Chương 3270: Hư Vực
Chương 3270: Hư Vực
Dịch: Độc Hành
Khốn Thiên Kim Tỏa, vây nhốt thiên địa!
Tần Tang cũng ở trong đó. Hắn không khỏi nhớ lại năm đó lúc cứu Tư Lục, gặp phải vị cường giả Dị nhân tộc kia.
Người này có tu vi Không cảnh nhị trọng hậu kỳ, cách Thánh Cảnh Hợp Thể kỳ vẻn vẹn chỉ một bước, chân thân xa cuối chân trời, vẫn có thể thông qua thủ đoạn nào đó, cách không đưa ý chí đến, mang theo lực lượng thiên địa áp bách bản thân, phát huy ra hiệu quả chênh lệch giữa các tu sĩ Luyện Hư.
Còn nhớ rõ, Tần Tang lúc đó lâm vào ảo giác thiên địa đấu đá, pháp thân và pháp tướng cùng xuất hiện, toàn lực thi triển Nhật Luân Ấn, mới xông phá áp lực, thoát ly hiểm cảnh.
Giờ khắc này, Tần Tang lại cảm nhận được loại cảm giác đó, thậm chí càng rõ ràng hơn năm đó, làm người sợ hãi.
Khóa vàng treo cao, kim quang rơi vãi khắp nơi. Kim quang đi tới, phảng phất biến thành khu vực khóa vàng, thiên địa nguyên khí cũng bị giam cầm. Khi Tần Tang thử thúc đẩy thiên địa nguyên khí chung quanh, phát hiện khó khăn hơn khi nãy gấp mấy lần, ngay cả những thiên địa nguyên khí đã bị hắn chưởng khống cũng có xu thế bị giam cầm.
Tu sĩ Luyện Hư đấu pháp, giống như hai tên đại lực sĩ đang kéo co, thiên địa nguyên khí chính là dây thừng trong tay bọn họ.
Hiện tại, đối thủ Tần Tang giống như bức tường lấp kín, không chỉ lực lượng của đối phương đang ăn mòn, còn tước đoạt năng lực chưởng khống thiên địa nguyên khí của hắn, thậm chí muốn khốn xích bản tôn ở đây!
Người áo trắng lộ ra ý cười âm lãnh. Người tu hành sau khi đi vào Không cảnh, tu vi tăng lên chủ yếu thể hiện năng lực chưởng khống lực lượng thiên địa. Không cảnh nhất trọng có thể điều động uy áp thiên địa, tiếp theo chưởng khống thiên địa nguyên khí, truyền thuyết sau khi đột phá Thánh Cảnh, bản thân có thể hóa thành một bộ phận thiên địa, lại là một phen lột xác to lớn!
Trong các tộc tại Đại thiên thế giới, bất luận cảnh giới tên là gì, loại thần thông này đều được công nhận xưng hô là ---- Pháp Vực. Trong Pháp Vực, ta chính là chúa tể, tùy tâm sở dục. Thiên địa tức ta, ta tức thiên địa!
Pháp Vực Thánh Cảnh, thần diệu vô tận, mạnh như Đại cung phụng cũng chỉ biết như thế mà không biết tại sao.
Nghe nói, đi vào Không cảnh nhị trọng hậu kỳ, có ít người vì cơ duyên nghịch thiên, hoặc bản thân là kỳ tài ngút trời, có thể sớm lĩnh ngộ ra một tia Pháp Vực ảo diệu, rất có ích lợi cho đột phá tương lai.
Mặc dù bọn hắn lĩnh ngộ chỉ là da lông, nhưng nếu như tìm hiểu ra diệu dụng, dùng cho đấu pháp, thực lực cũng sẽ tăng lên cực lớn. Bất quá, dù sao không phải Pháp Vực chân chính, chỉ có thể gọi là Hư Vực. Người có thể lĩnh ngộ ra Hư Vực, không khỏi là cường giả đỉnh cao.
Trước khi đi, Đại cung phụng giao Khốn Thiên Kim Tỏa cho y, từng nói bảo vật này có thể hóa ra một phần uy năng Hư Vực, uy lực có thể đoán được. Bảo vật này trong tay y, uy lực sẽ giảm nhiều, không bằng Đại cung phụng đích thân ngự sử, nhưng nếu như chính diện đối đầu Hạ Thường Thị, cũng có thể dựa vào bảo vật này cẩn thận đọ sức, đủ bảo vệ y thoát thân.
Ngày nay dùng để đối phó chỉ là yêu tu Luyện Hư sơ kỳ, dư xài!
