Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3218 - Chương 3218: Tam Giáo Mưu Đồ

Chương 3218: Tam Giáo mưu đồ Chương 3218: Tam Giáo mưu đồ

Dịch: Độc Hành

Trung Châu.

Địa bàn Vô Tướng Tiên môn ngày xưa, bây giờ chính là tổng đàn Tam Giáo Minh.

Ký kết Tam Giáo Minh gồm Bát Cảnh Quan, Cam Lộ Thiền Viện cùng Thiên Hạo Lâu, vốn là ba phái Đạo - Phật - Ma, bá chủ Trung Châu, sau khi bọn họ kết minh, thế lực khác chỉ có thể ngưỡng vọng.

Năm đó, sau khi Tần Tang đột phá Hóa Thần, Phong Bạo Giới chỉ có một vị Hóa Thần là hắn, có năng lực chia rẽ Tam Giáo Minh, chèn ép tam đại tông môn. Nhưng lúc đó Thanh Dương Quan mới thành lập tại Trung Châu, bản thân hắn cũng không có hứng thú xưng bá thiên hạ.

Càng quan trọng hơn là, khi đó không có đường phi thăng, phải liên hợp thế lực khắp nơi, tìm kiếm một đầu đường ra cho Phong Bạo Giới, Tam Giáo Minh không trở thành chướng ngại, ngược lại có thể phối hợp với hắn, ngưng tụ lực lượng các phương.

Sau khi Tần Tang biến mất, Tam Giáo Minh mất đi ngăn trở. Lúc Phong Bạo Giới vừa mới phi thăng, tam đại tông môn đều có cao thủ vẫn lạc dưới thiên kiếp, tổn thất khác nhau, nhưng các phái Trung Châu đều không may mắn thoát khỏi, do đó trước sau không thể rung chuyển địa vị Tam Giáo Minh.

Lưu Ly hoành không xuất thế, phát hiện đại địch Trường Hữu Tộc, Phong Bạo Giới nguy như chồng trứng, cũng không có tinh lực nhằm vào Tam Giáo Minh, thậm chí càng tranh thủ ủng hộ của bọn họ, chỉ có thể dễ dàng tha thứ.

Theo thời gian trôi qua, Tam Giáo Minh lần lượt xuất hiện tu sĩ Hóa Thần, dần dần hình thành thế đuôi to khó vẫy, thế lực Trung Châu đều phải xem sắc mặt của bọn họ, Lưu Ly đành phải bất động.

Hết lần này tới lần khác Trung Châu mới là lực lượng mạnh nhất của nhân tộc.

Có lẽ do Lưu Ly chiếm cứ đại nghĩa, tu vi và danh vọng không gì sánh kịp. Cũng có lẽ Tam Giáo Minh cho rằng tình cảnh nhân tộc cũng không chuyển biến tốt đẹp, đẩy Lưu Ly lên phía trước tiếp nhận phong ba, bọn họ trốn ở phía sau màn càng tốt hơn, do đó chưa từng đứng ra công nhiên phản đối Lưu Ly.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, một khi Tam Giáo Minh ra một vị thậm chí hai vị Hóa Thần hậu kỳ, bọn họ chắc chắn nghĩ cách cướp đoạt quyền hành.

Đáng tiếc ngày nay nhân tộc hơi kém yêu tộc một bậc, tam đại Tông chủ Tam Giới Minh đều không có dấu hiệu đột phá Hóa Thần hậu kỳ, không có gì bất ngờ xảy ra, sẽ bị yêu tộc đè lên một đầu, còn phải dựa vào Lưu Ly đối kháng ngoại tộc.

Đạo - Phật - Ma tu hành với lý niệm khác nhau, dựa theo lẽ thường, không có khả năng hòa hợp với nhau, mâu thuẫn sớm muộn sẽ có ngày bộc phát, cuối cùng sụp đổ.

Nhưng vì ngoại bộ lần lượt xảy ra biến cố, bức bách Tam Giáo Minh cùng đối ngoại, mâu thuẫn bên trong phát tiết ra phía ngoài, để tam đại tông môn liên kết càng thêm chặt chẽ.

Lúc này, tông chủ tam đại tông môn tề tụ tại tổng đàn Tam Giáo Minh.

