Chương 336: Tam Giao Long Xa
Chương 336: Tam Giao Long Xa
Hai người đều là thành viên của Ảnh Vệ, đột nhiên xuất hiện tại bí cảnh Thiên Tinh, Vân Du Tử cũng là được mời đến, đến khi tụ hợp bí cảnh Thiên Tinh lại, trừ khi bọn hắn nhận cùng một nhiệm vụ, nếu không thì không thể trùng hợp như vậy.
- Vị này chính là Vân Du Tử đạo hữu sao? Nghe danh đã lâu, nghe danh đã lâu!
Mục Nhất Phong chắp tay làm lễ với Vân Du Tử, giọng điệu tự nhiên không thân mật bằng Tần Tang, sau một hồi xã giao, quay đầu nói với Tần Tang một cách thần bí:
- Không chỉ chúng ta, Tần sư đệ cũng phải đi cùng chúng ta.
Nghe vậy Tần Tang hơi giật mình, đã năm năm trôi qua, quả là hắn nên đi làm nhiệm vụ đầu tiên rồi, nhưng chưa nhận được thông báo, nghi ngờ hỏi:
- Kỳ sư huynh chưa liên lạc với ta......
- Là ta không cho Kỳ sư huynh làm phiền ngươi_Mục Nhất Phong cười đùa nói_ Thế nhưng lần này là chuyện tốt cũng vì cho ngươi một niềm vui bất ngờ, Tần sư đệ còn nhớ cái chết của Ân đạo hữu hai mươi năm trước ở trong mỏ quặng không......
Nghe Mục Nhất Phong kể lại tỉ mỉ, Tần Tang mới biết chân tướng, trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Hóa ra, hai mươi năm trước bọn hắn báo cáo quặng mỏ dị biến, cao thủ Nguyên Không Trấn vào quặng mỏ điều tra, vậy mà cuối cùng tìm thấy một ma sào* trong hố nơi Ân Hành Ca chết.
*ma sào: hang ổ của bọn ma quỷ
Quả thật ma sào thông với một chỗ khoáng mạch ngầm, được Ân Hành Ca đào từ phía trên mới lộ ra.
Không biết tại sao bên trong chất đống vô số thi thể của ma tu, ở chỗ sâu nhất lại có thi thể của tu sĩ Kết Đan Kỳ, biến thành Vân Thú hình người cực kỳ mạnh, cũng may lúc cao thủ vào quặng mỏ trang bị cẩn thận đầy đủ, nếu không phải chết vô số lần.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ ma sào, mọi người mới phát hiện những Vân Thú hình người này rất có thể là ma tu của vạn năm trước, lúc ấy Huyền Lô Quan còn ở trong tay Ma Môn, cho nên mới có ma tu sinh sống ở chỗ này.
Cuối cùng, bọn họ ở trên thân của một ma tu Kết Đan kỳ trong số đó, vậy mà tìm được một manh mối của bí cảnh.
Ma Môn bị chính đạo xua đuổi, đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn nhường lại điều khiển bí cảnh trong tay, theo thời gian trôi, Ma Môn không thể đoạt lại Huyền Lô Quan, người biết chuyện dần dần mất đi, những bí cảnh kia cũng lại chôn vùi ở dưới đất lần nữa, châu báu quý bị thất lạc, không ai biết được.
Sau khi có được manh mối, Huyền Lô Quan lập tức phái người tiến hành điều tra, bởi vì lối vào bí cảnh vô cùng bí ẩn, tốn rất lâu với dùng mọi cách điều tra mới xác định được vị trí thực sự của bí cảnh.
Tụ tập nhân thủ lần này, chính là chuẩn bị tiến vào thăm dò bí cảnh.
Cùng nhau tiến vào bí cảnh, không chỉ mấy người bọn họ, còn có rất nhiều người chưa tới, trong đó dẫn đội rõ ràng là các đại cao thủ tông môn Kết Đan Kỳ.
