Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 356 - Chương 356: U Linh Hình Người

Chương 356: U Linh Hình Người Chương 356: U Linh Hình Người

Nhưng hai mươi năm nay của Tần Tang cũng không phải uổng phí, trên thân tích được mấy món pháp khí khá tốt, tuy uy lực kém xa Thập Phương Diêm La Phiên, nhưng cũng đủ để chiến đấu với kẻ địch, huống hồ còn có Ngọc Như Ý bảo hộ.

Nếu như tình thế nguy cấp, đến tình cảnh không thể không vận dụng, tùy tiện tìm lý do thoát khỏi Vu Đại Nhạc là được. Gặp đại nạn thì bay riêng phần mình là việc không thể bình thường hơn.

Hắn đã hợp tác với Vu Đại Nhạc một lần, lại là đồng môn, dù sao cũng dễ dàng tín nhiệm hơn người khác. Cho dù Vu Đại Nhạc có ác ý, Tần Tang cũng không phải ăn chay, thủ đoạn hắn ẩn dấu chắc chắn có thể để cho Vu Đại Nhạc uống một bình.

Thấy Tần Tang sảng khoái đồng ý, Vu Đại Nhạc hài lòng cười nói:

-Vi huynh còn phải chữa thương, Tần sư đệ cũng nhanh điều tức đi, sau khi khôi phục thì hai ta lập tức lên đường. Chắc hẳn các sư huynh tu vi thâm hậu đã sớm thông qua thí luyện để tiến vào di phủ, nếu như lại trì hoãn thêm nữa thì ngụm cạnh hai chúng ta cũng không được chia.

Tần Tang nhặt được những ma khí kia, tăng Thập Phương Diêm La Phiên lên tới đại thành đã rất hài lòng rồi, nhưng nếu có thể thu hoạch thêm nữa thì hắn cũng sẽ không cự tuyệt, lập tức ngồi xuống đất, chú tâm nhập định, vận chuyển công pháp.

Vu Đại Nhạc nhìn chằm chằm Tần Tang rồi nuốt một viên đan dược chữa thương, nhắm hai mắt lại.

Bàn đá yên tĩnh không một tiếng động.

Trong lúc bọn họ điều tức thì không có những người khác đến, Vu Đại Nhạc bỗng nhiên tỉnh lại, trầm giọng nói:

-Tần sư đệ, thương thế của vi huynh đã ổn định, có thể lên đường rồi.

Vu Đại Nhạc nhấc thử cánh tay trái, thấy hơi khó chịu, nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều.

Tần Tang đã sớm khôi phục thực lực, nghe vậy thì lập tức đứng dậy, gọi Ô Mộc Kiếm ra, nghĩ một lúc lại lấy Thiên Độc sa chiếm được từ lão giả áo bào đen ra, cũng lén cầm Huyền Âm Lôi và Ngọc Như Ý phù bảo trong lòng bàn tay.

Khí độc bao phủ xung quanh Tần Tang, tản ra âm hàn chi ý và mùi hương quái dị.

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ trà trộn trên Cổ Tiên chiến trường có hai đến ba kiện cực phẩm pháp khí cũng không kỳ quái, Vu Đại Nhạc nhìn thoáng qua, không hỏi nhiều.

Hai người thảo luận một chút rồi lặng yên đi vào trong sương mù.

Không ngờ, sau khi vào sương mù đi được một đoạn, bọn họ lại không nhìn thấy mây hồng quen thuộc bay qua, thậm chí một cái bóng của Hỏa Linh Thú cũng không thấy, bên trong hình như không có Hỏa Linh Thú tồn tại.

Tần Tang và Vu Đại Nhạc liếc nhau, đều vô cùng nghi ngờ, đồng thời lại càng thêm cảnh giác.

Chuyện khác thường tất có quái!

Nói không chừng có tồn tại còn khó giải quyết hơn Hỏa Linh Thú.

Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên cảm giác gần khí độc truyền đến sự khác thường, hình như chạm đến đồ vật gì đó.

Vu Đại Nhạc cũng phát hiện không đúng, bỗng dưng hét lớn một tiếng:

-Cẩn thận!

