Chương 337: Phá Không
Chương 337: Phá Không
Có điều, Tần Tang phát hiện khí tức của Vu Đại nhạc mạnh mấy phần so với hai mươi năm trước, nhưng cũng không đột phá Trúc Cơ trung kỳ, có thể thấy được những năm gần đây hắn không thể đạt được ước muốn, luôn khốn đốn trên bình cảnh.
Hai mươi năm trước, sức mạnh của Vu Đại Nhạc còn mạnh hơn qua Mục Nhất Phong, bây giờ Mục Nhất Phong đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ, hắn nhưng lại tụt lại phía sau khá xa.
Tần Tang chú ý tới giữa trán của Vu Đại Nhạc có mấy phần u ám, sắc mặt cũng không lớn bằng lúc trước, trong lòng âm thầm bùi ngùi, không biết chí khí của Vu sư huynh còn lại bao nhiêu khi bị hai mươi năm làm hao mòn.
Đương nhiên hắn sẽ không hỏi những chuyện không nên hỏi, coi như không có chú ý tới tu vi của Vu Đại Nhạc, nửa câu không hỏi việc tu luyện.
Nhìn thấy Tần Tang, Vu Đại Nhạc kiềm chế sự u uất trên mặt, gượng cười nói:
- Hai mươi năm không gặp, tu vi của Tần sư đệ thâm hậu rất nhiều so ngày xưa, không bao lâu là có thể đuổi kịp vi huynh, Kết Đan sau này có hi vọng, thật đáng mừng. Nhưng vi huynh hai mươi năm không tiến thêm được, e rằng cả đời này đều không thể mơ mộng đột phá Trúc Cơ trung kỳ.
Dứt lời, Vu Đại nhạc khẽ thở dài, giọng điệu khó nén ý chán nản.
Tần Tang an ủi:
- Vu sư huynh tuyệt đối không nên nhụt chí, cơ duyên là chuyện ai có thể nói chuẩn chứ? Lần này đi cổ tu di phủ, nghe nói bên trong không thiếu cổ tu di bảo, nói không chừng cơ duyên của Vu sư huynh đến, đạt được một hai điều kiện, sau một khắc liền có thể đột phá.
- Không dối gạt Tần sư đệ, ta tranh thủ nắm bắt cơ hội lần này, đúng là trong lòng còn có chờ mong, chỉ có điều...... Hi vọng xa vời thôi!
Vu Đại nhạc ha ha cười khổ, chắp tay:
- hi vọng có thể mượn câu tốt lành của Tần sư đệ.
Sau khi Vu Đại nhạc đuổi đến, lại phải đợi hai ngày.
Nói đến Tần tang, lúc này bí cảnh Thiên Tinh đã hội tụ hai mươi bảy Ảnh Vệ, ngoại trừ ba đại tông môn bên ngoài, Huyền Lô Quan và các tông khác cũng đều phái đệ tử tham dự vào, mỗi một vị đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trong đó cũng có cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ.
Sau khi chờ hai mươi bảy người đến đông đủ, phía sau không còn người đến nữa.
Lại phải đợi thêm một ngày, cho đến chạng vạng tối, đám người đang ở động phủ tu luyện gần như đồng thời cảm giác được tim đập nhanh một trận, sau đó bên trong bí cảnh Thiên Tinh liền xuất hiện một trận chấn động vô cùng lớn, từ trong khẽ bí cảnh quét qua.
Đám người lần lượt từ tỉnh lại trong nhập định*, lướt qua động phủ.
*nhập định: một phương pháp tu tập hay còn được gọi là ngồi thiền.
Chỉ trong chớp mắt, tất cả hai mươi bảy người đều bay đến đỉnh núi, lơ lửng giữa không trung, nhìn nhau, sau đó ngưng mắt nhìn chằm chằm lối vào bí cảnh Thiên Tinh, âm thầm đề phòng.
Sau giây lát, thì thấy trên bầu trời của lối vào bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, từ bên trong vòng xoáy truyền đến tiếng gầm đinh tai nhức óc, đối diện vòng xoáy giống như có một cái đầu yêu thú hung hãn.
Sau đó thấy vòng xoáy càng lúc càng lớn, một cái đầu của một con thuồng luồng to lớn ló đầu vào, lưỡi rắn đỏ tươi không ngừng nuốt vào nhổ ra, một đôi đồng tử* dọc mang theo ánh mắt khác thường, thăm dò bí cảnh Thiên Tinh.
- Đệ tử Đằng Nam, bái kiến sư thúc!
Đằng Nam phòng vệ ở cửa vào bí cảnh, nhìn thấy đầu thuồng luồng, thân người run lên, lập tức cúi người bái lạy.
Ánh mắt của đầu thuồng luồng dừng lại vị trí của mọi người.
Bị ác giao nhìn chằm chằm, Tần Tang chỉ cảm thấy từ đáy lòng xuất hiện cảm giác lạnh lẽo, thoạt nhìn đầu ác giao này như là một con đại yêu, chẳng biết tại sao khiến cho Tần Tang có cảm giác hơi kỳ quái, nghe cách xưng hô của Đằng Nam, chẳng lẽ là vật cưỡi Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung của vị Kim Đan Thượng Nhân kia sao?
Lúc này, đột nhiên ác giao mở miệng nói chuyện, thanh âm như sấm sét, chấn động đến rung động bí cảnh Thiên Tinh to như vậy:
- Tất cả mọi người đến đông đủ chưa?
Thanh âm này có hơi già dặn, nghe có chút quen thuộc, Tần Tang âm thầm nghi ngờ, quay đầu nhìn Vu Đại Nhạc, bắt gặp biểu cảm của hắn cũng như vậy.
Huyền Vũ đạo trưởng của Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung!
Tần Tang lập tức nhớ tới người này, nghe nói lần này điều động vài người đóng giữ Kim Đan Thượng Nhân của Huyền Lô Quan, xem ra Huyền Vũ đạo trưởng là một người trong số đó, không biết Xa Ngọc Đào có cùng đi hay không?
Một vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đứng ra, trầm giọng nói:
- Hồi bẩm sư thúc, hai mươi bảy người đồng đều đã đến đủ.
Tốt!
Ác giao gật cái đầu to lớn, từ vòng xoáy thu hồi:
- Tất cả đi ra đi, thời gian không nhiều lắm, bần đạo dùng Tam Giao Long Xa đưa các ngươi đi đường.
Tu sĩ kia xoay người nhìn về phía đám người, trầm giọng nói:
- Các vị đạo hữu, có thể lên đường rồi.
Vù vù…
Lần lượt từng người một phá không mà đi, Tần Tang lướt đến cửa vào, gật đầu tạm biệt với Đằng Nam, đi vào vòng xoáy.