Căn cứ vào manh mối của bọn hắn lấy được từ trên người ma tu, diện mạo thật sự của bí cảnh nơi này, chính là một Cổ Tu Di Phủ.
Phạm vi trong Cổ Tu Di Phủ vô cùng rộng lớn, vài vị trí trung tâm ở nơi sâu của Cổ Tu Di Phủ, cũng chính là chỗ động phủ thật sự của Cổ Tu, bên trong vẫn có trận pháp phòng hộ hoàn hảo, vô cùng nguy hiểm, năm đó Ma Môn cũng không có thể thăm dò toàn bộ.
Trong động phủ Cổ Tu nhất định có vật quý khiến tu sĩ Kết Đan kỳ động lòng, nhưng những thứ đó không phải Tần Tang có thể ngấp nghé, tạm nghe thử rồi chảy nước dãi là tốt rồi.
Về phần Tần Tang bọn họ, sau khi tiến vào bí cảnh, hiệu quả lớn nhất chính là quét dọn vài khu vực quan trộn ở bên ngoài.
Ánh mắt của tu sĩ Kết Đan Kỳ đều hướng về động phủ Cổ Tu, tranh đoạt Cổ Tu di bảo ở bên trong, bảo vật của nơi khác rất khó để bọn họ động lòng, cũng không muốn lãng phí quá nhiều tinh lực ở bên ngoài, để tránh cổ tu di bảo trong động phủ bị người khác cướp trước.
Ít nhất trước khi chia xong cổ tu di bảo, không có tu sĩ Kết Đan kỳ giành giật đồ vật bên ngoài, có thể thu hoạch lớn bao nhiêu thì phải nhìn bản linh của Tần Tang bọn họ rồi.
Mặc dù cổ tu di phủ có khả năng đã bị Ma Môn vơ vét qua một lần, nhưng vạn năm đã trôi qua, cho dù một gốc linh dược bình thường cũng không có người nào trong bí cảnh ngắt đi, chỉ cần có thể sống đến bây giờ, cũng sẽ thoái hóa thành người người giành giật thần dược!
Quả thật là nhóm tu sĩ đầu tiên tiến vào bí cảnh, nhất định sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm chưa được biết đến, một lần không cẫn thận chết ở nơi này, chuyện kiểu này cũng không hiếm gặp gì.
Đồng thời, bọn hắn cơ hội tìm được bảo vật cũng sẽ lớn hơn so với kẻ đến sau.
Cân nhắc hơn thiệt, có thể làm nhóm người đầu tiên tiến vào bí cảnh, tuyệt đối là cơ hội vô hạn, đương nhiên là mỗi người tranh đoạt là chuyện tốt. Ba người Tần Tang bọn họ, xem như một trong những người có công phát hiện bí cảnh, cho nên mới có thể đạt được danh ngạch mà không cần tốn nhiều sức.
Sau khi từ trong miệng của Mục Nhất Phong biết mục đích thực sự của nhiệm vụ lần này, đương nhiên Tần Tang đồng ý không chút do dự, hỏi Vân Du Tử, quả nhiên cũng là đồng hành cùng bọn hắn.
Sau đó, bọn hắn kiên nhẫn đợi bí cảnh Thiên Tinh, người đằng sau vì tập trung mà đến càng lúc càng nhiều, trong đó có một người nằm ngoài dự liệu của Tần Tang - Vu Đại Nhạc.
- Vu sư huynh, chúng ta đã không gặp nhau hơn hai mươi năm rồi!
Tần Tang nghe Vu Đại Nhạc đến, lập tức dừng tu luyện, đi ra nghênh đón ở ngoài động phủ, khá thân thiết lên tiếng chào hỏi Vu Đại Nhạc.
Bọn họ cùng nhau tiến vào chiến trường cổ tiên, Vu Đại Nhạc mời hắn cùng đi, bị Tần Tang từ chối. Tần Tang làm Ảnh Vệ, Vu Đại Nhạc lại vì tìm kiếm cơ duyên đột phá, tự nguyện làm tán tu, nhưng hiện tại cũng gia nhập Ảnh Vệ rồi.