Chương 3297: Pháp thân xuất thủ
Chương 3297: Pháp thân xuất thủ
Dịch: Thanh Kỳ
Sương mù giăng phủ mờ ảo.
Đại quân im lặng tiến bước.
Phía trước thoạt đầu chỉ là màn sương u ám, bỗng chốc biến thành một mảng đen kịt, trong bóng tối như ẩn giấu vô số thân ảnh kỳ dị, chính là lôi binh được huyễn hóa ra từ Cửu Thiên Bích Đàm Lôi Vũ đại pháp.
Hai bên đã giao thủ nhiều lần, không nói lời nào liền lao vào nhau, trong nháy mắt lôi quang chói lòa, pháp bảo bay tán loạn. Cơn mưa lớn càng làm cho khung cảnh thêm phần hỗn loạn, khắp nơi đều là ánh sáng chói lọi của đạo thuật thần thông, khó phân biệt địch ta.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cục diện chiến đấu đã vô cùng thảm khốc.
Trên chiến trường, Lê Việt và đám người đang tìm kiếm tung tích của Tần Tang.
"Kết trận!"
Không tìm thấy Tần Tang, Lê Việt không tiếp tục kiên trì, truyền âm hạ lệnh, sau đó xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Dân Trác.
Dân Trác gật đầu, thần sắc ngưng trọng, miệng niệm chú ngữ, kết xuất một đạo pháp ấn đặc biệt, thân ảnh dần trở nên hư ảo, đồng thời bên cạnh hiện ra một luồng vân khí màu trắng.
Trong chớp mắt, Dân Trác hóa thành một đám mây mù ngay tại chỗ, vân khí nồng đậm như vô cùng vô tận, không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, nhưng lại mỏng manh khó nắm bắt.
Thân ảnh Dân Trác biến mất trong làn mây mù, tung tích khó dò.
Vị trí của Dân Trác chính là trận nhãn, hành động của y đồng nghĩa với việc đại trận đã khởi động.
Trong lúc giao chiến với lôi binh, đại quân của Lô vương tuy đã thay đổi chiến trận nhiều lần, nhưng trước đó chỉ là biểu hiện bình thường, không thể hiện ra uy năng quá mạnh mẽ.
Thời khắc này đại trận chính thức phát động, mới biết được sự huyền diệu của nó!
'Vù, vù…'
Trong cơn mưa lớn nổi lên từng cơn gió lạnh lẽo.
Trên chiến trường lơ lửng từng đám từng đám mây trắng, vân khí nhẹ nhàng bay lên không trung, biến hóa thành đủ loại hình dạng. Đồng thời những đám mây này cũng đang không ngừng khuếch tán, còn có những đám mây mới tiếp tục sinh ra, dần dần nối liền thành một mảng.
Trong nháy mắt, chiến trường bị một tầng mây trắng khổng lồ bao phủ, đám mây xuất hiện không những không bị mưa lớn áp chế, ngược lại khiến cho mưa to có xu thế yếu bớt.
Đám mây không ngừng bành trướng, vân khí tiếp tục bay lên cao.
Trên thực tế, vân khí cũng không nhẹ nhàng như vẻ ngoài, sau khi đám mây hình thành, hư không liên tiếp rung chuyển, giống như có một bàn tay vô hình, không ngừng va chạm vào thiên khung, ý đồ phá hủy Cửu Thiên Bích Đàm.
'Ầm, ầm!'
Đám mây cuồn cuộn như sóng lớn, đất trời vì thế mà rung chuyển.
Từ khi Tần Tang thi triển Cửu Thiên Bích Đàm Lôi Vũ đại pháp đến nay, màn mưa lần đầu tiên chịu ảnh hưởng rõ ràng như vậy, có nhiều nơi mưa rơi đột nhiên yếu bớt, nước mưa trở nên gián đoạn, thậm chí bắt đầu tạnh hẳn.
