Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 331 - Chương 331: Đề Cao Cảnh Giác

Chương 331: Đề Cao Cảnh Giác Chương 331: Đề Cao Cảnh Giác

Đây quả thật là đã khiêu khích bọn chúng, nhất thời những con Vân Thú kia bị chọc giận đến điên cuồng, đột nhiên bầy Vân Thú bay đen kịt bầu trời đổi lại phương hướng, nháy mắt đuổi theo bóng đen, khiến bóng đen đó bị che phủ hoàn toàn. Trận thế kinh khủng đó khiến cho người ta phải ngạc nhiên sững sờ.

Trong lúc này, Tần Tang đã nhân cơ hội lập tức bay nhanh về phía khác.

Bóng đen kia chính là cương thi do hắn vứt ra làm kẻ thay thế, hắn luyện chế thi khôi, hơn phân nửa đều để dùng trong những trường hợp như thế này.

Chỉ có điều, một bộ cương thi dù sao cũng chỉ hấp dẫn được một số lượng Vân Thú nhất định mà thôi, chỉ có thể giúp Tần Tang kéo dài được thêm một chút thời gian. Mà ở trong biển Vân Thú bay đầy trời, Tần Tang cũng không thoát khỏi tầm ngắm của đám Vân Thú, ngay lập tức đã bị chúng phát hiện hành tung, hắn đành phải lặp lại chiêu cũ.

Ném liên tục ra ngoài ba bộ cương thi, cuối cùng thì Tần Tang cũng thoát được ra khỏi dãy núi này, nhìn thấy được bình nguyên phía trước mặt.

Cùng lúc đó, hắn cũng nhanh chóng bay vọt đến chỗ biển Vân Thú ở biên giới.

Nhưng khi đến được chỗ này, trái này sắc mặt Tần Tang lại càng thêm âm trầm, chỉ vì đám Vân Thú ở biên giới này đều là do những con Vân Thú từ Trúc Cơ Kỳ tạo thành, ở phía bên trên, nói không chừng còn có cả Vân Thú Kết Đan Kỳ đang theo dõi.

Ở khoé mắt hắn vẫn còn nhìn thấy một đoàn Vân Thú đen ngòm.

Mọi hành động của đám Vân Thú này, khiến vạn vật trong trời đất xảy ra chấn động kịch liệt, nhiều Vân Thú thực lực cường đại như vậy tụ tập ở một chỗ làm cho da đầu Tần Tang cũng phải tê dại một hồi.

-Thiên tượng lần này chỉ sợ cũng không đơn giản đâu!

Tần Tang thầm than một tiếng.

Qua nhiều năm như vậy, Tần Tang cũng có hiểu biết tương đối về chiến trường Cổ Tiên, càng là thiên tượng kinh khủng bao nhiêu, thì thực lực những con Vân Thú kia càng trở nên mạnh mẽ bấy nhiêu. Có những lúc chỉ cần quan sát động tĩnh đám Vân Thú là có thể biết được thiên tượng mạnh yếu như thế nào, sau đó là có thể quyết định có cần phải tìm chỗ trốn tránh hay không.

Ở trong kiểu trường hợp như thế này, càng không được để bản thân bị phát hiện ra, nhất định phải nhanh chóng chạy thoát thân, tìm kiếm nơi lánh nạn.

Xung quanh chỗ lánh nạn Thiên Tinh Bí Cảnh, Tần Tang đều đã nhìn thấy, hắn biết rõ cách nơi này không xa là có một chỗ lánh nạn cực kỳ kiên cố, nhất định có thể cản trở được sự ảnh hưởng của thiên tượng, nhưng điều kiện tiên quyết là phải thoát khỏi sự săn đuổi của đám Vân Thú.

-Xem ra lại phải tiêu tốn thêm một bộ Sát Thi nữa rồi.

Trong mắt Tần Tang hiện lên một tia đau lòng, dù sao thì hiện tại trong tay hắn chỉ có ba bộ, ít đi một bộ là khiến cho sức chiến đấu giảm đi một chút.

