Chương 3257: Chuẩn bị chiến đấu
Chương 3257: Chuẩn bị chiến đấu
Dịch: Thanh Kỳ
"Phương đạo hữu không hiếu kỳ vu tộc tại Đại Thiên sao?"
Phương lão ma hiếu kì, nhưng sau khi cân nhắc kỉ, cảm thấy không tiện hỏi thăm Tần Tang, bây giờ Tần Tang chủ động nhắc tới, lão không còn lo lắng, hỏi: "Đại chân nhân đi qua chỗ của vu tộc rồi sao? Tình huống thế nào?"
Tần Tang khẽ lắc đầu: "Bần đạo muốn đi vu tộc du lịch, đáng tiếc vu tộc và nhân tộc không hòa thuận, trong điển tịch thượng cổ, hai bên nhiều lần đại chiến, ảnh hưởng kéo dài đến nay."
"Đối địch."
Phương lão ma im lặng, thầm than trong lòng. Lão sớm có dự cảm, tam tộc tại Phong Bạo giới nho nhỏ, đánh đến mức ngươi chết ta sống, Đại Thiên không có khả năng hòa bình.
Lão trầm trọng hỏi: "Đại chân nhân định xử trí tộc ta thế nào?"
Tần Tang cười nói: "Phương đạo hữu hiểu lầm, ân oán tại Đại Thiên, không liên quan đến chúng ta, không dối gạt đạo hữu, chờ Phong Bạo giới ổn định, bần đạo muốn mời mấy vị, cùng nhau đi vu tộc một chuyến, dùng thân phận tộc nhân lưu lạc bên ngoài, che tai mắt kẻ khác, nhưng mà…"
Khi biết có hi vọng trở về bản tộc, Phương lão ma vui mừng quá đỗi, lại nghe Tần Tang hạ giọng, mới ý thức được, chuyện sẽ không đơn giản, nghiêm túc lắng nghe.
Tần Tang nói tiếp: "Phong Bạo giới cất giấu quá nhiều bí mật, để phòng vạn nhất, bần đạo cần người không biết gì về Phong Bạo giới, càng không biết gì về những bí mật khác."
Phương lão ma lập tức hiểu, thử thăm dò: "Liên quan đến tiên cung phi thăng sao?"
Tần Tang từ chối cho ý kiến.
"Vãn bối đã hiểu." Phương lão ma thức thời, không hỏi thêm nữa: "Vãn bối sẽ chọn ra một nhóm hài tử, đích thân dạy bảo, sau đó giao cho đại chân nhân."
Tần Tang nói: "Không vội, chuyện Phong Bạo giới cần thời gian giải quyết, chuẩn bị vạn toàn rồi mới khởi hành."
Phương lão ma lại cười khổ một tiếng: "Đáng tiếc Phương mỗ không thể đợi lâu như thế."
"Hửm?" Tần Tang kinh ngạc, tỉ mỉ quan sát Phương lão ma: "Phương đạo hữu..."
"Phương mỗ phụ thân linh thiềm, làm trái thiên đạo, không thể hoàn toàn dung hồn, nghĩ hết biện pháp cũng không cách nào đền bù, đột phá Hóa Thần kỳ đã rất may mắn, vì thế mà trả giá đại giới, thọ nguyên còn chưa tới năm mươi. Phương mỗ ngu dốt, không thể nào đột phá Luyện Hư trong thời gian ngắn như thế. Lúc còn sống, nhìn thấy đại chân nhân trở về, Phương mỗ chết cũng không tiếc. Ngày sau vu tộc sẽ nghe lệnh của ngài, như thiên lôi sai đâu đánh đó, mong ngài trông nom vu tộc."
Phương lão ma lại nói ra lời tình chân ý thiết như thế, rất hiếm thấy.
Chuyện của Phương lão ma, Tần Tang cũng thúc thủ vô sách, Phương lão ma không chỉ bị thâm hụt nguyên khí đơn giản nhưu vậy, trừ phi gặp người có năng lực nghịch thiên cải mệnh.
Phương lão ma thản nhiên tiếp nhận, bình tĩnh đàm luận cách nhìn của mình về sinh tử.
Nghe một số quan điểm của lão, Tần Tang không gật bừa, cũng không tranh luận.
Sau đó, Tần Tang hỏi: "Vu tộc các ngươi, có phân chia thị tộc không?"
"Trong điển tịch, thời thượng cổ, vu tộc có phân chia thị tộc, nghe nói truyền thừa không giống nhau, vì cam đoan huyết mạch thuần túy, sẽ hạn chế các thị tộc khác nhau thông hôn, nhưng chúng ta sớm đã thay đổi."
Phương lão ma than nhẹ: "Bởi vì truyền thừa đoạn tuyệt, từ khi lịch sử bắt đầu, vu tộc đã tu luyện công pháp, tham khảo từ nhân tộc, về sau phong tục giống như nhân tộc. Ngoại trừ giữ lại Đại Vu Chúc, phía dưới chỉ có môn phái khác nhau, sớm đã không còn phân chia thị tộc."