Mỗi khi cảnh tượng này xuất hiện, thực lực của lôi binh ở gần đó liền bị ảnh hưởng, nghiêm trọng đến mức lôi binh thậm chí không kịp tự bạo, liền tan rã tại chỗ.
Đại quân Lô vương thừa cơ hội này triển khai phản công, vốn dĩ bọn họ luôn bị áp chế, lúc này rốt cuộc cũng có thể ngẩng cao đầu, khắp nơi trên chiến trường đều xuất hiện thế công mãnh liệt, sĩ khí đại chấn.
Tuy nhiên, Tần Tang sao có thể ngồi yên nhìn Cửu Thiên Bích Đàm Lôi Vũ đại pháp bị phá, lôi đình trên không trung, đột nhiên dày đặc hơn rất nhiều, mang theo lôi uy kinh thiên động địa, đánh xuống đám mây.
'Ầm, ầm, ầm!'
Mỗi một đạo lôi đình có thể đánh tan một vùng lớn trên đám mây xé rách vân khí, dư ba của lôi đình tàn phá bên trong đám mây, vô số vân khí vì vậy mà tiêu tán, nhưng khi uy lực của lôi đình tiêu hao gần hết, lập tức sẽ có vô số vân khí khác bổ sung vào.
Dưới sự công kích điên cuồng của lôi đình, đám mây thủng lỗ chỗ, không ngừng lặp lại quá trình bị xé rách rồi lại được lấp đầy, nhưng những đòn tấn công này vẫn không cách nào ngăn cản đám mây tiếp tục bay lên, hai bên va chạm với nhau càng thêm kịch liệt.
Dần dần vân khí từ một đám nhỏ, biến thành biển mây mênh mông vô bờ bến, có xu thế sánh ngang với lôi vũ.
Đợi đến khi vân khí lấp đầy cửu tiêu, e rằng sẽ dẹp yên Cửu Thiên Bích Đàm, thôn phệ tất cả nước mưa!
Trong lúc Dân Trác và đám người dốc toàn lực thúc giục trận pháp, Lê Việt đã bày trận địa sẵn sàng nghênh địch, vận chuyển bí thuật linh mục, quan sát từng ngóc ngách trên chiến trường.
Tìm kiếm Tần Tang không có kết quả, gã ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm: "Ngươi còn nhẫn nhịn được bao lâu? Chắc là muốn ra tay rồi!"
Ý niệm vừa mới lóe lên, trong lòng Lê Việt bỗng dưng sinh ra cảnh báo.
Gã cảm nhận được bốn đạo khí tức đồng thời xuất hiện tại bốn hướng khác nhau.
Bốn đạo khí tức này đều rất quen thuộc, chính là Tần Tang, sương điêu, tượng đá và hỏa điểu, trước đó đã từng xuất hiện trên chiến trường, là những đối thủ cũ.
Ngay khi xuất hiện, bọn bọ bộc phát ra khí thế và tốc độ kinh người, cùng nhau lao về phía một vị trí trên đám mây.
Lê Việt thầm hiểu, nơi đó là vị trí của tộc trưởng Dân Trác, quả nhiên bọn họ muốn dốc toàn lực phá hủy trận nhãn!
Mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của đại cung phụng, Lê Việt nhanh chóng phán đoán ra đâu là khí tức của Tần Tang, đích thân nghênh đón.
Lúc trước Tần Tang một mình đối mặt với nhiều cao thủ như vậy, còn dám đơn thương độc mã xông vào trận.
Thực lực của hắn đã được kiểm chứng, biểu hiện trước đó quả thực có thể xưng là uy mãnh vô song, trong số những người có mặt tại đây, chỉ có Lê Việt dám một mình ngăn cản Tần Tang!
Tất nhiên, trước kia mọi người kiêng kị Tần Tang như vậy, là bởi vì e ngại Ngũ Hành miện, nay đã có biện pháp khắc chế Ngũ Hành miện và Cửu Thiên Bích Đàm Lôi Vũ đại pháp, bọn họ không còn kiêng dè hắn như trước nữa.
