Chương 3225: Pháp đàn sơ thành
Chương 3225: Pháp đàn sơ thành
Dịch: Thanh Kỳ
Thanh Dương quan.
Cấm địa.
Tần Tang và Thân Thần ngồi xếp bằng trong sơn cốc.
Xây lôi đàn, Thân Thần không giúp gì được, chỉ ngồi xem, nhưng gã còn mỏi mệt hơn cả Tần Tang.
Lúc này, trước mặt Tần Tang có một tòa pháp đàn hùng vĩ.
Pháp đàn của đạo môn đa phần ba tầng, thượng đàn hình tròn, trong đàn hình bát giác, dưới đàn chia tứ phương, Tần Tang sắp hoàn thành hai cấp dưới.
Số linh vật trôi nổi trên không trung bị dùng gần một nửa, một đoàn linh quang bị Tần Tang thu tới tay, lòng bàn tay bốc lửa, bao phủ đoàn linh quang, bắt đầu dung luyện bảo vật.
Tốc độ dung luyện cực nhanh, chỉ mất thời gian một chén trà, trong hỏa diễm léo lên kim quang, một đám chất lỏng màu vàng chậm rãi chảy ra.
Thân Thần nhìn không chớp mắt, sợ bỏ lỡ dù chỉ là chi tiết nhỏ.
Quá trình xây đàn, Thần Thần không hiểu phần lớn, nhưng lại cố gắng nhớ kỹ, ngày sau sẽ biến thành thứ quý giá.
Thân Thần làm như vậy, tâm lực tiêu hao rất lớn, nhưng sư phụ sẽ không chờ gã chậm rãi tiêu hóa, gã liều lĩnh chống đỡ, một khi bỏ lỡ cơ hội này, rất khó có lần thứ hai.
Chấn lỏng màu vàng rơi xuống pháp đàn, bám lên bề mặt pháp đàn, lóe sáng kinh quang, từng đạo phù văn mà Thân Thần chưa từng thấy qua, liên tiếp hiện lên, làm cho đầu óc của gã quay cuồng.
Chất lỏng dần dần thấm vào trong pháp đàn, pháp đàn đột nhiên chấn động, đại địa lắc lư ầm ầm.
Trong ngoài Thanh Dương quan đều cảm nhận được cơn chấn động.
Những năm qua, chấn động thường xuyên xảy ra, đệ tử Thanh Dương quan gặp mãi thành thói quen, đều tưởng rằng do lúc bố trí đại trận hộ sơn đưa tới.
Trong lúc chấn động, pháp đàn tỏa sáng kim quang chói mắt, phóng thẳng lên trời cao, Tần Tang trở bàn tay ấn xuống, áp chế kim quang. Đợi kim quang dần dần tiêu tán, pháp đàn hai tầng hoàn chỉnh hiện ra.
Nhìn pháp đàn, Tần Tang hài lòng gật đầu. Toà pháp đàn này giống như tòa pháp đàn tại Vịnh Nguyệt độc, nhưng không hoàn toàn tương tự nhau.
Toà pháp đàn kia, chủ nhân tuyển dụng linh tài để xây đàn, Tần Tang chưa hoàn toàn tỉm hiểu ra hết, còn có một số linh tài, hắn không cách nào tìm được.
Nhưng hắn chấp chưởng Ngũ Lôi Sứ Viện Ấn, bên trong ấn có rất nhiều truyền thừa của lôi bộ, đủ loại cách xây đàn, cùng với đặc tính của các loại linh vật, hiệu quả bao nhiêu, cũng có ghi chép.
Tần Tang cải tạo theo lý giải của mình, uy năng không giảm mảy may, xây dựng căn cơ xong, đã tới bước cuối cùng.
"Thân Thần." Tần Tang kêu một tiếng.
"Có đệ tử!" Thân Thần vội vàng đứng lên, tập trung tinh thần.
"Ngươi đi ra ngoài trước." Tần Tang nói.
Bước tiếp theo, Thân Thần có xem cũng không có ít, mà lại gã đã đến cực hạn, không bằng ra ngoài giúp Lý Ngọc Phủ, bên ngoài đang cần người.
"Đệ tử tuân lệnh!" Thân Thần khom người, rời khỏi sơn cốc.
Tần Tang vung tay áo phong bế cấm địa, chậm rãi bay lên, rơi xuống pháp đàn, tĩnh tọa bất động.
Tinh thần chìm vào pháp đàn, trong đầu hiện ra một đạo lôi phù.
Khắc họa lôi phù vào trong pháp đàn, liên quan đến uy năng của pháp đàn.
Lôi phù tứ giai đối ứng Hợp Thể kỳ, nhưng trong Ngũ Lôi Sứ Viện Ấn cao nhất chỉ có lôi phù tam giai, Tần Tang chỉ biết một đạo lôi phù tứ giai duy nhất, chính là Tế Lôi Thệ Chương ngộ ra được từ lôi đàn.
Về phần khắc lôi phù, không phải phẩm giai càng cao thì càng tốt, không thể vượt qua năng lực của bản thân. Nhưng Tần Tang nỗ lực nhiều tinh lực như vậy, tất nhiên sẽ không chỉ khắc họa một đạo lôi phù tam giai.
Lôi phù tam giai gia trì cho pháp đàn, uy lực nhất định đại tăng, nhưng muốn chấn nhiếp các thượng tộc như Chu Yếm, vẫn còn chưa đủ.
Tần Tang muốn tự tay khắc họa lôi phù tứ giai, là một chuyện rất gian nan.
Lúc ở Vịnh Nguyệt Độc, Tần Tang mượn nhờ lôi đàn, tìm hiểu thấu đáo Tế Lôi Thệ Chương. Dù vậy, nếu một mình khắc phù, coi như hắn đột phấ Luyện Hư hậu kỳ, tỷ lệ thành công cũng rất thấp.