Những gì Phương lão ma nói, đại khái giống như những thứ Tần Tang biết về vu tộc.
Rõ ràng Thương Lãng hải kế bên Yêu Hải, yêu tộc có tổ địa, vu tộc lại mất truyền thừa từ lúc mới bắt đầu, sau cùng nhân tộc chiếm thượng phong.
Thời đại thượng cổ, tam tộc ở Phong Bạo giới, trải qua cái gì, có quá nhiều bí mật không muốn người biết.
Tần Tang hỏi: "Đạo hữu có nghe nói về Hao Bá thị không?"
Phương lão ma suy nghĩ tìm tòi chốc lát, trả lời: "Chưa từng."
"Hao Bá thị là một đại thị tộc, bần đạo từng đi vào di tích của thị tộc này, có chút thu hoạch, nhưng còn chưa kịp chỉnh lý. Khi nào có thời gian, bần đạo sẽ phái người đưa qua cho đạo hữu, có một ít truyền thừa của Hao Bá thị, các ngươi tu luyện thử xem, về sau hãy xưng là hậu duệ của Hao Bá thị."
Tần Tang có Tiểu Động Thiên, hầu như dời trống chỗ di tích kia, đáng tiếc không đạt được truyền thừa hoàn chỉnh của Hao Bá thị, nhưng đầy đủ cho bọn họ lĩnh hội thật lâu.
Khi bọn họ có thành tựu nhất định, Tần Tang sẽ an bài cho bọn họ nuôi dưỡng Tế trùng.
Phương lão ma đại hỉ: "Phương mỗ thay toàn tộc tạ ơn đại chân nhân, mãi mãi không quên ân tình này!"
Tần Tang khoát tay, hắn không tin ân tình, mọi tình nghĩa đều sẽ bị thời gian làm hao mòn, chỉ cần vu tộc nghe lời, làm việc cho hắn thì đủ rồi.
Một nén nhang sau, Phương lão ma cáo lui, trong điện chỉ còn Tần Tang.
Hắn trầm tư một lát, bay ra đại điện, đi tới phía bắc Thanh Dương quan.
Nơi này vốn có một dãy núi, nhưng đã bị di dời, chỉ còn bình nguyên và hồ nước, lúc này nơi đây yêu khí trùng thiên, đám yêu binh đều bị áp giải tới đây.
Long Kình và Hoàng vương cầm đầu đám yêu binh, chia ra suất lĩnh chim thú và thủy tộc.
Tần Tang biết rõ trong lòng bọn họ có oán khí, cho nên kẻ thống lĩnh chân chính là hai yêu hầu.
"Tham kiến đại lão gia!"
Quế hầu và Lạc hầu thấy Tần Tang đến, bước lên trước hành lễ.
Tần Tang gật đầu, ánh mắt đảo qua đám yêu binh, tính cả hai yêu hầu, đã là một nguồn sức mạnh không yếu.
Nhưng mà đối với một vị sứ quân Ngũ Lôi viện, có tu vi Luyện Hư trung kỳ mà nói, vẫn còn quá yếu.
Một vị truyền nhân tu luyện Binh Mã đàn chính tông, nếu như tấn thăng bình thường, hiện tại chí ít có một yêu tướng Luyện Hư sơ kỳ, dưới trướng có vô số yêu binh.
Đây cũng là chỗ kinh khủng của tu sĩ Binh Mã đàn, nhưng nuôi dưỡng nhiều yêu binh như thế, độ khó cực lớn.
Tần Tang phân phó: "Tiếp tục thao luyện, tạm thời không truyền Thiên Yêu Luyện Hình cho bọn họ."
Pháp không được khinh truyền.
Đám yêu binh này bị khống chế, chứ không phải bản tâm thần phục, dù cho không dám phản loạn, lúc lên chiến trường, cũng sẽ tiêu cực biếng nhác, gây thêm cản trở.
Về sau trong đám yêu binh, lập công có thưởng, phạm lỗi bị phạt, Quế hầu và Lạc hầu đều xe nhẹ đường quen, không cần Tần Tang hao tâm tổn trí.
Lúc này, người đến thăm quan chưa rời đi, bọn họ không dám làm phiền Tần Tang, nhao nhao đi bái phỏng đám người Lý Ngọc Phủ, bên trong Thanh Dương quan đèn đuốc sáng trưng, phi thường náo nhiệt.
Tần Tang răn dạy đám yêu binh một phen, lệnh cho hai yêu hầu suất lĩnh yêu binh, tiến đến Thương Lãng hải và Yêu Hải, giúp Bảo Chính Nam và Nguyên Chúc xây đàn.
Sau đó, hắn bay lên không trung, tiến vào Lộc Dã, đi tới trước động phủ của Tư Lục.
Cửa động phủ mở ra.
Tư Lục đi ra nghênh tiếp, nhìn thoáng qua bên dưới, hỏi: "Tần huynh an bài thỏa đáng rồi sao? Khi nào chúng ta liên lạc Chu Yếm tộc?"