Chương 322: Sát Phù
Chương 322: Sát Phù
Cổ Tiên chiến trường không phân rõ xuân hạ thu đông, thậm chí cả ngày lẫn đêm cũng không phân rõ.
Thời gian trôi nhanh như thác nước.
Trong nháy mắt, hai mươi năm qua.
Trên một ngọn núi cao vô danh, bên trên có vô số loài Vân Thú chiếm cứ.
Khi các tu sĩ nhìn thấy tình huống trên này thì phản ứng đầu tiên của họ chính là quay đầu rời đi, nhưng lúc này bên trên đó lại xuất hiện một thân hình mặc tiềm phục trong đống đá đổ nát. Hắn đang nhìn chăm chú vào một sơn động tĩnh mịch ở chân núi, cứ đứng nhìn không nhúc nhích. Trên không cửa hang có gần nghìn con Vân Thú đang bay xung quanh, âm thanh gào thét vang lên không dừng khiến ai nghe cũng cảm thấy bực bội, thời gian trôi qua từng giây, qua thêm một nén nhang nữa bóng đen kia vẫn không hề cử động.
Cuối cùng có khoảng mừoi mấy con Vân Thú chắc đã bay mỏi nên thu hồi cánh hạ xuống mặt đất
Đúng lúc này, bóng đen kia đột nhiên đứng lên, im lặng lui về phía sau, chờ hắn đứng lên là có thể thấy rõ ràng, hình thể giống người, nhưng tướng mạo lại cực kì khủng bố, mặt xanh nanh vàng.
Có lẽ đây là một con cương thi!
Do bị đống đá che khuất nên đám Vân Thú trên không không phát hiện ra hành động của cương thi, còn những con Vân Thú vừa hạ xuống mặt đất lại chú ý tới hành động của “vật sống” kia.
Do trên ngừoi “vật sống” kia không có khí tức của sinh linh mà chúng ghét nhất nên đám Vân Thú cũng không tỏ ra điên cuồng gì, chỉ tò mò nhìn con cương thi kia, có lẽ chúng chỉ coi nó như một tảng đá biết di động mà thôi.
'Cạch!'
Thấy Vân Thú không mắc câu, cương thi dùng sức giẫm mạnh, tảng đá dưới chân phát ra một tiếng nét nhẹ.
Lần này, đám Vân Thú bắt đầu trở nên phòng bị, có hai con không kiếm chế được liền bay tới xem xét, ngay sau đó mười mấy con Vân Thú khác cũng đều đồng loạt tiến lên xem.
Đạt được mục đích, con cương thi kia lập tức gia tăng tốc độ, dường như nó rất quen thuộc với nơi này, tốc độ lùi lại cực kì nhanh nhẹn, nhưng vẫn được tảng đá lớn phía trước che chắn như cũ, đám Vân Thú đang bay trên trời hoàn toàn không thể thấy được bóng dáng của nó.
Cuối cùng, khi cách chân núi một khoảng lớn, cương thi không tiếp tục lẩn trốn nữa mà chuyển người co cẳng chạy, bộ dáng không chút kiêng nể gì của nó khiến mười mấy con Vân Thú phía sau giận tím mặt, nhanh chóng vỗ cánh đuổi theo.
Vùng đất hoang rộng lớn vô tận không chỗ trốn, cương thi không còn lẩn trốn nữa mà gia tăng tốc độ chạy, nhưng đám Vân Thú còn nhanh hơn nó, khoảng cách giữa hai bên chẳng mấy chốc đã bị kéo lại gần
Vân Thú nhanh chóng đuổi theo cương thi, khi chúng đang tức giận gào thét chói tai bên trên thì giờ lại tranh nhau rơi từ trên không xuống, muốn dùng lợi trảo bén nhọn và cái mỏ để xé nát con sâu nhỏ đang quấy rầy bọn chúng.
Không ngờ, ngay khi bọn chúng vừa bổ nhào xuống, khi sắp bắt được cương thi thì cánh đồng vốn hoang vu đột nhiên xuất hiện luồng ma khí cuồn cuộn, sáu cây Đại Quỷ Phiên to lớn “mọc” lên từ dưới đất vừa hay vây đám Vân Thú bên trong phạm vi trận kỳ.
Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện mấy cây Quỷ Phiên này không hề giống nhau, có bốn lá là cực kì to lớn, trên cán cờ khắc một đống tà văn tản ra u quang quỷ dị. Trên lá cờ vẽ vô số đồ án ác quỷ, những con ác quỷ đó được vẽ chung một chỗ khiến chúng càng dữ tợn hơn, vừa sống động lại vừa tà dị khác thường.
Tựa như đến từ Cửu U Hoàng Tuyền, sau một khắc liền muốn phá mặt cờ để thoát ra.
So với bốn cây kia thì hai cây cờ khác lại yếu hơn một chút, đơn bạc hơn rất nhiều.
Vù!
Luồng ma khí đen nhanh che phủ cả khu vực này trong nháy mắt, giơ tay không thấy được năm ngón, vô số ác quỷ lớn tiếng gào thét bên trong luồng ma khí sau đó chúng nhào về phía Vân Thú ở bên trong.
Bên cạnh trận kỳ xuất hiện một hình dáng đang dần ngưng thực từ hư không, đó chính là Tần Tang.
Hắn phất tay đem kéo mồi nhử cương thi tới bên cạnh, ánh mắt tỉnh táo nhìn chiến cuộc bên trong Thập Phương Diêm La Trận.
Hai mươi năm qua, ngoài ba lần làm nhiệm vụ Ảnh Vệ ra thì cơ bản hắn đều ở lại Thiên Tinh bí cảnh hoặc là gần đó, vừa săn giết Vân Thú để ngộ Sát Phù, và vừa tu luyện.
Loại chuyện dụ giết Vân Thú này hắn đã làm tới trăm nghìn lần đang ra tay cực kì thuần thục.
Thời gian hai mươi năm trôi qua không lưu lại dấu vết rõ ràng nào trên ngừoi hắn, thay đổi lớn nhất là khí thế quanh ngừoi trở nên trầm ổn hơn so với trước đây.
Mặc dù vẫn chưa đột phá Trúc Cơ kỳ trung kỳ, nhưng Tần Tang sắp hiểu rõ về Sát Phù bậc hai, sau khi hiểu rõ về Sát Phù xong, hắn chỉ cần chờ tích lũy đủ linh lực thì chuyện đột phá Trúc Cơ kỳ trung kỳ chỉ là vấn đề thời gian.
Nhìn quá trình Thập Phương Diêm La Trận giết Vân Thú, Tần Tang âm thầm gật đầu.
Hắn luôn uỷ thác cho Hắc Thị sưu tầm các loại ma khí luyện hồn, hai mươi năm săn giết Vân Thú hắn thu hoạch được rất nhiều linh tà vật, tất cả gần như đều được đổi thành ma khí.
Cuộc sống túng quẫn, nhưng không có trở ngại nào, thành công tăng cấp bốn cây Thập Phương Diêm La Phiên lên tới đại thành.
Cho dù chỉ có bốn cây tăng cấp nhưng uy lực của Thập Phương Diêm La Trận vẫn tăng vọt lên một bậc, trong đám Vân Thú này có hai con có thực lực đủ để sánh với tu sĩ Trúc Cơ kỳ sơ kỳ, nhưng khi phải đối mặt đại trận giảo sát này, chúng chỉ có thể vùng vẫy trong cái chết.
Bày Thập Phương Diêm La Trận, lại phối hợp thêm thủ đoạn khác, Tần Tang tin rằng nếu gặp phải địch thủ Trúc Cơ kỳ trung kỳ, thì người đó cũng không thể chiếm được chỗ tốt trong tay hắn.
Mắt thấy Vân Thú sắp bị giết sạch, Tần Tang thu hồi suy nghĩ, tâm niệm vừa động, Ô Mộc Kiếm chui vào đại trận tru sát Vân Thú, mà Tần Tang lại lẳng lặng thể ngộ chân ý của Sát Phù.