Chương 383: Thạch Điện
Chương 383: Thạch Điện
Địa Khuyết lão nhân cho rằng chính mình đã chết rồi, hẳn sẽ không vẽ vời thêm chuyện, đi nói láo với Thiếu Hoa Sơn.
Chỉ cần có thể rời đi di phủ, thì chính mình có thể chạy trốn đi nới khác trước khi Địa Khuyết lão nhân cảm nhận được.
Đồng thời còn có thể trắng trợn truyền ra bên ngoài tin tức Địa Khuyết lão nhân ám toán Huyền Vũ đạo trưởng, đào hố cho lão, để lão không rảnh quan tâm chính mình.
Nhưng thoát được sự khống chế của Địa Khuyết lão nhân, an toàn chỉ là tạm thời. Nan đề đặt ra trước mắt Tần Tang là làm thế nào rời đi cổ tu di phủ.
Cấm chế dọc theo đường núi hắn đều nhớ kỹ phương pháp phá giải. Nhưng thực lực không đủ thì dù cho biết rõ cũng không có nghĩa là làm được, rất có thể bị kẹt chết ở trên núi.
Chẳng lẽ phải ở lại nơi này tu luyện?
Tần Tang lặng lẽ di chuyển tới phía trước vách núi, sờ sờ vách đá nóng bỏng. Linh lực bên trong miệng núi lửa rất là đầy đủ, động phủ mở ở chổ này cũng không phải không được. Hắn đã hiểu thấu đáo tấm Sát Phù thứ hai, để đột phá Trúc Cơ kỳ thì trước đó chỉ cần bế quan khổ tu là đủ.
Thời gian hơn hai mươi năm, dù sao vẫn có thể tìm ra cơ hội thoát thân.
Suy tư một lúc lâu sau, Tần Tang hơi ngẩng đầu nhìn lên phía trên, Địa Khuyết lão nhân am hiểu Thiên Huyễn Thần Âm, đối với lão, Hỏa Điểu không phải là phiền phức, chính mình nên tìm một chổ trốn cái đã.
Tuy nhiên, chính mình trốn ở trong bầy Hỏa Điểu, Địa Khuyết lão nhân không thể trắng trợn vận dụng linh lực và thần thức tìm kiếm, ngược lại cũng không sợ bị lão phát hiện.
Nghĩ tới đây, Tần Tang hơi hơi cúi người, tầm mắt chưa đến chổ xa đã thấy phần bụng của tòa núi lửa đều là Hỏa Điểu lít nha lít nhít, so với số lượng phi hầu ở bên hồ dung nham còn nhiều hơn, hiển nhiên là một cái hang ổ vô cùng to lớn dành cho Hỏa Điểu.
Bảo vật được nhiều Hỏa Điểu bảo vệ như vậy, chắc hẳn trân quý hơn Xích Kim Đằng nhỉ?
Sau một hồi do dự, tò mò ở trong lòng chiếm thượng phong, Tần Tang bắt đầu chậm rãi mò xuống.
Núi lửa sâu không thấy đáy.
Trên đường đi, Tần Tang không phát hiện sự tồn tại của bất kỳ cấm chế nào.
Không biết đã đi xuống phía dưới dò xét được bao xa, Tần Tang vẫn không nhìn thấy đáy. Hỏa Nguyên lực ở nơi đây đã nồng đậm đến cực hạn, nóng đến mức không chịu nổi. Hắn đổi một kiện pháp y được dệt bằng lông chim Băng Hoàn, bên trong có hàn băng chi khí vờn quanh hộ thể, có thể năng cản liệt hỏa. Hiện tại lông vũ trên bộ pháp y đã hơi quăn xoắn lại rồi.
Chắc là đã sắp đến nền dung nham, Tần Tang nhìn xem Hỏa Điểu ngày một nhiều, trong lòng yên lặng nói ra.