Chỉ có điều, so sánh với cái mạng nhỏ của hắn thì một bộ Sát Thi có tính là cái gì.

Ngay ở lúc Tần Tang định đưa ra quyết định, triệu hoán Sát Thi làm mồi nhử, thì đột nhiên bên tai truyền đến động tĩnh bất thường. Trong lòng Tần Tang hơi động, dừng lại hành động triệu hoán của bản thân, tiếp tục điều khiển kiếm Ô Mộc đến gần Vân Thú chém giết, hắn quay đầu nhìn về phía tây bên cạnh.

Chẳng biết từ lúc nào đã thấy đám Vân Thú phía tây loạn hết cả lên, chỉ thấy một khối cầu cực lớn từ trong vô số con Vân Thú đang chậm rãi bay về phía hắn. Trong tiếng gào thét giận dữ của đám Vân Thú, mơ hồ có thể nghe thấy được tiếng pháp khí va vào nhau và sự chấn động của linh lực.

Chẳng lẽ còn có những người khác cũng lọt vào vòng vây của đám Vân Thú này hay sao?

Mắt Tần Tang sáng lên, đang nghĩ xem có nên mời người này cùng hợp tác hay không để tiết kiệm một bộ Sát Thi, đã nghe được bên trong khối cầu truyền đến một tiếng hô to:

-Đạo hữu phía trước, số lượng Vân Thú ở nơi này rất nhiều, không biết đạo hữu có thể đồng ý cùng liên thủ với lão đạo thoát khỏi hiểm cảnh này hay không?

Nghe được tiếng người vang đến đây, Tần Tang khẽ di một tiếng, sắc mặt có chút ngoài ý muốn.

Ở chiến trường Cổ Tiên, nếu như hai người gặp phải sự tập kích của Vân Thú hoặc thiên tượng ở cùng một chỗ, có thể phối hợp lại với nhau đối phó nguy hiểm, đây là chuyện bình thường. Chỉ có điều, nếu như là người có mục đích, thì chỉ có thể sau khi thoát khỏi hiểm cảnh mới biết được.

Người này mời Tần Tang liên thủ là rất bình thường, khiến cho Tần Tang ngạc nhiên lại chính là giọng nói của người này, hắn nghe thấy rất quen.

-Có phải là tiền bối Vân Du Tử đúng không?

Tần Tang lớn tiếng đáp lời.

Người bên trong khối cầu trầm mặc trong chốc lát, sau đó phát ra tiếng cười sang sảng:

-Tần lão đệ, hai chúng ta thật đúng là có duyên, không nghĩ đến cửu biệt trùng phùng, lại gặp nhau ở nơi này. Nhưng nơi này cũng không phải là nơi thích hợp để nói chuyện, không bằng chúng ta thoát khỏi nơi này trước đã, rồi tìm chỗ khác nói chuyện sau, được không?

-Được!

Tần Tang lập tức đáp ứng.

Có thể gặp được Vân Du Tử ở nơi mênh mông hoang dã này, Tần Tang cũng có chút không ngờ đến.

Nửa năm trước, Vân Du Tử đi về phía tây, hắn nói là đi tìm cách giải quyết tai hoạ ngầm. Chẳng lẽ hắn đi đến tận bây giờ mới từ nơi đó trở về hay sao? Không biết hắn có thành công hay không?

Trong lòng suy nghĩ những điều này, Tần Tang thay đổi phương hướng, kiếm chỉ về phía tây, nhanh chóng đến gần Vân Du Tử. Đi được nửa đường, tay hắn nhanh chóng lặng lẽ sờ đến túi Giới Tử, lén cầm Huyền Âm Lôi trong tay.

Trước khi đi, hắn đã xin Ngô chủ tiệm luyện chế hai cái Phệ Nguyên Truỳ, nhưng đều đã dùng hết, ngược lại viên Huyền Âm Lôi này lại chắc chắn đến tận bây giờ.

Không phải trong lòng Tần Tang có ý muốn hại người khác, chỉ là không thể không đề cao cảnh giác mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment