Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 3256 - Chương 3256: Sắp Xếp

Chương 3256: Sắp xếp Chương 3256: Sắp xếp

Dịch: Độc Hành

Một bên Phong Bạo Giới là Vùng đất ô trọc, một bên bị dị nhân tộc vây quanh, trước đó không có đường lui.

Tần Tang mang tới tin tức này, có ý nghĩa trọng đại với bọn họ. Dù bản thân có chiến bại chiến tử, chỉ cần hương hỏa vẫn tồn, dưới cửu tuyền cũng không thẹn với tổ sư.

Đám người tự nhiên lại là một phen mang ơn, có người bắt đầu tính toán đưa đệ tử nào đi tới. Phạm vi chỗ tránh nạn có hạn, mỗi thế lực chỉ có thể được phân rất ít danh ngạch, chọn lựa người thiên phú cao nhất, hay lão luyện thành thục, cần phải suy nghĩ kỹ càng.

Tần Tang để ý thần sắc những người này, âm thầm gật đầu. Thoạt nhìn, bọn họ cảm kích là phát ra từ phế phủ, trước đó đối với hắn càng nhiều là e ngại, hiện tại thì là vừa sợ lại kính.

"Chư vị định ra nhân tuyển xong thì đưa tới Thanh Dương Quan, bần đạo sẽ đem bọn hắn đi chỗ tránh nạn..."

Tần Tang cũng không nói rõ chỗ tránh nạn ở đâu, đám người cũng có thể hiểu. Một khi thế cuộc không thể vãn hồi, nơi đó là hi vọng cuối cùng của Phong Bạo Giới, càng bí mật càng tốt.

Sau đó, Tần Tang không đề cập đến công pháp đạo thuật là thứ mà đám người quan tâm nhất, mà nhìn về phía Nguyên Chúc, Bảo Chính Nam và Phương lão ma.

"Trường Hữu Tộc đã rút khỏi Yêu Hải và Thương Lãng hải, các ngươi có ai muốn trở về không?"

Có người kinh ngạc nói: "Hiện tại thu hồi Yêu Hải và Thương Lãng hải, có phải quá gấp gáp không?"

Trung Châu đại lục rộng lớn, tạm thời không cần lo lắng kín người hết chỗ, tam tộc bởi vì tranh đoạt tài nguyên tu hành mà nội đấu. Ngày nay chuẩn bị chiến đấu Trường Hữu Tộc, nên hợp binh một chỗ, Phong Bạo Giới nắm thành một nắm đấm, mà không nên phân tán binh lực.

"Bần đạo lại có kế sách khác, cần phải có người trấn thủ Yêu Hải và Thương Lãng hải, mà chiếm cứ nơi này, về sau tranh đoạt Thanh linh khí càng có lợi hơn." Tần Tang nói, ánh mắt nhìn về phía Nguyên Chúc.

Nguyên Chúc biết, yêu tộc Yêu Hải đã phạm sai lầm lớn, ngoại trừ tôn kính ý chí Tần Tang, đã không còn lựa chọn nào khác. Đổi lại người khác, dù không hủy diệt yêu tộc Yêu Hải, cũng chắc chắn sẽ đánh tan tộc đàn, biến yêu tu thành yêu binh, để phòng giẫm lên vết xe đổ.

Tần Tang cho phép bọn gã giữ lại bộ tộc và tổ địa, kéo dài truyền thừa. Dù Giao Long Nhất tộc chủ mưu, cũng không bị diệt tộc, tộc nhân thực lực nhỏ yếu cơ bản không bị ảnh hưởng.

Nguyên Chúc trở thành tân tộc trưởng Giao Long Nhất tộc, đồng thời cũng là thủ lĩnh Yêu Hải. Một là cao thủ Yêu Hải còn thừa không có mấy, hai là phía sau có ý chí Tần Tang.

Gã sẽ không khờ dại coi là, dưới loại đại sự này, bởi vì ngàn năm trước có một chút tình nghĩa, là có thể được cò kè mặc cả với đối phương. Tần Tang có thể cho Yêu Hải một cơ hội sửa đổi làm lại cuộc đời, nhưng tuyệt sẽ không có lần thứ hai.