Trước mắt một vùng đỏ thẫm, Hỏa Điểu ở khắp mọi nơi, động tác của Tần Tang càng thêm cẩn thận, di chuyển giữa đám Hỏa Điểu, thận trọng né tránh để không bị đụng vào nhau khiến Hỏa Điểu phát hiện hành tung.
Mặc dù Tần Tang có thể ẩn thân bất cứ lúc nào để che giấu Hỏa Điểu, thoát khỏi chiến đấu, nhưng Huyền Vũ đạo trưởng có thể ở ngay phía bên dưới. Cho dù y không thể thả ra thần thức nhận biết được chính mình nhưng một khi Hỏa Điểu xuất hiện hỗn loạn không bình thường chắc chắn sẽ khiến y cảnh giác.
Đột nhiên, bóng dáng Tần Tang dừng lại.
Lúc này hắn gần như đã dán sát mép tường dọc theo lòng núi, lại ngạc nhiên nhìn thấy một dòng dung nham đập vào vách đá dưới chân hắn, sau đó chậm rãi chảy xuôi trở lại. Vách đá tất nhiên đã trải qua muôn vàn thử thách, không hề hư hao một tí nào.
Hơn nữa Tần Tang còn có thể nghe thấy giữa một rừng tiếng chim hót là âm thanh lăn lột của dung nham.
Cuối cùng cũng đến đáy sao? Không hề có cổ tiên động phủ như trong tưởng tượng.
Tần Tang kinh ngạc nhìn chằm chằm dưới chân, không lâu sau lại có một làn sóng dung nham đánh tới.
Nơi này….dĩ nhiên không hề có cấm chế phong ấn dòng dung nham?
Tần Tang rất là bất ngờ. Kể từ lần đầu đi vào cổ tiên di phủ, cho dù là ở trong không gian thí luyện hay là ở dưới lòng đất, dung nham cuồn cuộn luôn bị một loại cấm chế hình tròn phong ấn.
Sóng lớn mạnh mẽ đến đâu cũng không có cách nào lay động được cấm chế.
Tần Tang nghi ngờ loại cấm chế này có thể là một bộ phận của đại trận trong cổ tiên di phủ. Cấm chế ngăn cách cổ tiên di phủ với thế giới bên ngoài, mà dung nham ở phía dưới thì không thuộc về di phủ.
Ở đây không có cấm chế hay là cấm chế đặc thù, ẩn nấp phía dưới dung nham? Trong lòng Tần Tang hơi run lên, nếu như mình nhảy vào dòng dung nham này có thể trực tiếp thoát ra ngoài được không nhỉ?
Tiền đề là không vì linh lực bị khô kiệt, trước khi tìm được đường ra đã bị dung nham nuốt chửng.
Hắn không hành động vội vàng, chỉ lẩn vào trong bầy Hỏa Điểu, dọc theo vách đá dưới lòng núi đi về những hướng khác, cẩn thận quan sát.
Rất nhanh sau đó, Tần Tang đã có phát hiện mới. Hắn tìm được cấm chế hình tròn cách đó không bao xa, à mà chính xác là một ít mảnh vụn của cấm chế.
Những mảnh vụn của cấm chế này trải rộng ra, đứt quãng thành những vết nứt to to nhỏ nhỏ. Rất nhiều nơi còn có thể thấy được là bị thiếu mất một mảng lớn, nếu như sóng dung nham đủ cao là có thể vượt khỏi cấm chế tạt ra ngoài.
Nơi này không phải không có cấm chế, mà là cấm chế bị phá hư!
Tần Tang cẩn thận di chuyển từng li từng tí một, kiên nhẫn đi quanh lòng núi dọc theo vách đá một vòng lớn. Nơi đây là một cái hồ dung nham, diện tích lớn hơn địa quật rất nhiều, Tần Tang tốn một đoạn thời gian mới đi xong một vòng.
Không biết là bởi vì thời gian đã lâu, uy năng của cấm chế bị năm tháng hao mòn, hay là bởi nguyên nhân khác, tất cả cấm chế bên trong lòng núi đều bị phá thành mảnh nhỏ.