Chương 381: Thoát Thân
Chương 381: Thoát Thân
Phía trên Thạch điện chính là biên giới của miệng núi lửa, cơ hồ có thể nhìn đến toàn cảnh của miệng núi lửa. Miệng núi lửa sâu không thấy đáy, lít nha lít nhít đều là Hỏa Điểu nhiều vô số kể.
Tần Tang còn chưa kịp đứng vững, đột nhiên nghe được Địa Khuyết lão nhân cảnh cáo:
-Đừng nhúc nhích!
Ngay sau đó trong tay Thiên Âm Loa quang mang lấp lóe, một cỗ thần âm chi lực trước đây chưa từng gặp cuồn cuộn gào thét mà ra, lấy tốc độ sét đánh mà nhào về phía phía sau hắn.
Phía dưới là miệng núi lửa, Huyền Vũ đạo trưởng làm sao có thể không lưu lại ám ký tại đỉnh núi, quả nằm ngoài dự liệu của hắn.
Tầng Tan đứng đưa lưng về phía Địa Khuyết lão nhân, đáy mắt lặng yên lóe lên một tia hưng phấn. Tần Tang đột nhiên di chuyển, liền nhìn thấy thạch điện trên vách tường, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện những biến dạng mà mắt trần có thể thấy được. Trên vách tường tỏa ra một đạo ánh sáng màu xanh, cẩn thận phân biệt, có thể nhìn thấy trên tường được khảm nạm tám cái linh phù khác nhau, bày ra bát quái trận pháp, phi thường bí ẩn.
Linh phù mà lại bố trí tại vị trí này, xem thế nào cũng thấy thật vô lý.
Khoảnh khắc sau khi một người thoát khỏi hiểm cảnh, nên tâm thần liền vô cùng thoải mái.
Nhưng Tần Tang không phải là một thân một mình, Địa Khuyết lão nhân từ đầu đến cuối đều đang theo dõi chặt chẽ bốn phía không gian, linh phù đại trận bị Tần Tang chạm vào, mắt thấy sắp sửa bạo phát, lại bị Địa Khuyết lão nhân chiếm được tiên cơ.
Thần âm chi lực trong nháy mắt phân liệt tám sợi, giống như tám đạo dây thừng, một mực đem linh phù cuốn lấy, khiến cho một viên linh phù đều không thể kích hoạt.
Ngay khi ánh sáng màu xanh vừa xuất hiện, đã ngay lập tức bị dập tắt.
Không ngờ, ngay một khắc này, Tần Tang đột nhiên lại động tâm!
Hắn dùng sức đem Thiên Âm Loa trong tay hất ra, dưới chân đột nhiên một điểm, ngự kiếm bay thẳng đến miệng núi lửa, trong chớp nhoáng này, hắn dốc hết toàn lực, hào quang kiếm khí lóe sáng như cầu vồng!
-Muốn chết!
Tiếng gầm thét của Địa Khuyết lão nhân lôi đình vang vọng khắp không gian Nguyên Thần.
Nhưng Tần Tang lại làm như mắt điếc tai ngơ.
Địa Khuyết lão nhân giận dữ cười lạnh, một mặt khinh thường.
Thiên Âm Loa vừa thoát khỏi tay Tần Tang liền biến mất tại chỗ, sau một khắc lại xuất hiện trên đỉnh đầu Tần Tang, nhanh chóng chụp xuống!
Địa Khuyết lão nhân cần phải cẩn thận từng li từng tí, đại bộ phận lực lượng dùng để che đậy linh phù do Huyền Vũ đạo trưởng lưu lại. Nhưng mà cho dù Thiên Âm Loa chỉ phân ra một phần nhỏ linh lực, cũng có thể nhẹ nhàng bắt giữ Tần Tang!
Vỏ ốc lơ lửng, miệng vỏ nhắm ngay Tần Tang, vòng xoáy bên trong sâu như vực thẳm, truyền đến áp lực cực mạnh.
Tần Tang bị sa vào vũng bùn, bất kể hắn có xê dịch như thế nào thì bốn phương tám hướng đều có áp lực cường đại khiến hắn không có cách nào tránh thoát.
