Chương 3273: Vô kiếp
Chương 3273: Vô kiếp
Dịch: Thanh Kỳ
Từ tin tức của Dân Trác, những ngoại tộc kia trước đó không có phụ thuộc bất luận kẻ nào, vài ngày trước, Dân Trác tụ tập trợ thủ, làm bộ uy hiếp, những ngoại tộc kia mới lựa chọn phụ thuộc vào Tư Lục.
Đã bọn hắn trở thành ngự tộc của Tư Lục, Ti U tộc phát binh thảo phạt chém giết, vậy sẽ danh chính ngôn thuận.
Bởi vì quân tử có thể dùng lý lấn người, trừ phi Chu Yếm tộc cam nguyện chịu ô danh, nếu không chỉ có thể ngồi nhìn Tư Lục và những ngoại tộc kia bị diệt.
Đại cung phụng thấy gã nhanh chóng hiểu rõ điểm mấu chốt, mặt lộ vẻ tán thưởng: "Có lẽ vậy! Cho nên, không thể cho bọn họ có lý do để xuất thủ."
"Đám ngoại tộc kia, chỉ sợ lai lịch không đơn giản!"
Thanh âm của Lô Càn đầy ngưng trọng, cái này hiển nhiên là một ván cờ, được người tỉ mỉ lập ra, có người muốn mượn tay của bọn họ, diệt trừ những ngoại tộc kia.
Đến tột cùng do hai bên có thù, hay vẫn còn nguyên nhân khác?
Đối phương có thể khuấy gió nổi mưa ngay dưới mắt Chu Yếm tộc, lại hao tổn tâm cơ, thông qua ngoại nhân để ra tay, đáng giá suy nghĩ sâu xa.
Danh chính ngôn thuận diệt trừ những ngoại tộc kia, trong lòng Chu Yếm tộc lại hận, cũng sẽ không công nhiên trả thù, chỉ sợ bọn họ sẽ gánh vác nhân quả càng lớn hơn.
Lô Càn rốt cuộc hiểu ra, vì sao đại cung phụng kiên trì, nhất định phải chính diện đối mặt, vạn nhất phía sau đám ngoại tộc kia có cao nhân, đối phương đến đây trả thù, bọn họ có thể lẽ thẳng khí hùng mà tranh luận.
Nơi này là Vụ Hải, có người dám lấy lớn hiếp nhỏ, phía sau Ti U tộc cũng không phải không có chỗ dựa.
Đại cung phụng trầm ngâm nói:"Đối phương cũng thẳng thắn, không che giấu thân phận với lão phu, không sợ lão phu khai bọn chúng ra, nói rõ chuyện này không nghiêm trọng như ngươi nghĩ. Mà lại đối phương còn nói, sau khi chuyện này thành công, hai bên sẽ tiếp tục hợp tác tại thánh địa, có cường viện này, Thận Lâu giác của Yển Sơn Tư gia, không còn quan trọng nữa."
Lô Càn giật mình, chợt hiểu ra thế cục sớm đã thay đổi, thứ đại cung phụng coi trọng nhất, không còn phải Tư Lục, mà là sự hợp tác của hai bên tại thánh địa.
Như vậy đủ thấy được, đối phương hẳn là hào cường một phương, thực lực mạnh mẽ, mà lại hứa hẹn cho bọn họ lợi ích cực lớn, nếu không đại cung phụng sẽ không động tâm.
Mà cơ sở để hai bên hợp tác, hẳn là hủy diệt đám ngoại tộc kia.
Gã suy tư nói: "Không thể khinh thường những ngoại tộc kia, bề ngoài đã có một vị cường giả đỉnh cao, chẳng biết trong bóng tối còn bao nhiêu cao thủ, cũng không thể không phòng Hạ Thường Thị, còn có những pháp đàn không rõ uy lực kia."
Đại cung phụng nói: "Lô Vương đã đi Tinh Hồ, gặp mặt Ti Hoàng."
Lô Càn ngầm hiểu, thầm nói diệu quá thay, Hoàng gia cũng ngấp nghé Thận Lâu giác của Yển Sơn Tư gia, nếu mời được cao thủ của Hoàng gia, nhất định sẽ vạn vô nhất thất, về sau có người trả thù, Hoàng gia sẽ bị đưa lên trước.
