Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 396 - Chương 396: Ngoài Ý Muốn

Chương 396: Ngoài Ý Muốn Chương 396: Ngoài Ý Muốn

Mặt khác, Đô Thiên Ma Âm còn có thêm một pháp chú khác khiến Tần Tang hứng thú hơn so với Đoạt Thần Chú.

Tên nó là Hư Nguyên Ấn.

Ấn này không phải để thi triển với người khác mà với chính mình, xem như một loại pháp chú hộ mạng.

Nếu như bị người khác hạ ấn ký thần hồn, hoặc các loại lời nguyền, cổ độc thì có thể dùng ấn này để che đậy cảm giác của đối phương, áp chế lời nguyền, cổ độc bộc phát, mức độ cao nhất là tiến hành tự cứu.

Tần Tang nhớ tới lúc ở trong hang, Địa Khuyết lão nhân tự xưng là có giấu trùng cổ, thủ đoạn che đậy cảm giác của người khác, đoán chừng đó là chỉ pháp chú Hư Nguyên Ấn này.

Hắn không tu Đô Thiên Ma Âm, chỉ có thể dùng linh lực để mô phỏng ma âm, không thể hoàn toàn phát huy hết uy lực của Hư Nguyên Ấn, không thể nào hoàn toàn bao trùm dao động của Thực Tâm Trùng, nhưng cũng có thể ức chế dao động phát ra.

Hiện tại, hắn đã tiến vào phạm vi cảm ứng của thần thức của tu sĩ Khôi Âm Tông, sẽ bị phát giác ngay lập tức.

Sau khi gieo Hư Nguyên Ấn lên Thực Tâm Trùng, chỉ trong tình huống mặt đối mặt hoặc thần thức của đối phương cực kỳ mạnh mẽ thì mới có thể cảm ứng được sự tồn tại của Thực Tâm Trùng.

Hư Nguyên Ấn xem như đã giải quyết được phân nửa tai họa ngầm này, Tần Tang đương nhiên mừng rỡ vô cùng, hạ quyết tâm rằng sau khi thoát thân được, phải luyện được Hư Nguyên Ấn rồi hẵng nói đến chuyện khác.

Tuy bảo Khôi Âm Tông đã gần như diệt môn, vân mệnh đã chấm dứt, nhưng sự tồn tại Thực Tâm Trùng từ đầu đến cuối đều giống như một tảng đá lớn đè nặng trong tim, có thể loại bỏ được là tốt.

Sau khi vơ vét không còn món gì bên trong túi Giới Tử của Địa Khuyết lão nhân, cuối cùng hắn vứt túi Giới Tử của lão vào bên trong nham thạch.

Địa Khuyết lão nhân tán tu một giới, cũng không sợ có ai bênh vực lão.

Lần này mặc dù nguy hiểm tràn ngập, nhưng thu hoạch tuyệt đối có thể dùng từ “kinh người” để hình dung.

Tài sản của tu sĩ Kết Đan kỳ càng khiến Tần Tang mở rộng tầm mắt, không tính những tấm thẻ ngọc kia, chỉ những linh vật Địa Khuyết lão nhân chuẩn bị để luyện chế Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn đã đủ khiến xuất thân của Tần Tang tăng vọt rồi.

Mặc dù trong đó không có linh mộc, nhưng đến lúc vạn bất đắc dĩ thì vẫn có thể dùng cái khác linh vật để đi ra ngoài trao đổi. Nhận được Hắc Viêm Chương đã đủ để chống đỡ những khi cần thiết, hóa giải tình huống khẩn cấp khi đột phá Trúc Cơ trung kỳ.

Đáng tiếc là không thể lấy được di vật của Huyền Vũ đạo trưởng di vật, nội tình khẳng định còn thâm hậu hơn Địa Khuyết lão nhân mhiều.

- Bảo vật tuy tốt nhưng tính mạng quan trọng hơn, không nên quá tham lam.

Tần Tang khẽ nói, hắn nhúng tay vào cuộc tranh đoạt giữa các tu sĩ Kết Đan kỳ, lập kế Địa Khuyết lão nhân, dự tính ban đầu cũng không phải là tham lam bảo vật, mà là tự cứu, cho nên mới có thể thành công.