Phía ngoài là bóng đêm nồng nàn, nguyệt quang chiếu vào tổng đàn, chiếu rọi ra từng cái bóng cung khuyết lầu các, dị thường tĩnh mịch, trong đó có một tòa đại điện phong cách cổ xưa đèn đuốc sáng trưng, vàng son lộng lẫy.

Trong điện ngồi ba người, một người trong đó chính là đương đại quán chủ Bát Cảnh Quan Hạc Cao Chân Quân.

Ngồi đối diện Hạc Cao Chân Quân là một gã thanh niên, thân mang trường bào màu đen, khuôn mặt thon gầy, khí chất âm nhu, tóc trắng mày trắng, rất nổi bật, chính là Khô Vinh lão ma đã từng gặp mặt Tần Tang một lần.

Sau khi Vu tông chủ Thiên Hạo Lâu tạ thế, Khô Vinh lão ma tiếp nhận vị trí Tông chủ, không phụ sự mong đợi của mọi người, không chỉ bản thân tiến cảnh phi tốc, cũng dẫn đầu Thiên Hạo Lâu phát triển không ngừng.

Ngồi giữa Hạc Cao Chân Quân và Khô Vinh lão ma là một lão tăng, cũng là người quen của Tần Tang - Hành Nhẫn đại sư, ngày nay được tôn xưng là Hành Nhẫn Thánh giả.

Hành Nhẫn Thánh giả chính là sư huynh của trụ trì Cam Lộ Thiền Viện đời trước là Hành Tế đại sư, sau khi Hành Tế đại sư vẫn lạc, nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy.

Trong ba người, Hành Nhẫn Thánh giả già nhất, nếu bàn về tu vi, ngược lại là Khô Vinh lão ma trẻ nhất thiên tư tung hoành, nhỉnh hơn một chút.

"Khô Vinh lão ma, ngươi nhất định phải triệu bần đạo và Hành Nhẫn Thánh giả đến đây, rốt cuộc có chuyện quan trọng gì?" Hạc Cao Chân Quân nhìn về phía Khô Vinh lão ma, thẳng vào chính đề.

Mấy trăm năm qua, Tam Giáo Minh đã sớm hoàn thiện các điều lệ, có cao thủ quanh năm tọa trấn tông Đàn, bình thường không cần ba vị Tông chủ ra mặt, mà ba người vẫn phải chuyên tâm tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Hóa Thần hậu kỳ, cơ hội tụ họp rất ít.

Khô Vinh lão ma nhẹ nhàng phất tay, mở ra trận cấm đại điện, lại bày ra thêm một đạo cấm trận khác.

Nơi này là tổng đàn Tam Giáo Minh, gã cẩn thận quá cũng khiến ánh mắt Hạc Cao Chân Quân và Hành Tế đại sư hơi ngưng lại.

"Vị Lý quán chủ kia xem ra rất quyết tâm, liều lĩnh cũng muốn trọng lập sơn môn."

Khô Vinh lão ma chậm rãi mở miệng nói.

Hạc Cao Chân Quân nhíu mày: "Đây đã là chuyện xác định từ sớm! Bần đạo đích thân đăng môn bái phỏng chính là muốn xác nhận việc này, Thanh Dương Quan hiển nhiên trù tính đã lâu, không có khả năng bởi vì bên ngoài nghi ngờ mà từ bỏ."

"Như vậy, Chân Quân coi là, Giao Long Vương và Kim Thiềm Vương lúc tam tộc bàn bạc, vẻn vẹn câu uy hiếp kia, vì ngăn trở Thanh Dương Quan thôi sao?" Khô Vinh lão ma nhìn về phía Hạc Cao Chân Quân, cười đắc ý hỏi.

Thần sắc Hành Nhẫn Thánh giả khẽ nhúc nhích, tụng tiếng phật: "Có phải đạo hữu biết chuyện gì hay không? Nơi đây không có người ngoài, không ngại nói rõ."

