Chương 326: Khương Anh
Chương 326: Khương Anh
Hư không bị bóp méo, bóng dáng mờ ảo của một lão giả dần ngưng lại và trở nên chân thực.
Không đợi người này hiện rõ hoàn toàn, bên trong Âm Độc Chướng đột nhiên dậy sóng, một tia huyết sắc kiếm quang "vèo" một cái mà bay ra. Kiếm khí dễ dàng phá tan khí độc, chói lọi lóa mắt.
Loại độc này có thể đầu độc tu sĩ, ăn mòn pháp khí, vậy mà thanh linh kiếm này lại không bị thương tổn chút nào,
Kiếm khí đỏ thẫm như máu, sát ý khủng bố trực tiếp đánh sâu vào nơi yếu ớt nhất của con người, câu hồn đoạt phách!
Cả tráng hán và thư sinh đều hoảng sợ, trong đầu chỉ có một suy nghĩ. Trốn!
-Lùi lại mau!
Sắc mặt lão giả khoác áo bào đen vừa đuổi tới đột nhiên thay đổi, hét to.
Tráng hán và thư sinh nghe được lời nhắc nhở của đại ca, đồng thời dưới đáy lòng cũng thúc giục bọn họ chạy nhanh lên. Bọn họ đã nhìn nhầm rồi, từ đầu đến cuối người này không phải là dê béo, mà là một lão hổ mạnh mẽ sẵn sàng cắn người!
Đáng tiếc, giữa bọn họ và Tần Tang chênh lệch quá lớn, bị sát khí từ Ô Mộc Kiếm tỏa ra nghiền nát trái tim, không có sức phản kháng.
Trong lòng hết sức lo lắng, nhưng thân thể không nghe theo sự điều khiển. Tiếp đó, ngực hai người chợt cảm thấy lạnh, linh kiếm đã đâm xuyên qua ngực.
- Bịch! Bịch!
Hai thi thể nên ở trên mặt đất, tóe lên một đám bụi mù.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, lão giả khoác áo bào đen vừa đi ra khỏi hư không, ngay lập tức nhìn thấy hai người huynh đệ bị giết chết một cách dễ dàng, không kịp tới cứu giúp.
Âm Độc Chướng mất đi chủ nhân, sau khi dao động kịch liệt một lúc, lúc gần tiêu tán, bỗng dưng giữa Âm Độc Chướng xuất hiện một lực hút, một bóng người đeo mặt nạ ác quỷ dần hiện ra, thu tất cả khí độc vào tay.
- Soạt!
Cùng với việc Tần Tang hiện thân, bên người hắn đột nhiên bay ra mấy tia sáng màu đen, trong nháy mắt đã bao phủ lão giả khoác áo bào đen. Vừa nãy tận dụng Âm Độc Chướng để che dấu, hắn đã chuẩn bị kĩ càng Thập Phương Diêm La Trận.
Quỷ Phiên phấp phới, ma khí dày đặc.
Nhìn thấy thanh thế của đại trận, đồng tử của lão giả khoác áo bào đen bỗng co lại, ngưng giọng nói:
- Hai người thủ hạ của lão phu có mắt không tròng, mạo phạm đạo hữu, chết chưa hết tội. May mắm đạo hữu không tổn thất gì, lão phu cũng cáo tội với đạo hữu, hai người chúng ta bắt tay giảng hòa. Lão phu thề cả đời sẽ không đặt chân tới Trường Dương trấn một bước, về sau nước giếng không phạm nước sông, như vậy được chứ?
Tần Tang nhàn nhạt nói:
- Đạo hữu hà tất phải nói, những lời ngây thơ như thế. Nếu ngươi giơ tay đầu hàng, thả lỏng tâm thần, để cho ta hạ cấm chế trên người ngươi, may ra ta còn có thể suy xét cho ngươi một con đường sống.
Nếu đã bày Thập Phương Diêm La Trận, Tần Tang đã không có ý thả hắn đi.