"Đại cung phụng thần cơ diệu toán, thuộc hạ bội phục!"
Lô Càn vái chào tới đất: "Thuộc hạ nguyện phân ưu với đại cung phụng, cam làm tiên phong, đền bù sai lầm!"
Đại cung phụng nói: "Việc này không thể vội vàng, cần Chu Yếm tộc và Ti Hoàng trả lời, ngươi triệu tập đại quân trước, suy nghĩ tìm cách phá giải đàn trận của đối phương."
Lô Càn khom người, lấy ra một viên ngọc giản: "Đây là những gì thuộc hạ dò xét pháp đàn biết được, mời đại cung phụng xem qua."
Ngọc giản tự động bay vào trong tay đại cung phụng, đại cung phụng gật đầu, quay người đi vào tĩnh thất, cửa tĩnh thất khép lại, không hề có một tiếng động.
Lô Càn chờ giây lát, yên lặng rời đi.
Mưa đêm lớn hơn, giọt nước thành chuỗi chảy xuống mái hiên, rung động đùng đùng.
...
Phong Bạo Giới, Trung Châu, Thanh Dương quan.
Tần Tang pháp thân đơn độc ngồi bên trên chủ đàn, linh giác kéo dài vô hạn, thông qua ba tòa phân đàn hạch tâm, câu liên mỗi một tòa phân đàn bình thường.
Vô số phân đàn, giống như ngôi sao, hàm ẩn quy luật, phân bố tại bên trong mấy đại vực Phong Bạo giới.
Sau khi đánh lui mật thám của Ti U tộc, Tần Tang càng thêm gấp gáp và cẩn thận, tin tức tốt là, trong khoảng thời gian qua, không phát hiện cái gì dị thường.
Bên ngoài Phong Bạo giới, cũng không phát hiện dấu hiệu đại quân xâm phạm.
Hắn phỏng đoán Lô gia còn chưa biết rõ ràng lai lịch của bọn hắn, tạm thời không dám hành động thiếu suy nghĩ, kế tiếp chắc sẽ có một quá trình thăm dò.
Quá trình này càng lâu càng tốt, Hư Huyền thần quang là một loại chấn nhiếp bọn chúng, ngoài ra, Tần Tang còn làm đủ bố trí, cố tình bày nghi trận, kéo dài thời gian.
Trước khi Lô gia động thủ, chắc chắn tiếp xúc với Trường Hữu tộc trước.
Tần Tang chú ý động tĩnh của Trường Hữu tộc, đồng thời đưa một phong tín phù cho Nguyên Mâu, chẳng biết tại sao, đến nay vẫn không được hồi âm.
Trong khoảng thời gian qua, lại có từng tòa pháp đàn đột ngột mọc lên từ mặt đất, đàn trận dần dần thành hình, không lâu nữa Tần Tang sẽ có thể thử dẫn động chân lôi thanh loan, khắc họa Tế Lôi Thệ Chương.
Đúng lúc này, Tần Tang pháp thân bỗng nhiên tỉnh dậy, đưa mắt nhìn qua phương hướng chủ phong.
Phía sau chủ phong, có một cỗ khí tức sống động vô cùng cường đại!
'Vù!'
Tần Tang hiện thân, cửa động phủ tự mở ra, một đạo xích quang bắn ra, rơi xuống đầu vai Tần Tang.
Chu Tước chải sửa lại lông vũ, kiêu ngạo ngóc đầu nhỏ lên, tựa hồ muốn nói cho Tần Tang - nhanh khen ta!
"Tốt lắm! Bây giờ là thời cơ tốt để ngươi đột phá!'' Tần Tang thả người bay ra Thanh Dương quan, sau đó thi triển độn quang bay về phía bắc.
Lúc này đang cần nhân thủ, thêm một chiến lực, phe mình sẽ nhiều thêm một phần phần thắng.
Chu Tước ngạo nghễ nói: "Còn không phải thấy ngươi đáng thương sao, ngươi nếu chết rồi, ai giúp bản Chu Tước tìm kiếm Kỳ Lân bản nguyên? Bản Chu Tước chỉ có thể từ bỏ việc rèn luyện tu vi, sớm đột phá."