Nếu trước khi khắc phù, xây xong các phân đàn, phái người chủ trì phân đàn, sau đó dùng lực lượng của phân đàn, trợ hắn khắc phù, đến lúc đó chủ đàn và lôi phù sẽ đồng thời đại thành.
Mặt khác, khắc phù thành công hay không, cũng liên quan tới linh vật, phù bút, lá bùa và mực.
Đây mới là chỗ dựa lớn nhất của Tần Tang, bởi vì hắn có chân lôi của thanh loan.
Đến nay Tần Tang vẫn không cách nào hoàn toàn khống chế chân lôi, ít nhất là lực lượng cấp Hợp Thể, thậm chí cao hơn. Dùng chân lôi làm mực, lấy phẩm cấp của nó, gánh chịu uy năng của Tế Lôi Thệ Chương, dư xài.
Chủ nhân của tòa lôi đàn kia, chưa chắc có điều kiện tốt như hắn.
Đồng thời, đây cũng là nan quan lớn nhất, lôi phù tứ giai và chân lôi đều vượt qua cảnh giới của hắn, yêu cầu sự khống chế cực kì tinh vi, không được sai nửa phần, không thì chỉ có thể lùi lại cầu việc khác, chọn lôi phù tam giai.
Tần Tang muốn dẫn động đàn cơ, phối hợp chân lôi, lĩnh hội một phen, xem có mấy phần thành công.
Hắn ngồi xếp bằng trên pháp đàn, sau lưng lóe lên thanh quang, Phượng dực mở ra, một đạo lôi tia nhỏ như sợi tóc phiêu đãng tới lòng bàn tay của hắn.
Tâm thần câu thông pháp đàn, Tần Tang vận chuyển Chưởng Trung Quan Lôi thuật, lôi tia không ngừng vặn vẹo, dẫn phát từng cơn ba động, đều bị trận cấm nơi này áp chế.
…. ….
Bầu trời trên Thanh Dương quan, từ khi mở sơn môn đến nay, Lộc Dã một mực lơ lửng trên đó.
Tư Lục đẩy cửa động phủ ra, chậm rãi đi ra ngoài, mặt mày tỏa sáng, thương thế đã khỏi hẳn.
Gã lách mình đi đến rìa Lộc Dã, quan sát đại địa, thần thức lặng yên đảo qua Thanh Dương quan, dừng lại trước cấm địa.
Nhìn thấy Thanh Dương quan hoàn toàn mới, Tư Lục lẩm bẩm nói: "Xem ra ta bế quan ít nhất mấy chục năm rồi.''
Gã chuyên tâm củng cố tu vi, quên mất thời gian.
Thanh Dương Quan thay đổi từng ngày, nhưng khó mà làm cho Tư Lục coi trọng, gã cảm thấy toàn bộ Phong Bạo giới, chỉ có một mình Tần Tang là trọng yếu nhất.
Vừa nhìn liền biết cấm địa bị phong tỏa, Tư Lục đang lo lắng sẽ quấy rầy, chợt nghe Tần Tang truyền âm.
"Đạo hữu xuất quan rồi."
Thần sắc Tư Lục hơi động, hiện thân bên ngoài cấm địa.
Trong cấm địa hiện ra một con đường lớn, Tư Lục đi vào cấm địa, nhìn thấy Tần Tang, trịnh trọng thi lễ: "Đa tạ Tần đạo hữu che chở, ta mới có thể an tâm chữa thương."
Gã không khỏi nhìn pháp đàn dưới thân Tần Tang, trong mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên.
Lúc trước nghe Tần Tang và Tố Nữ nói chuyện với nhau, biết được Tần Tang muốn xây dựng pháp đàn, nhưng không rõ ràng cho lắm.
Lúc này tận mắt nhìn thấy, Tư Lục phát hiện pháp đàn này còn chưa đúc thành, lại ẩn chứa vô tận huyền diệu, gã nhìn không thấu.
"Đạo cơ của đạo hữu đã vững chắc, thật đáng mừng." Tần Tang mỉm cười gật đầu.
Tư Lục cũng không ra vẻ tự đắc: "Ta bước vào cảnh giới này chưa lâu, so sánh với các đạo hữu cùng giai, thần thông và thủ đoạn đấu pháp, còn khiếm khuyết rất nhiều."
"Chuyện đó phải cần thời gian, không thể vội vàng. Bần đạo có một chuyện, muốn nhờ đạo hữu tương trợ, không biết đạo hữu rảnh tay hay không?" Tần Tang hỏi.
Tư Lục không chút do dự nói: "Mời đạo hữu phân phó!"
Tần Tang gật đầu: "Toàn pháp đàn này là chủ đàn, còn kém một bước nữa sẽ thành, nhưng cần xây dựng phân đàn trước. Có ba tòa phân đàn quan trọng, đang được xây dựng, nhưng ta lại có suy nghĩ mới, thực lực của bọn tiểu bối lại chưa đủ, cho nên cần đạo hữu đích thân đi một chuyến. Khi thôi động pháp đàn, cần đạo hữu tọa trấn một cái!''
Tư Lục gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, gã cũng tò mò pháp đàn này là cái gì.
"Nội dụng liên quan tới pháp đàn, đều ghi lại trong ngọc giản này, mời đạo hữu xem."
Tần Tang đưa ra một cái ngọc giản, Tư Lục đưa tay tiếp nhận, sau đó cáo từ.
Mấy ngày sau, Tư Lục lặng yên rời đi, tới bái phỏng Tứ Thánh cung, xem xét tòa phân đàn hạch tâm thứ nhất.