Lão giả khoác áo bào đen giận tím mặt:
- Người trẻ tuổi cuồng vọng! Thực sự cho rằng ăn chắc lão phu ư?
Hạ cấm chế trong tâm thần, sinh tử bị đối phương nắm trong tay, như cá nằm trên thớt mặc người ta làm thịt. Làm sao lão giả có thể chấp nhận. Ngay tức thì nổi giận, gầm lên một tiếng, rồi đột nhiên một ánh đao kinh diễm đến tột cùng.
Sau đó là một loạt tiếng sét đánh, đinh tai nhức óc. Trong nháy mắt, ánh đao lại phóng ra vô vàn chí dương chí cương tia chớp, như ngân xà loạn vũ.
...
- Muốn bắt sống một Trúc Cơ kỳ tu sĩ đúng thật là không dễ chút nào.
Tần Tang cảm khái một câu. Hắn định dùng Âm Hồn Ti từ từ mà làm hao mòn Nguyên Thần của lão giả khoác áo bào đen, sau đó nhân cơ hội bắt sống lão giả. Nhưng đối phương đã nhanh chóng phát hiện ra ý đồ của hắn, cuối cùng tình nguyện cá chết lưới rách, sử dụng một bí pháp làm cho lưỡng bại câu thương.
Cảm nhận được uy lực của bí pháp, Tần Tang không dám bất cẩn, lập tức dùng toàn lực, dùng Ô Mộc Kiếm giết chết lão giả khoác áo bào đen. Cũng may thi thể hầu như còn hoàn hảo, vẫn có thể luyện chế thành Sát Thi.
Linh lực cuốn theo ba cỗ thi thể, sau đó thu vào túi Giới Tử. Tần Tang cảnh giác quan sát bốn phía, đạp lên kiếm quang, phá không mà đi.
Thi thể của tu sĩ đạt đến Trúc Cơ kỳ có thể luyện chế Sát Thi, Luyện Khí kỳ luyện thành Cương Thi, đều dùng làm thi khôi* rất tốt. Ở hiện tại, tác dụng lớn nhất với Tần Tang là để dẫn dụ Vân thú, tránh cho tự lấy thân làm mồi, không để ý mà rơi vào vòng vây của Vân thú.
*Thi khôi: con rối làm từ thi thể.
Cái Sát Thi mà Bạch Vân Chân Nhân luyện thành kia, đã sớm bị hủy từ mười mấy năm về trước. Lúc đó Tần Tang vô ý rơi vào một đàn Vân thú, không thể kịp thời thoát thân, chỉ có thể để lại Sát Thi ở lại bọc hậu, do đó Sát Thi bị Vân thú xé nát.
Sau đó Tần Tang có ý muốn câu cá.
Dùng "Độn Linh Quyết" che giấu tu vi. Trừ khi có cảnh giới cao hơn hắn rất nhiều, hoặc có bí pháp nào đó, nếu không thì rất khó nhìn ra cảnh giới thật của Tần Tang.
Hắn che giấu tu vi, cứ một năm rưỡi lại ra ngoài một lần, bán rất nhiều hỏa linh thạch ở các thành trấn, lại giả bộ vô tình để lộ dấu vết, làm cho những kẻ có ý đồ mắc câu.
Những người đó dám lấy Tần Tang làm buôn bán không vốn, hắn cũng có thể làm ngược lại, bây giờ cũng đã quen tay.
Làm loại chuyện hại nước hại dân như này đều rất cẩn thận, không phải lần nào Tần Tang cũng thuận lợi làm được.
Nếu không may kéo đến mâu tặc* quá mạnh, hắn chỉ có thể dùng Lạc Vân Sí để ẩn thân rời chạy trốn, hoặc đánh bừa vài chiêu với đối phương, làm cho đối phương biết khó mà lui, cũng vì vậy vài năm trước, Lạc Vân Sí và Thiên Tinh Lệ đã vỡ nát.
*Mâu tặc: một loài sâu ăn lúa, ẩn dụ chỉ kẻ hại nước hại dân, ở đây chỉ những hành nghề giống lão giả khoác áo bào đen.