Chương 335: Gặp Lại Người Cũ
Chương 335: Gặp Lại Người Cũ
-Xoạt!
Gió lốc, sấm sét, Thiên Hỏa, bão tuyết......
Vô số loại hiện tượng thay nhau ập tới, đất rung núi chuyển, sóng lớn cuồn cuộn.
Trước hiện tượng khủng bố như vậy, hồ nhỏ cũng không thể duy trì sự tĩnh lặng, lộ ra vẻ vô cùng yếu ớt.
Chỗ tránh nạn trong hồ nhỏ trải qua lần được vô số tu sĩ gia cố và hồi phục lại, đã có không biết bao nhiêu thiếu niên, Trong hồ nhỏ Tần Tang nhiều lần trốn thoát được, chỗ tránh nạn vẫn vững như Thái Sơn, lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này.
Hắn không có rảnh rỗi để tâm sự với Vân Du Tử, toàn lực xuất thủ bảo toàn cấm chế chỗ tránh nạn, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Những năm gần đây, uy lực của hiện tượng giống như càng ngày càng mạnh, uy lực của hiện tượng lần này gấp đôi ngày trước, đạo hữu đang ở chỗ sâu của chiến trường Cổ Tiên chỉ sợ phải gặp nạn rồi.....
Càng đi vào chỗ sâu chiến trường Cổ Tiên, không gian càng không ổn định, lực phá hủy của hiện tượng sẽ càng thêm kinh khủng.
Chỉ sợ chỗ tránh nạn rất khó chịu đựng được hiện tượng xung kích lần này.
- Đây là dấu hiệu của linh triều sắp tới.
Ánh mắt của Vân Du Tử thâm thúy, xuyên qua nước hồ, nhìn mây đen sấm sét phía trên, mưa to gió lớn, giọng điệu bùi ngùi nói:
- Nghe nói chỉ có đã chứng kiến linh triều phun ra, mới biết được cái gì gọi là sức mạnh phá hủy thế giới......
Linh triều?
Tần Tang khẽ giật mình, ngược lại những năm gần đây hắn đã nghe người ta nói đến sự tồn tại của linh triều.
Nghe nói linh triều cũng là một loại hiện tượng chiến trường Cổ Tiên, đó chính là uy lực hiện tượng kinh khủng nhất. Lúc linh triều tiến đến, chiến trường Cổ Tiên không có nơi nào là nơi an toàn, trừ phi rất có tự tin với thực lực và vận khí của chính mình, nếu không biện pháp tốt nhất chính là rời khỏi chiến trường Cổ Tiên, trốn vào Thất Hùng Quan, chờ linh triều kết thúc rồi trở lại thăm dò.
May mắn mỗi lần linh triều thường cách mấy trăm năm mới bộc cphát, phần lớn cả đời tu sĩ cũng không thấy nổi cảnh linh triều bộc phát một lần.
Linh triều mang đến sự hủy diệt đến tận cùng, nhưng cũng có thể là cơ hội, có rất nhiều bí cảnh di phủ nhận sự xung kích của linh triều, dẫn đến cấm chế bị hao tổn, không gian bất ổn, từ đó bên trong linh triều để lộ ra, đó đều là bí cảnh di phủ chưa vơ vét hết, bên trong có cổ tiên truyền lại và vô số vật báu quý giá.
Tần Tang ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt của Vân Du Tử, thấy sấm sét càng thêm thưa thớt, mây đen xuất hiện vết nứt, có ánh mặt trời chiếu rọi, trong lòng biết uy lực của hiện tượng bắt đầu suy yếu.
Trong lòng của hắn tính toán, nếu quả như thật xuất hiện linh triều, tốt nhất là nên vào trốn trong Huyền Lô Quan, dù sao ở bên trong bí cảnh cũng chưa chắc an toàn, với sức mạnh của hắn, vẫn không dám gánh vác cử động của linh triều ở chiến trường Cổ Tiên.
Về phần bí cảnh di phủ, chỉ có người cực kỳ may mắn mới có thể gặp được, chờ mong sự việc viển vông như vậy, chẳng thà tu luyện một cách nghiêm túc cho rồi.
