Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3253 - Chương 3253: Vấn Tội

Chương 3253: Vấn tội Chương 3253: Vấn tội

Dịch: Thanh Kỳ

Lôi quang làm hai mắt đám người đau nhói, liên tiếp ba đạo lôi đình, như thiên phạt, không nghiêng lệch, đánh thẳng lên thân thể Giao Long vương.

Lôi quang tiêu tán, Giao Long vương da tróc thịt bong, toàn thân đẫm máu, nằm trên biển mây, vô lực động đậy, trong ánh mắt không còn cuồng vọng, chỉ còn sự tuyệt vọng nồng đậm.

Tận mắt nhìn thấy kết cuộc bi thảm của con hung yêu tuyệt thế này, trong lòng đám người hiện lên kính sợ.

"Trừ ngươi ra, còn ai tham dự kế hoạch này.''

Tần Tang lên tiếng, thanh âm bình thản, không giống đang thẩm vấn phạm nhân.

Giao Long vương triệt để bị đánh tan tâm khí, chỉ cầu chết nhanh, đáp lời như một cái xác không hồn: "Kim Thiềm vương, Hoàng vương, Huyết Đồn vương, Bạch Đầu Ưng vương..."

Giống như Diêm Vương điểm danh.

Mỗi khi Giao Long vương nói ra một cái tên, yêu tộc Yêu Hải liền biến sắc, trong mây đồng thời bắn ra xiềng xích.

Hoàng vương gặp nạn đầu tiên, xiềng xích phóng tới trong nháy mắt.

Tốc độ của xiềng xích quá nhanh, Hoàng vương khẩn trương, há miệng muốn nói, nhưng không còn kịp rồi, kinh hãi vận chuyển chân khí, toàn thân tỏa sáng thải quang rực rỡ, hiển hiện chân thân phượng hoàng.

Nàng ngẩng cái cổ trắng ngọc lên, vỗ cánh bay lên không.

Không ngờ xiềng xích mang theo một cỗ uy áp đáng sợ, Hoàng vương bị trùng kích, tâm thần chấn động, thân thể cứng đờ, sau đó cơn đau nhức kịch liệt ập tới, bị xiềng xích trói gô, rơi xuống bênh cạnh Giao Long vương.

'Bich, bich, bịch!'

Từng tên yêu vương bị bị trói thành quả cầu, ngã xuống bênh cạnh Hoàng vương, chật vật không chịu nổi.

Trên ghế chỉ còn Nguyên Chúc có thể trấn định như cũ, trong lòng thầm thở dài.

"Đại chân nhân cho bẩm!"

Hoàng vương không dám giãy dụa, lớn tiếng hô: "Vãn bối không phải chủ mưu, mọi chuyện do Giao Long vương tự quyết định, khi mấy người vãn bối biết chuyện, thì ván đã đóng thuyền. Vãn bối không dám nghịch lại ý của bọn họ, chỉ có thể khuất phục, xin đại chân nhân minh giám!"

Nàng cầu khẩn có hiệu quả, Tần Tang không chỉ nghe lời nói của Giao Long vương, qua nhiều mặt nghiệm chứng, bắt chủ mưu chịu tội.

Tần Tang nhìn xuống đám yêu Hoàng vương, phán quyết: "Các ngươi nghiệp chướng nặng nề, nhưng không phải chủ mưu, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, đều biến thành yêu binh, răn đe!"

Hắn phất ống tay áo lên, từng đạo linh phù bắn tới mi tâm đám Hoàng vương, không ai dám phản kháng, mặc cho linh phù chui vào, trong cơ thể nhiều thêm một tầng trói buộc, sinh tử nằm trong tay người khác.

Xiềng xích thu hồi, chúng yêu vẫn không dám nhúc nhích.

Nhìn thấy từng con đại yêu nằm phủ phục trước tổ điện Thanh Dương quan, run lẩy bẩy, không còn nửa điểm kiêu ngạo của vương giả, đám khách nhân còn lại thổn thức không thôi, trong lòng tràn đầy sợ hãi.