Nếu như ngược lại, bị bảo vật che mờ mắt thì có thể sẽ biến thành kết cục người chết vì tiền.

Tiện thể, Tần Tang cũng sắp xếp lại tài sản của mình, liền lộ ra vẻ thê lương hơn nhiều.

Linh thạch của hắn cơ bản đều dùng để mua ma khí loại luyện hồn, hiện tại chỉ còn chưa tới một ngàn linh thạch hạ phẩm.

Vì thoát thân mà kích nổ Huyền Âm Lôi, con át chủ bài tốt nhất đã không còn nữa rồi.

Đã tiêu diệt hết ba Sát Thi, túi Thi Khôi còn lại vài cương thi, có thể để làm trợ thủ, có chút ít còn hơn không.

Hỏa Ngọc Ngô Công dày công bồi dưỡng đã bị Địa Khuyết lão nhân thu hồi, phỏng chừng là ở cùng với mấy kỳ trùng khác bên trong túi Linh Thú, chết dưới đao khí của Thiên Cương Đao Phù rồi.

Mấy pháp khí uy lực bất phàm mà mấy năm gần đây sưu tập được đã bị hắn ném ra một loạt hết, ngăn cản phản kích của Địa Khuyết lão nhân trước khi chết, toàn bộ đều hư hỏng cả rồi, bây giờ bên trong túi Giới Tử chỉ còn mấy món pháp khí có tác dụng phụ trợ thôi.

Thập Phương Diêm La Phiên cũng chịu xung kích từ dư âm của cuộc chiến, bị hao tổn nghiêm trọng, quay về cần tu dưỡng một khoảng thời gian là có thể khôi phục. May là còn chưa bị hủy, nếu không thì không đủ sáu trụ sẽ không kết thành đại trận được.

Gia sản tích góp hai mươi năm trời, sau một hồi lại quay về trước khi giải phóng.

Nếu như không có di vật của Địa Khuyết lão nhân bù đắp tổn thất thì hắn lại phải quay về con đường cũ, bắt đầu gian khổ lam lũ cố gắng.

Sắp xếp sơ lại những gì được mất một hồi, Tần Tang khôi phục lại tâm trạng bình tĩnh, thần thức kết nối với Giao Long tinh phách, biết rằng đã cách một nửa khác của Cửu Long Thiên Liễn Phù rất gần.

Không bao lâu, phía trước tầm mắt trở nên sáng sủa, lại là một hồ dung nham cực kỳ mênh mông, Cửu Long Thiên Liễn Phù nằm ngay phía trước, đã qua rất lâu vẫn không nhúc nhích.

Tầm mắt Tần Tang lướt qua, phát hiện ở chỗ giữa hồ có một vòng xoáy nham thạch, vô số mạch nước ngầm chảy từ các phương hướng hội tụ ở giữa hồ, xung kích lẫn nhau, nham thạch nóng chảy màu đỏ sậm quện vào chung một chỗ, hình thành một vòng xoáy xoay tròn kịch liệt.

Ngưng mắt nhìn lại, ở trung tâm vòng xoáy có một ánh sáng trắng chìm nổi theo mạch nước ngầm, chính là Cửu Long Thiên Liễn Phù, Giao Long tinh phách đang giãy dụa đầy khốn khổ, xem ra đã là nỏ mạnh hết đà, ánh sáng trắng vô cùng mờ yếu, không có cách nào thoát ra khỏi bên trong vòng xoáy, qua một khoảng thời gian sau liền bị xoáy nước nuốt chửng.

Nhìn thấy cảnh này, Tần Tang không hề chần chừ mà nuốt một viên linh đan, bóng người chớp nhoáng liên tục, không chút do dự nhảy vào vòng xoáy.

Mạch nước ngầm quấn chặt, lực hút bên trong vòng xoáy cực lớn, Tần Tang không tự chủ được mà xoay tròn theo xoáy nước, nhưng ánh mắt hắn từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm Cửu Long Thiên Liễn Phù ở giữa.
Bình Luận (0)
Comment