"Tộc ta nguyện vì Đại chân nhân trấn thủ Yêu Hải." Nguyên Chúc đứng dậy, chắp tay nói.

Đám người nhìn về phía Nguyên Chúc, thần sắc khác nhau. Nguyên nhân cuộc phong ba này là vì yêu tộc Yêu Hải muốn đi một mình, thu phục tổ địa. Bọn chúng hiện tại có thể trở về, nhưng không phải theo phương thức bọn chúng muốn. Nguyên Chúc nói lời ấy, biểu thị bọn chúng đã hoàn toàn thần phục.

Ngày nay Yêu Hải, là Yêu Hải của Tần Tang, mà không phải Yêu Hải của yêu tộc. Thậm chí, không đơn thuần là Yêu Hải!

Trên mặt một số người như có điều suy nghĩ. Trước khi Tần Tang trở về, Phong Bạo Giới chưa hề xuất hiện tình huống ý chí một người áp đảo người trong thiên hạ. Lưu Ly tiên tử năm đó cũng phải tìm kiếm các tộc các tông ủng hộ, cân bằng lợi ích các phe.

Bọn họ lúc này mới ý thức tới, nhất định phải hảo hảo suy nghĩ một chút, về sau xử lý như thế nào quan hệ với Thanh Dương Quan.

"Tứ Thánh cung chúng ta nguyện ý trấn thủ Thương Lãng hải." Bảo Chính Nam đứng dậy, thanh âm to, cắt ngang mạch suy nghĩ của đám người.

Tần Tang khẽ vuốt cằm. Thời gian tới hắn sẽ không một mực lưu tại nơi này, cần tính toán lâu dài. Yêu Hải và Thương Lãng hải có vị trí xa xôi, hắn cần phải có người coi chừng yêu tộc, Tứ Thánh cung không có gì thích hợp bằng. Thời gian tới Thanh Dương Quan sẽ còn mở phân đàn ở nơi đó, có Tứ Thánh cung tương trợ, yêu tộc lật không nổi bất luận sóng gió gì.

Tần Tang xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Phương lão ma, chỉ thấy Phương lão ma nằm ở trên ghế dựa, cánh ve run rẩy, lên tiếng nói: "Thánh Sơn tộc ta đã chuyển đến Trung Châu, ngoài Thánh Sơn, không có gì khác để lưu luyến. Mà thực lực tộc ta nhỏ yếu, quản lý lãnh địa hiện tại gần như tiêu hao hết nội tình trong tộc, vô lực chèo chống di chuyển lần nữa, kính xin Đại chân nhân cho phép tộc ta tiếp tục lưu lại Trung Châu đại lục."

Vu tộc dù trở về Thương Lãng hải, cũng là kẹp giữa nhân tộc và yêu tộc, còn không bằng lưu tại Trung Châu đại lục. Tuy nói nhân tộc ngay dưới mắt, mọi cử động bị nhân tộc để ý, nhưng Trung Châu đại lục rộng lớn vô biên, bọn họ ngược lại sẽ thoải mái hơn.

Phương lão ma chỉ muốn để Vu tộc nghỉ ngơi lấy lại sức, không có dã tâm nào khác, bị nhân tộc nhìn chằm chằm cũng không sợ.

Bố cục Yêu Hải và Thương Lãng hải đã định ra, Tần Tang lại nhìn về tộc trưởng chư tộc Đông Hải.

"Hắc sư." Tần Tang gọi.

"Tiểu yêu có mặt, xin Đại chân nhân phân phó.” Hắc sư một mặt nịnh nọt.

"Long Kình và bộ hạ bị biến thành yêu binh, nhưng thế lực còn thừa lại không ít, vậy ngươi đi hợp nhất bọn hắn lại."

"Tiểu nhân tuân mệnh!"

Hắc sư đại hỉ, cử động lần này hiển nhiên là để gã thay thế Long Kình, làm vương Đông Hải.