Nhưng Tần Tang cũng hiểu, cái gọi là dấu hiệu chỉ là một loại dấu hiệu mà thôi, có thể phải mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm, linh triều mới có thể đến thực sự, bây giờ nghĩ tới những cái đó, có hơi lo xa.
Trong nháy mắt, trời quang mây tạnh.
Mặt trời chiếu rọi, bên ngoài bình yên không gì sánh được, dường như chưa từng xuất hiện cảnh tượng như ngày tận thế.
Tần Tang cùng Vân Du Tử sửa lại cấm chế hư hại bên trong chỗ lánh nạn, sau đó ngồi phi thuyền Linh Trúc rồi bay tới bí cảnh Thiên Tinh. Hiện tượng kết thúc, Vân Thú về tổ, trên đường thấy lác đác vài Vân Thú, đều có thể giải quyết dễ dàng.
Chỉ không đến hai ngày, bọn họ đã đến cửa vào bí cảnh Thiên Tinh.
Tần Tang đưa Vân Du Tử tiến vào bí cảnh, đứng ở cửa vào bí cảnh, để vệ binh đi mời Đằng Nam tới, vệ binh rời đi không bao lâu, đột nhiên gặp ba tia độn quang từ chỗ sâu của bí cảnh lao tới vùn vụt.
Trong đó có hai tia độn quang, nhìn có chút quen thuộc, Tần Tang trầm tư một lát, nhớ lại thân phận của chủ nhân độn quang, trên mặt lộ ra một tia bất ngờ.
Độn quang đến trong chớp mắt, có ba người rơi xuống ngay trước mặt bọn họ.
Dẫn đầu chính là Đằng Nam sư huynh, nhìn Tần Tang rồi lên tiếng dặn dò, sau đó nhìn Vân Du Tử, quan sát lệnh bài Ảnh Vệ của hắn, còn có hai người khác, chắc là Mục Nhất Phong và Vân Quỳnh Tán Nhân!
- Tần sư đệ, không ngờ là chúng tôi chứ?
Mục Nhất Phong cười lớn, thân thiết vỗ bả vai của Tần Tang:
- Từ lâu nghe nói ngươi đã ở nơi quỷ quái này hơn hai mươi năm rồi, không có thời gian sang đây thăm ngươi. Khí chất của Tần sư đệ trầm ổn nhiều hơn so trước kia, họ Đằng không có bạc đãi ngươi đó chứ? Có oan ức gì cứ nói, sư huynh nhất định giúp ngươi trút giận!
Đằng Nam quay đầu cười khổ:
- Mục sư huynh nói chuyện vô lý, ta cũng không dám đối xử tệ bạc với Tần sư đệ, động phủ đã sắp xếp cho Tần sư đệ, đều là loại tốt nhất trong bí cảnh.
- Ta một chút tiến vào bí cảnh nhỏ này cũng chẳng là gì, vẫn chưa chúc mừng Mục sư huynh đột phá Trúc Cơ trung kỳ! Đạo hữu Vân Quỳnh cũng sắp đột phá, thật sự tiểu đệ cực kỳ hâm mộ!_Tần tang chắp tay một cái, giọng nói tán dương.
Năm đó từ biệt Cố Bắc Trấn, hơn hai mươi năm không gặp, vậy mà không ngờ Mục Nhất Phong đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ, khí chất của Vân Quỳnh Tán Nhân cũng mạnh lên rất nhiều so với lúc trước, chỉ cần tìm được cơ duyên, lập tức có thể phá vỡ nút thắt bước vào Trúc Cơ trung kỳ.
Tần Tang không ngờ trở lại bí cảnh Thiên Tinh, đầu tiên nhìn thấy đúng là bọn hắn, đột nhiên trong lòng giật thót, kinh ngạc hỏi:
- Mục sư huynh, Vân Quỳnh đạo hữu, các ngươi bị sắp xếp nhiệm vụ? Chẳng lẽ là đi chung với tiền bối Vân Du Tử?