Tần Tang sớm đã cảnh giác, ngay tại khi Vu Đại Nhạc lớn tiếng nhắc nhở, Ô Mộc Kiếm cùng Thiên Độc Sa vốn được giấu ở nơi bí mật nào đó nhanh chóng được đem ra.

Một đạo kiếm quang đột nhiên xuyên tới đây, phát ra một tiếng thét quỷ dị đến chói tai. Tại những nơi mà kiếm quang quét qua, đều hiện ra một cái bóng người hư ảo đến cùng cực. Chúng bị Ô Mộc Kiếm đâm xuyên, liền lắc lư một cách mãnh liệt, sau đó vỡ vụn thành một đám lửa.

Quả là có Hỏa Linh Thú ẩn núp!

Chỉ có điều bọn chúng cũng không phải là Hỏa Điểu, phi hầu có thể nhìn thấy bằng mắt thường, mà là giống như U Linh, ẩn nấp vô cùng lợi hại, nếu không phải do độc chướng, Tần Tang cùng Vu Đại Nhạc trước đó đều đã không thể nhận ra.

Sau một lúc, trước mặt bọn hắn lại là sương mù gió nổi mây phun, còn có vô số U Linh hình người chậm rãi xuất hiện, chắn ngang tại phía trước, chúng dùng một loại ánh mắt căm thù mà nhìn hắn chằm chằm bọn hắn, bởi vì U Linh hình người có gương mặt càng giống người, nên so với phi hầu thì càng thêm kinh dị.

'Xèo! Xèo! . . .'

Trong chớp mắt liền có vô số U Linh hình người hướng về phía bọn họ nhào tới, Vu Đại Nhạc vung lên cánh tay, ném ra một mặt dù màu đen tuyền, phát ra hào quang chói lọi, trong nháy mắt đã mở ra thành một cái khiên đen to lớn, bảo hộ ở phía trước.

Điều ngạc nhiên là, những cái U Linh hình người kia hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi chiếc khiên kia, tuỳ tiện liền có thể xuyên qua vách ngăn của huyền dù!

-Không tốt!

Vu Đại Nhạc cả kinh nói:

-Bọn chúng không hề bị ảnh hưởng từ ma lực của pháp khí!

-Đột phá vòng vây!"

Trong tình thế pháp khí huyền dù của Vu Đại Nhạc trở nên vô dụng, Tần Tang cũng đã từ bỏ ý tưởng đem pháp khí phòng ngự ra dùng. Đành sử dụng Ô Mộc Kiếm mở đường, bóng dáng lướt đi vội vàng. Trước đó hắn đã lĩnh giáo được một kinh nghiệm, đó là trong loại tình huống này, thì phương pháp tốt nhất là nên cắm đầu xông về phía trước, mở ra một con đường máu để thoát thân, tuyệt nhiên không thể để bản thân lọt vào vòng vây của địch.

U Linh hình người mặc dù năng lực quỷ dị, nhưng so với Hỏa Điểu vẫn là có vài phần yếu ớt, hắn có thể sử dụng sát lục thay thế phòng ngự.

Nhưng mà, tại một đoạn thời gian sau đó, bọn họ vẫn là lọt vào vòng vây công vô tận.

Vu Đại Nhạc hình như có bao nhiêu thủ đoạn đều đã dùng sạch sẽ hết, gầm thét liên miên, cũng không tìm được kế sách nào khả thi, hai người càng chạy càng chậm.

Tần Tang thấy thế đành phải lấy ra phù bảo Ngọc Như Ý trầm giọng, nói:

-Vu sư huynh giúp ta hộ pháp. . .

. . .

Trước mắt nhất thời lọt vào bên trong khoảng không tối tăm, Tần Tang chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, sau đó bỗng nhiên lại trầm xuống, dưới chân giẫm trên mặt đất. Lại mở mắt ra, đầy rẫy sương mù đều đã tiêu tan, trước mặt vậy mà lại là một khoảng không gian vô cùng sáng sủa.
Bình Luận (0)
Comment