Trừ điều đó ra, Tam Giáo Minh Trung Châu cũng tan thành mây khói. Tần Tang không nhúng tay quá nhiều, chỉ cần không xuất hiện Tam Giáo Minh mới, hắn sẽ vui vẻ khi thấy các môn các phái tranh đấu lẫn nhau.

Tây Thổ và Bắc Hải không có nhiều biến động.

Từ đó, bố cục Phong Bạo Giới cơ bản phù hợp với Tần Tang dự đoán. Thời gian tới, pháp đàn sẽ trải rộng khắp thiên hạ, cũng thiết lập biệt quan Thanh Dương Quan ở tất cả khu vực, chính là đạo tràng hình thức ban đầu trong lòng hắn.

Bố cục Phong Bạo Giới đã định, lúc này Tần Tang mới nói đến chính sự, lấy ra một viên ngọc giản, thần niệm dẫn động nội dung trong ngọc giản, hiện ra cho đám người.

Đây là phương pháp đúc Đàn, ngày sau tất cả các tộc các tông dựa theo phương pháp này có thể đúc Đàn, nhưng cũng vẻn vẹn chế tạo Phân đàn, hạch tâm Lôi Đàn vẫn nắm giữ trong tay Tần Tang. Dù cho bị địch nhân đạt được, chỉ dựa vào những pháp môn này cũng không thể nhìn trộm ra toàn cảnh Lôi Đàn.

"Lúc bần đạo du lịch Đại thiên, đạt được loại pháp môn đàn trận này, cũng tận mắt chứng kiến uy lực của nó, đến nay vẫn cảm giác kinh tâm động phách. Chư vị theo phương pháp này xây dựng Đàn, cũng hợp lực thôi động, là có thể giúp ta chấn nhiếp ngoại địch, che chở toàn bộ Phong Bạo Giới."

Để phòng tiết lộ phong thanh, Tần Tang cũng không miêu tả kỹ uy năng pháp đàn, đám người chỉ cần nghe lệnh làm việc là đủ. Dù vậy, đám người từ trong phương pháp đúc Đàn cũng có thể cảm nhận được, loại pháp đàn này không đơn giản, pháp đàn trải rộng khắp Phong Bạo Giới, tất nhiên có uy năng phi thường kinh người.

Đám người lo lắng là, linh tài đúc Đàn quá mức trân quý, môn phái nhỏ căn bản không đủ sức, huống chi vẫn còn một phần là bọn họ chưa bao giờ nghe.

"Chư vị không cần lo lắng, những linh tài trân quý và hiếm có kia, bần đạo trước khi đến đã chuẩn bị xong. Chỉ là nhân thủ Thanh Dương Quan không đủ, bần đạo vẫn còn chuyện khác muốn làm, cần chư vị cùng hỗ trợ đúc Đàn, cũng phái người trấn thủ. Mỗi một tòa pháp đàn phi thường trọng yếu, nhất định phải làm theo yêu cầu, không nên khinh thường."

Tần Tang vung tay lên, Lý Ngọc Phủ dẫn người phân phát linh tài xuống dưới, cũng cảnh cáo một phen.

Đám người cầm tới linh tài, trong lòng không còn lo nghĩ nữa.

Sau đó, đám người lại bàn luận một ít chuyện, sau đó Tần Tang hạ lệnh trục khách.

Một ngày đáng sợ rốt cuộc trôi qua!

Đi ra đại điện, tất cả mọi người cảm giác thở dài nhẹ nhõm.

Phương lão ma đang muốn bay ra đại điện, lại bị Tần Tang gọi lại.

"Phương đạo hữu khoan đã."

Phương lão ma ngạc nhiên, chẳng biết vì sao Tần Tang lưu lại một mình mình. Đương nhiên nghĩ Vu tộc cũng không làm chuyện gì sai, nên ổn định tâm thần, để mấy người khác rời đi, hỏi: "Chẳng biết Đại chân nhân lưu lại Phương mỗ, có chuyện gì quan trọng?"
Bình Luận (0)
Comment