Khô Vinh lão ma giang hai tay, nói: "Trong tay của ta không có bất kỳ chứng cớ nào, nhưng cũng không phải là phỏng đoán. Tính tình Giao Long Vương, nhị vị cũng đã biết, yêu này tự xưng là hậu duệ Chân Long, huyết mạch cao quý, ngang ngược, hắn tuyệt không thể xem như uy hiếp đơn giản. Còn có tên Long Kình kia, cho tới bây giờ vô lợi không dậy sớm, lúc tam tộc bàn bạc cũng nói giúp cho Giao Long Vương, tất nhiên đã sớm câu thông với nhau."

Hạc Cao Chân Quân suy nghĩ, nói: "Ngươi nói là, Giao Long Vương có khả năng đang lập mưu thu phục Yêu Hải?"

Khô Vinh lão ma cười lạnh: "Yêu Hải không chỉ là tổ địa của bọn chúng, mà lại gần vùng đất ô trọc, có lợi cho tranh đoạt Thanh linh khí. Một khi Giao Long Vương và Long Kình Đại thánh song song đột phá, dù cho dứt bỏ nhân tộc và Vu tộc, yêu tộc cũng có thực lực thu phục Yêu Hải!"

Hành Nhẫn Thánh giả và Hạc Cao Chân Quân im lặng, hiểu rõ điều này rất có thể phát sinh.

"Việc này khó mà ngăn trở."

Hành Nhẫn Thánh giả thở dài.

Đến lúc đó, yêu tộc thế mạnh, nhân tộc đầu tiên phải phòng bị bị yêu tộc chèn ép, há có thể chủ động trêu chọc bọn chúng.

Hạc Cao Chân Quân khẽ vuốt cằm, trầm ngâm nói: "Bất quá, thu phục Yêu Hải cũng không dễ dàng như vậy, Trường Hữu Tộc tuyệt không có khả năng dễ dàng buông tha, trừ phi Giao Long Vương chịu trả giá thảm liệt."

Nhân tộc vô lực ngăn trở, nhưng cũng không thể bị quấn mang, Long Kình Thánh Vương cũng chưa chắc sẽ toàn lực ủng hộ Giao Long Vương.

"Lấy sự khôn khéo của Giao Long Vương, xác định sẽ không cam lòng tiếp nhận tổn thất, như vậy cách làm tốt nhất là gì?"

Khô Vinh lão ma nhìn hai người một chút, tự hỏi tự trả lời: "Gắp lửa bỏ tay người!"

Chỉ cần nghĩ cách dẫn đi đại quân Trường Hữu Tộc, áp lực thu phục Yêu Hải tự nhiên đại giảm.

Vấn đề là, mục tiêu Giao Long Vương là Trung Châu hay là Bắc Hải?

Thần sắc Hành Nhẫn Thánh giả và Hạc Cao Chân Quân đều ngưng trọng.

Khô Vinh lão ma lại phân tích: "Đầu Long Kình kia tuy là yêu tộc, cũng nhận biết đại thể, ta thấy nó tại Đông Hải tiêu diêu tự tại, chưa hẳn nguyện ý dọn đến Yêu Hải, xem sắc mặt của người khác. Nếu như Giao Long Vương nhằm vào Trung Châu, hắn sẽ không đáp ứng. Vậy chỉ còn Bắc Hải, Lưu Ly tiên tử bế quan không ra, Thanh Dương Quan không ngừng điều nhân thủ, thời gian tới đại trận hộ sơn thành hình, còn có thể mời minh hữu tương trợ, Bắc Hải sẽ rơi vào trống rỗng trước nay chưa từng có . . . . ."

Nói đến đây, Khô Vinh lão ma dừng lại, không cần tiếp tục nói tiếp.

Khô Vinh lão ma một đường phân tích, tựa hồ hợp tình hợp lý.

Nhưng Hạc Cao Chân Quân nhạy cảm phát giác được dị dạng, Khô Vinh lão ma nói có phần quá chắc chắn, phảng phất sự thật sẽ phát triển dựa theo gã nói.

"Có phải ngươi tra được gì không?"

Hạc Cao Chân Quân nhìn chằm chằm Khô Vinh lão ma.

Khô Vinh lão ma từ chối cho ý kiến, thản nhiên nói: "Những thứ này cũng không quan trọng, trọng yếu là, nếu Bắc Hải gặp nạn, hai vị cứu hay là không? Khi nào cứu? Cứu thế nào?"
Bình Luận (0)
Comment