Tần Tang cười to: "Thì ra là thế, đa tạ ngươi quan tâm."
Trong lúc nói chuyện, bọn hắn bay tới biển lớn, Chu Tước đã sắp áp chế không nổi khí tức.
Cuối cùng, Tần Tang đi vào nơi lúc trước hắn độ kiếp, nơi đây sớm đã bố trí linh trận, Tần Tang để Chu Tước nhẫn nại thêm một hồi, lấy ra các loại bảo vật phụ trợ độ kiếp.
Những bảo vật này, Tần Tang lĩnh hội pháp trận độ kiếp của Vô Tướng Tiên môn, luyện chế mà thành, uy năng còn cần nghiệm chứng.
Cấp tốc bố trí xong hết thảy, Tần Tang tránh sang một bên, chỉ nghe một tiếng hót vang to rõ, bầu trời lập tức một mảnh xích hồng.
Phần Thiên biển lửa, vô biên vô hạn.
Thiên địa nguyên khí phảng phất như bị nhen lửa, lửa nóng hừng hực không ngừng dâng lên thiên khung, muốn đốt cháy sao trời và nhật nguyệt thành tro bụi.
Không hổ Thần thú Chu Tước, ngự hỏa xuất thần nhập hóa, Tần Tang không khỏi tán thưởng.
Ánh mắt của hắn đảo qua biển lửa, liền nhìn bốn phía, phòng bị có người thăm dò.
Chỗ sâu trong biển lửa, một cỗ khí tức đang nhảy nhót như linh thai, biển lửa theo đó bành trướng và co vào.
Quá trình này kéo dài thật lâu, dằng dặc chờ đợi, rốt cuộc xông phá tầng trói buộc kia.
Tại bên trong một tiếng kêu to nhảy cẫng, vui sướng đến cực điểm, một luồng hỏa lưu đột nhiên xông ra từ chỗ sâu trong biển lửa, hình như biển lửa có vô tận hấp lực, cấp tốc thôn phệ liệt diễm chung quanh.
Cỗ khí tức kia càng thêm mạnh mẽ, rốt cuộc đến điểm giới hạn nào đó, biển lửa cơ hồ bị thôn phệ hầu như không còn, trên không trung chỉ còn một cái hỏa cầu to lớn.
Tần Tang ngẩng đầu nhìn trời, cho đến lúc này, vẫn không thấy thiên kiếp.
'Ầm!'
Tựa như bị đè nén hồi lâu, cỗ khí tức bên trong hỏa cầu rốt cuộc bộc phát, một con thần điển phá hỏa mà ra, mở ra đôi cánh, thể hiện ra dáng người mỹ lệ, bay lượn trên không, lưu lại một đạo quỹ tích hỏa diễm.
Chu Tước cuốc cùng đột phá Luyện Hư kỳ.
Không, phải gọi quay về Luyện Hư kỳ.
Trong mắt Tần Tang hiện lên vẻ kinh dị, tương tự như lần đột phá Hóa Thần kỳ, lần này vẫn không có thiên kiếp.
Trước đó Chu Tước và hắn cũng không nắm chắc, cho nên mới chuẩn bị nhiều bảo vật độ kiếp như vậy.
"Ha ha ha..."
"Ha ha ha ha..."
Trên không trung truyền đến từng cơn cuồng tiếu, cùng với tiếng kêu to vô cùng càn rỡ của Chu Tước: "Bản Chu Tước quả nhiên là thiên tài tuyệt thế! Con đường Đại Thừa, một mảnh đường bằng phẳng!"
Chung quanh chỉ có một mình Tần Tang đứng xem, Chu Tước bay thấp xuống, đảo quanh Tần Tang, dùng cánh vỗ vỗ đầu vai của hắn, ngữ khí rất là phách lối.
"Yên tâm đi! Đến lúc đó, bản Chu Tước sẽ bảo kê ngươi, ha ha ha..."
Tần Tang không cách nào phản bác, hâm mộ không thôi.
Giả sử Chu Tước lúc trước là một đại năng Đại Thừa kỳ, chuyện này rất có khả năng sẽ xảy ra.
Khó mà tưởng tượng, tính tình của cường giả Đại Thừa kỳ, lại ác liệt như vậy.