Tần Tang tiếp tục thẩm vấn Giao Long vương: "Ngoài Yêu Hải ra, còn ai là đồng mưu của ngươi?"

"Chúng ta muốn kết minh với Vũ vương và Long Kình thánh vương, bọn họ không nhận lời. Bất quá, chúng ta điều động đại quân lẻn về Yêu Hải, tất nhiên không thể gạt được Đông Hải, được bọn họ ngầm đồng ý."

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn sang chỗ Đông Hải, Long Kình biến sắc, không nghĩ tới lão giao này, trước khi chết còn muốn kéo mình xuống nước.

"Đánh rắm!"

Long Kình vỗ bàn đứng dậy, bỗng nhiên cảm giác được ánh mắt lăng lệ phóng tới, lập tức như bị giội cho một chậu nước lạnh, cái lưng băng hàn.

"Ngươi thật không biết cái gì sao?''

"Ta..."

Bị ánh mắt sắc bén như đao của Tần Tang nhìn chằm chằm, Long Kình hãi hùng khiếp vía, sớm đã chuẩn bị xong cái cớ, vội vàng nói ra: "Khởi bẩm đại chân nhân, vãn bối xác thực phát hiện dấu hiệu không tầm thường, nhưng không cố ý giấu diếm không báo. Bởi vì không rõ ý đồ của Giao Long vương, vãn bối là chủ Đông Hải, làm cái gì cũng phải chú ý cẩn thận, tùy tiện hành động trong lúc chưa rõ tình huống, sẽ tạo ra hậu quả nghiêm trọng, dẫn đến Phong Bạo giới phân liệt. Lúc Bắc Hải gặp nạn, vãn bối lo lắng quá nhiều, mặc dù đã đưa tin cho các tộc tại Đông Hải, lại không thể tiếp viện đúng lúc, là sai lầm của vãn bối, cam nguyện lãnh phạt!"

Tần Tang nhẹ giọng nói: "Nghe ngươi nói, cũng có nhiều chỗ thân bất do kỷ, nể tình ngươi không cấu kết với Giao Long vương, chuyện vẫn còn cứu vãn được. Ta phạt ngươi biến thành yêu binh, xem ngươi biểu hiện rồi tính tiếp.''

Long Kình nghe vậy, thân thể run lên, cuối cùng thở dài một tiếng, anh hùng cùng đường mạt lộ, trơ mắt nhìn linh phù bay vào mi tâm, biến thành yêu binh chung với các bộ hạ đắc lực của mình.

Tần Tang luận việc không luận tâm, cho nên không trách phạt Vũ vương.

Dù Vũ vương thương lượng với Giao Long vương thế nào, lúc Trường Hữu tộc xâm phạm, Yêu Cảnh và Bắc Hải cùng tiến cùng thối, chưa từng lùi bước.

Phen tiểu đả tiểu nháo này, yêu tộc chỉ còn Yêu Cảnh là toàn vẹn.

Trong lúc đám người nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc, không ngờ Tần Tang nhìn sang ma tu họ Hồng, lạnh lùng đặt câu hỏi: "Ngoài yêu tộc Đông Hải, còn ai biết rõ tình hình không?"

"Thiên Hạo Lâu, Phiền trưởng lão!"

Ma tu họ Hồng trả lời, gây nên một trận rối loạn ầm ĩ.

Tu sĩ Tam Giáo Minh bối rối, ghế ngồi của Thiên Hạo Lâu nằm bên phải ba tông, Khô Vinh lão ma và Phiền lão ma ngồi ngang nhau trên chủ vị.

Phiền lão ma phản ứng cực nhanh, hóa thành một sợi khói đen, bắn ra ngoài núi.

"Ầm!"

Một đạo lôi đình đánh trúng khói đen, làm người ta kinh ngạc là, một thạch nhân ngã ra khỏi khói đen.

Phiền lão ma xảo trá, cảm nhận được nguy hiểm, nên chỉ phái một cái khôi lỗi đến đây.