Không cần Lê Việt ra lệnh, đám người đã sớm lấy ra Lục Hợp pháp lệnh, nhưng âm thầm ẩn giấu, chuẩn bị cho Tần Tang một phen bất ngờ.
Lê Việt phi độn về phía trước, mi tâm lóe lên linh quang, bắn ra ba đạo bạch khí, rơi xuống trước mặt, hóa thành ba con bạn thú.
Ba con bạn thú này đều là yêu ngưu dị chủng, cao lớn, cường tráng khác thường. Nhưng chủng tộc khác biệt, một con thanh ngưu, một con hắc ngưu, còn có một con bạch ngưu mọc sừng tê, huyết mạch kỳ lạ.
"Bò....ò...!"
Tiếng rống của ba con yêu ngưu sánh ngang với tiếng lôi đình nổ, lỗ mũi phun ra một luồng khí xanh, đen, trắng, lao về phía Lê Việt.
Ba đạo khí tức bám lên người Lê Việt, hóa thành một bộ chiến giáp ba màu, chiến giáp vô cùng nặng nề, linh quang tam sắc lưu chuyển trên bề mặt giáp.
Thân hình Lê Việt không quá cao to, nhưng mặc bộ chiến giáp này vào, lại tỏa ra uy áp kinh người, uy vũ tột bậc, như có được lực lượng vô tận, hai mắt tựa như hai đầm nước sâu hun hút, khinh thường chúng sinh.
Năm đó, Lô Càn sau một thời gian ngắn giao thủ với Tần Tang, liền biết được hắn là thể tu, ngay sau đó đại cung phụng liền mời Lê Việt xuất sơn, nhằm vào Tần Tang.
Chỉ là, bởi vì kiêng kị Ngũ Hành thần quang, trước đó vẫn luôn thăm dò, Lê Việt chưa có cơ hội ra tay.
Khoác trên mình bộ chiến giáp, Lê Việt bước lên một bước, trong nháy mắt đã vượt qua vô số cồn cát, chắn trước mặt Tần Tang.
Nếu Tần Tang chỉ có thực lực như đã thể hiện trước đó, dưới tình huống Ngũ Hành miện và Cửu Thiên Bích Đàm Lôi Vũ đại pháp bị khắc chế, Lê Việt có lòng tin ngăn cản được hắn.
Gã thậm chí còn có thể phân tâm để ý bốn phía, đề phòng có người tập kích.
Nhưng ngay sau đó, Lê Việt bỗng nhiên cảm thấy Tần Tang có chút khác thường, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Gã giao thủ với Tần Tang không nhiều, nhưng không hiểu sao, lúc này đây, Tần Tang có vẻ hơi xa lạ và quỷ dị.
"Cái linh bài kia đâu mất rồi?"
Trong lòng Lê Việt vừa lóe lên ý niệm này, thì Tần Tang đã áp sát.
Không cho Lê Việt thời gian suy nghĩ, ống tay áo Tần Tang lóe lên ngũ sắc quang hoa, Ngũ Hành miện xoay tròn bay ra. Ngay sau đó, Ngũ Hành thần quang lách qua Lê Việt, bắn thẳng về phía trận nhãn.
Tần Tang vừa ra tay, liền dùng Ngũ Hành thần quang, hành động này nằm ngoài dự liệu, nhưng đám người Lê Việt đã sớm có phòng bị.
Trong đám mây xuất hiện điểm điểm hỏa quang, trong nháy mắt biến thành từng mảng hỏa diễm.
Trong biển lửa, Lục Hợp pháp lệnh lần lượt hiện ra, pháp lệnh vừa chuyển, bảo châu khảm nạm trên pháp lệnh tỏa sáng rực rỡ, ngay trước trận nhãn bỗng nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu xanh lam.