Lúc này một bộ Sát Thi bay ra ngoài, phi thân phóng tới chỗ Thiên Âm Loa. Nhưng Địa Khuyết lão nhân hình như đã sớm có chuẩn bị, ngay khi Sát Thi vừa hiện thân, Thiên Âm Loa đã nhẹ nhàng rung động, bắn ra một đạo sóng âm, đồng dạng mà đem nó áp chế.
Nếu không phải Địa Khuyết lão nhân còn không muốn sớm như vậy đã giết chết Tần Tang thì đạo sóng âm này chắc chắn là nhắm chuẩn hắn mà phóng tới.
Tần Tang nhắm thời cơ vô cùng chuẩn, đa số bộ phận lực lượng của Địa Khuyết lão nhân đều bị linh phù kiềm chế, nhất định phải sẵn sàng trận địa đón quân địch, nếu không khi linh phù bạo động, chắc chắn sẽ bị Huyền Vũ đạo trưởng phát giác.
Giữa hắn cùng Huyền Vũ đạo trưởng, bên nào nặng bên nào nhẹ, đều có thể dễ nhận thấy.
Sự thật cũng chính là như thế, Địa Khuyết lão nhân đều chỉ vận dụng một phần lực lượng nhỏ của Thiên Âm Loa.
Nhưng dù cho như thế, Tần Tang vẫn như cũ không có một chút lực lượng nào để chống đỡ.
Chênh lệch quá xa!
Tần Tang ngầm cười khổ, may mắn hắn từ sớm đã đoán trước được loại tình huống này, lật bàn tay một cái, lại có một viên hạt châu màu đen, một mực ẩn giấu ở bên trong lòng bàn tay của hắn.
Huyền Âm Lôi!
Hắn hoàn toàn từ bỏ chống cự, mặc cho Thiên Âm Loa áp chế. Hắn cắn chặt hai hàm răng, đem linh lực trong cơ thể không giữ lại chút nào tràn vào lòng bàn tay, thủ chưởng dùng sức hất lên.
Ngay tại trước mặt Tần Tang.
Huyền Âm Lôi bị dẫn bạo!
Lực lượng hủy diệt cực hạn khiến cho Tần Tang tê dại cả da đầu, tại trong mắt Tần Tang phản chiếu ra một cảnh tượng.
Một đoàn ánh sáng màu đen tại bên trong ánh mắt của hắn nhanh chóng biến lớn, bành trướng không ngừng.
Như một giọt màu mực vựng mở, mang theo một loại cảm giác lạnh lẽo lại quyết tuyệt.
Khoảng cách gần như vậy, hắn phải chết là điều không thể nghi ngờ nữa rồi!
Tốc độ bạo phát của Huyền Âm Lôi tất nhiên là kỳ cực nhanh, nhưng ở trong mắt Tần Tang thì hết thảy đều rất chậm rãi, dường như đã đi qua ngàn năm vạn năm.
Cái chết đang ở trước mắt.
Nhưng, Tần Tang thần sắc cực kỳ tỉnh táo, trong lòng của hắn rõ ràng một điều, Địa Khuyết lão nhân chắc chắn sẽ không cho phép Huyền Âm Lôi bạo phát ở chỗ này.
Thiên Âm Loa được Địa Khuyết lão nhân lưu lại, dùng để che đậy khí tức cùng thân hình cấm chế. Trong lúc vội vàng, loại cấm chế đơn bạc này đơn bạc không có khả năng ngăn cản dòng sóng xung kích của Huyền Âm Lôi.
Mặc dù sau khi Huyền Âm Lôi bạo phát ảnh hưởng đến phạm vi cũng không lớn, nhưng cho dù có một tia âm thanh còn lại tiết lộ ra ngoài, cũng có thể bị Huyền Vũ đạo trưởng phát giác, công lao đều sẽ đổ sông đổ biển.
Thạch điện phía trước.
-Huyền Âm Lôi!
Sắc mặt của Địa Khuyết lão nhân xanh xám, lạnh lùng phun ra ba chữ:
-Tốt! Tốt! Tốt!
Hắn là có như thế nào cũng không nghĩ ra, Tần Tang có thể tránh thoát khỏi sự khống chế của hắn bằng một dạng tư thái quyết liệt như vậy.