Tần Tang cười lạnh, nhìn lên bầu trời, chợt có một đạo lưu quang hạ xuống, bên trong rõ ràng là Phiền lão ma.

Phiền lão ma không thể động đậy, không biết đã trải qua cái gì, trong mắt tràn ngập hoảng sợ, khi nghe Tần Tang chất vấn, câu trả lời của lão gây nên bạo động càng lớn hơn.

Tất cả mọi người dùng ánh mắt khó tin nhìn về phía Tam Giáo Minh, bọn họ vậy mà sớm đã biết ma đầu cấu kết với địch nhân, còn cố ý triệu tập các phái tại Trung Châu đến tổng đàn bàn bạc, kéo dài thời gian.

Tần Tang chậm rãi nói ra bốn chữ: "Tâm ngươi đáng chết!"

Ba vị tông chủ nhìn hết thảy, thần sắc khác nhau.

Hành Nhẫn đại sư chấp tay tụng một tiếng phật niệm.

Ấn Từ đại sư và mấy tên tăng nhân quỳ xuống đất: "Sư điệt bất hiếu, làm nhục sư môn, xin trụ trì ban chết."

Bọn họ hiểu rõ, hôm nay mình trở thành kẻ chủ mưu, nhất định phải chết không thể nghi ngờ, chỉ có nhận hết tội lỗi, mới bảo vệ được tông môn của mình.

Thật ra không phải Hành Nhẫn đại sư đích thân vạch ra kế hoạch này, nhưng trước khi bế quan, quả thật từng ám chỉ qua cho bọn họ, làm như thế, khi xảy ra chuyện, sẽ còn chỗ cứu vãn.

Hành Nhẫn đại sư đưa tay khẽ vuốt đỉnh đầu Ấn Từ đại sư, thần thái trong mắt Ấn Từ đại sư dần dần biến mất.

"Bần tăng chắc chắn sẽ thanh trừ những ai cấu kết với tà ma, cho đại chân nhan và chư vị đồng đạo một cái công đạo. Thân là trụ trì, bần tăng khó thoát tội lỗi, cam nguyện thoái vị. Kính xin đại chân nhân cho phép bần tăng diện bích hối lỗi, lưu lại cái mạng này, đợi lần sau cường địch xâm phạm, gớp sức đánh đuổi địch nhân, lập công chuộc tội, dù có chết trận cũng không oán trách ai!"

Thất Thận chân nhân tiến lên, quỳ xuống dập đầu trước Hạc Cao chân nhân, sau đó quay đầu lại, nói: "Chúng ta cấu kết với ma đầu, làm ra tội lớn, trừng phạt đúng tội, xin đại chân nhân đừng trách tội sư môn của ta.''

Dứt lời, khóe miệng Thất Thận chân nhân chảy ra máu tươi, tự tuyệt mà chết.

Hạc Cao chân nhân ngẩng đầu lên trời, thở dài: "Gia môn bất hạnh, bần đạo không còn lời nào để nói, đại chân nhân xử sao cũng được!"

Khô Vinh lão ma không nói một lời, sắc mặt u ám, không lên tiếng giải vây cho Phiền lão ma, không biết đang suy nghĩ cái gì.

"Ha ha ha..."

Phiền lão ma giống như nổi điên, không ngừng cười to, trong giọng nói tràn ngập hận ý: "Khô Vinh lão quỷ, ngươi cho rằng lão phu chết rồi, ngươi sẽ sống được sao? Năm đó ai dẫn tiến tên họ Hồng kia cho lão phu?"

Không ngờ Phiền lão ma biết mình sẽ chết, không chút nào bận tâm sư môn an nguy, há miệng cắng Khô Vinh lão ma một cái.

Tông chủ và đại trưởng lão vẫn lạc, kéo nhau chết chung, chỉ sợ Thiên Hạo Lâu sẽ chia năm xẻ bảy.

Thời khắc này, tất cả mọi người có chung một suy nghĩ.

Tam Giáo Minh xong!

Thiên Hạo Lâu xong!
Bình Luận (0)
Comment