Thấy Tần Tang bị kim quang vây quanh, nửa bước khó đi, kim nhật trên đỉnh đầu rút đi hào quang, dần dần ảm đạm, người áo trắng lộ ra nụ cười hài lòng, tiện tay bóp một đạo ấn quyết, đánh về phía Khốn Thiên Kim Tỏa.
Thiên hải một màu, kim quang chói mắt, hóa thành một mảnh khu vực kim quang. Hết thảy trong phiến địa vực này đều dừng lại, gió cũng dừng thổi, sóng biển ngưng kết giữa không trung, mặt ngoài phảng phất độ một tầng lá vàng.
Ở khu vực biên giới kim quang có một rặng đá ngầm, may mắn tránh thoát dư ba đấu pháp, lúc này cũng biến thành một mảnh tĩnh mịch, trùng thú nghẹn ngào.
Tần Tang ở khu vực trung tâm kim quang, cảm nhận được sâu sắc uy năng Khốn Thiên Kim Tỏa cường đại.
Thiên địa nguyên khí chung quanh cách xa mình, tiếp tục kéo dài, cuối cùng chỉ còn có thể dựa vào bản thân. Nhưng một người làm sao có thể đối kháng thiên địa, giãy dụa cũng là phí công, kết cục tựa hồ đã chú định.
Đổi lại người bên ngoài, cách làm sáng suốt nhất là liều lĩnh thoát khỏi Khốn Thiên Kim Tỏa, mới tính tiếp được.
Lúc nguy cấp như vậy, Tần Tang lại biểu hiện tinh thần không tập trung, tâm thần ở trên người Thiên Mục Điệp.
Tần Tang sở dĩ cảm thấy Khốn Thiên Kim Tỏa giống như đã từng quen biết, nguyên nhân là sau khi hắn đột phá Luyện Hư, thông qua Tử Vi Kiếm Kinh và Thiên Việt Thượng Nhân, may mắn tiếp xúc đến Pháp Vực chân chính.
Pháp Vực huyền diệu đến cực điểm, Tần Tang bắt đầu tìm hiểu cực kì gian nan, hiệu quả quá mức bé nhỏ, nhưng làm mở rộng tầm mắt của hắn. Do đó, khi người áo trắng tế ra Khốn Thiên Kim Tỏa, Tần Tang liền khám phá ra uy năng món bảo vật này.
Giả sử pháp tướng, pháp thân vẫn còn, phối hợp Ngũ Hành Miện, hắn cũng sẽ không sợ bảo vật này, đáng tiếc chỉ có pháp tướng ở đây, bất quá Tần Tang vẫn không kinh hoảng chút nào, tâm thần câu thông Thiên Mục Điệp, ra lệnh Thiên Mục Điệp thôi động thần thông mới - Hư Huyền thần quang.
Chỉ thấy trên thân hắn hiển hiện hào quang nhàn nhạt, thân ảnh như có như không, hơi động một chút, phảng phất một đầu cá bơi, bắt đầu bơi lội trong khu vực kim quang, loé lên một cái xuất hiện tại khu vực biên giới kim quang.
Thì ra đây mới là diệu dụng chân chính của Hư Huyền thần quang!
Tần Tang mừng rỡ, vừa rồi hắn phúc chí tâm linh, mạnh dạn thử một cái, vậy mà nhẹ nhõm thoát ly khu vực kim quang.
Điều này ý nghĩa, có Thiên Mục Điệp tương trợ, về sau tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ mơ tưởng dùng cảnh giới áp chế hắn.
Đương nhiên, tu vi Thiên Mục Điệp vẫn còn quá thấp, nếu đối mặt Pháp Vực chân chính, sợ khó mà hành động được. Nhưng có thể suy ra chính là, theo tu vi của bọn hắn tiếp tục tăng lên, một ngày kia, trước mặt cường giả Hợp Thể kỳ chưa hẳn không hề có lực hoàn thủ!
Hư Huyền thần quang mang cho Tần Tang kinh hỉ, người áo trắng cảm nhận được lại là chấn kinh và hoảng sợ.
Y không rõ Tần Tang làm sao làm được, dựa theo lẽ thường, trừ phi Tần Tang đã đột phá Luyện Hư hậu kỳ, mới có năng lực đối kháng Khốn Thiên Kim Tỏa.
Làm được dễ dàng như hắn, tới lui tự nhiên, chỉ sợ chỉ có cường giả lĩnh ngộ ra thần thông Hư Vực mới có thể làm được, Luyện Hư sơ kỳ lĩnh ngộ thần thông Hư Vực, quá mức kinh thế hãi tục, nói ra ai cũng không thể tin được!
Người áo trắng tin tưởng, thủ đoạn bảo mệnh áp đáy hòm của Tần Tang đã bị ép ra, sẽ không còn nữa.