rộng lớn như vậy.
Quản sự ở một bên giải thích: "Vụ triều hay thay đổi, hôm qua nơi này an toàn, hôm nay có thể bị sương mù bao phủ, tràn ngập nguy hiểm không biết, chỉ có bộ tộc gần đó mới biết được quy luật. Còn có một số bộ tộc tương đối phong bế, không chào đón người ngoại tộc, thương hội cũng chỉ được cho phép mới có thể đi vào, những địa phương này căn bản không có hải đồ chính xác, chỉ có đánh dấu phương vị đại khái. Chư vị muốn đi những nơi này, tốt nhất là mời người bộ tộc nơi đó dẫn đường. . . . ."
Những đạo lý này, ba người Tần Tang tự nhiên hiểu rõ, bọn hắn cấp tốc đảo qua toàn bộ hải đồ, rốt cuộc thấy được hai chữ 'Trường Hữu', âm thầm trao đổi một ánh mắt.
Trên hải đồ, Trường Hữu Tộc có thể nói ở chỗ cực xa lãnh thổ Chu Yếm tộc, gần như tít ngoài rìa hải đồ, phía trên chỉ ghi chú tên bộ tộc, không còn tin tức hữu dụng khác.
Tần Tang nói thầm một tiếng quả nhiên, Trường Hữu Tộc ngay tại phương đông, ở gần khu vực ô trọc mà Nguyên Mâu nói.
Sau đó, ba người lại mua mấy tấm hải đồ, cơ bản đều giống nhau.
Tư Lục truyền âm hỏi: "Đạo hữu còn chuẩn bị gì không?"
Tần Tang khẽ thở một hơi: "Không cần chuẩn bị gì cả, khởi hành thôi!"
Ba người rời phường thị, dựa theo kế hoạch đi đường, không lâu thì tới một hòn đảo.
Nơi đây là lãnh địa Hiêu tộc, cách mục tiêu còn một đoạn, phía trước có lẽ có na di trận, nhưng bọn hắn là ngoại nhân không thể sử dụng, chỉ có thể dùng nhục thân phi hành.
Bay đến trên biển, Tần Tang tế lên pháp chu, một khắc không ngừng bay về hướng đông.
Giống ở Ti U tộc, càng ở khu vực vắng vẻ, càng thường xuyên tao ngộ vụ triều, càng thêm khó đi. Bất quá, lấy tu vi của bọn hắn, có thể cưỡng ép vượt qua, tạm thời không cần nhờ người dẫn đường.
. . .