Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 397 - Chương 397: Gặp Lại

Chương 397: Gặp Lại Chương 397: Gặp Lại

Dược lực hóa thành linh lực, sau đó liền bị Tần Tang kích thích không còn gì, dùng để hộ thể, chống cự sự nuốt chửng của nham thạch và lực hút của vòng xoáy, càng ngày càng tiếp cận Cửu Long Thiên Liễn Phù, cuối cùng một tay chộp lấy mật phù vào trong tay.

Cửu Long Thiên Liễn Phù khẽ run lên, Giao Long tinh phách đang muốn giãy dụa, sau khi cảm nhận được một nửa tinh phách khác trên người Tần Tang, lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn.

Trên người Tần Tang đột nhiên phát ra linh lực chói mắt, chỉ nghe 'Ầm' một tiếng, tránh được sự vây xiết của mạch nước ngầm, thoát khỏi vòng xoáy.

Hai mảnh ngọc khuê trong tay, bên trong đều có một Giao Long tinh phách, một lớn một nhỏ.

Tần Tang thả linh lực ra, hai mảnh ngọc khuê tự động ghép lại vào nhau, hai tinh phách hòa làm một thể, mạnh hơn nhiều so với trước đó, nhưng so với thời điểm còn hưng thịnh thì vẫn cực kỳ suy yếu.

Vết nứt bên trên Cửu Long Thiên Liễn Phù cực kỳ dễ thấy.

Nếu như là tu sĩ Kết Đan kỳ, chỉ cần dùng Đan Hỏa tu dưỡng là sẽ nhanh chóng sửa hết được những vết nứt.

Tần Tang không kịp nhìn kỹ, thu hồi mật phù lại, lập tức kích thích thân pháp, hóa thành độn quang, quay về theo đường cũ.

Vừa đi được một nửa khoảng cách, Tần Tang đột nhiên dừng độn quang lại, nhìn xem vách đá hai bên nham thạch nóng chảy, lông mày hơi chau lại.

Từ lúc hắn nhảy vào sông nham thạch đến giờ, nham tương vẫn luôn bành trướng sóng nước, Tần Tang lúc đầu vẫn cho là vì chảy xiết quá mức, hiện tại phát hiện hình như không phải chỉ là đơn giản như vậy.

Mặt đất cũng đang chấn động!

'Soạt!'

Sóng lớn dâng lên, sóng dữ bành trướng.

Bóng người Tần Tang vội vã di chuyển, lóe lên giữ mấy ngọn sóng lớn, mày càng nhíu chặt lại hơn, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm xấu. Hắn chợt nhớ tới lúc lên núi, Thiên Phong đã phát sinh một đợt chấn động đột ngột.

Bây giờ tần suất rõ ràng càng nhanh hơn, mỗi khi qua mười mấy tức là lại động đất một lần, mà biên độ chấn động cũng lớn hơn lần trước.

Chẳng lẽ Cổ Tu Di Phủ đã xảy ra biến cố gì rồi?

Tần Tang biến sắc, bên trong Cổ Tu Di Phủ có Kim Đan Thượng Nhân tọa trấn, cho dù có xuất hiện biến cố thì cũng có thể cứu người ra ngoài được.

Mà hắn lại bị vây trong sông nham thạch, không có khả năng là sẽ có người tới cứu hắn, lỡ như Cổ Tu Di Phủ đổ nát, hắn không có đường trở về, chỉ có thể nước chảy bèo trôi, sau cùng không biết sẽ trôi đến nơi nào.

Nghĩ tới đây, Tần Tang không còn dám trì hoãn, ít nhất cũng phải đi lên xem một chút, rốt cuộc Cổ Tu Di Phủ đã xảy ra chuyện gì, rồi quyết định đường đi.

Nhưng cũng không lâu sau đó, Tần Tang hốt hoảng trở lại, sắc mặt dị thường khó coi.

Ở phía sau hắn, nham thạch nóng chảy đang thét gào, sóng dữ bành trướng, gợn sóng ngập trời.

Những bóng người màu đỏ lại nhảy múa tưng bừng bên trong dòng nham thạch nóng chảy.

Hỏa Diễm Phi Hầu, Hỏa Điểu, U Hồn hình người...

Chẳng biết từ lúc nào, Hỏa Linh Thú đã thoát được sự trói buộc của màn chắn đồ đằng, tiến vào bên trong sông nham thạch.

Ví dụ như ở miệng núi lửa, cấm chế hình tròn tan nát, những màn chắn đồ đằng bình chướng vẫn còn nguyên vẹn như cũ, bây giờ lại vỡ vụn.

Phía trên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tần Tang khiếp sợ không thôi, mà phần nhiều là lo lắng.

Nhiều Hỏa Linh Thú như thế không biết từ nơi nào xuất hiện, triệt để cắt đứt đường lui của Tần Tang, hắn không sợ Hỏa Điểu, thế nhưng không dám đối chọi với Hỏa Diễm Phi Hầu và U Linh hình người mà xông về phía trước.

Huống chi, hình như biến cố phát sinh từ sâu bên trong Cổ Tiên di phủ, càng không thể tự đặt mình vào nguy hiểm được.

Bản thân không dừng lại ở miệng núi lửa, nói không chừng lại là chuyện tốt.

Tần Tang ngẩng đầu nhìn ấm chế hình tròn trên đỉnh đầu, ánh sáng của cấm chế dao động không chừng, liên tiếp không ngừng gặp sóng từ động đất đánh vào, cũng chấn động y hệt như mặt đất và nham thạch, nhưng vẫn kiên cố như cũ, chẳng biết lúc nào mới có thể vỡ vụn.

Vô số Hỏa Linh Thú ở phía sau đuổi theo không ngớt, tựa như thú bị nhốt trong lồng rốt cuộc cũng được giải phóng, kêu gào hoan hô lớn tiếng, chơi đùa, nhảy múa bên trong nham thạch nóng chảy, nhìn cứ như một cảnh tượng vô cùng hân hoan.

Nhưng trong lòng Tần Tang hiểu rõ, nếu như bọn chúng nhìn thấy mình, chắc chắn lộ ra cảm xúc không thể nào dung thứ, sát khí tỏa ra!

Hắn không thể nào chờ yên tại chỗ, chỉ có thể bị đẩy đi về phía trước.

Nham thạch càng chảy xiết hơn, những con Hỏa Linh Thú kia mặc dù trông giống như đang chơi đùa, nhưng tốc độ không hề chậm lại một chút nào, Tần Tang dốc hết toàn lực, chỉ có thể miễn cưỡng kéo dài khoảng cách được một chút.

Uống hết một bình Thanh Linh Đan, Tần Tang kiểm tra một chút, linh đan trên tay còn đầy đủ, trong một thời gian ngắn cũng không cần lo về vấn đề linh lực cạn kiệt, nhưng mình nên đi đến nơi nào đây?

Nếu như dọc đường không nhìn thấy được chỗ khuyết mẻ của cấm chế hình tròn thì chỉ có thể chạy trốn hết một đường, cuối cùng rời khỏi phạm vi của Cổ Tu Di Phủ, đây là cảnh Tần Tang không muốn phải nhìn thấy.

Tần Tang âm thầm trầm tư, xem thanh thế của chấn động đằng sao thì đoán chừng lần biến cố thật sự không đơn giản, nếu như cấm chế hình tròn có tồn tại chỗ nào yếu ớt thì có khả năng lớn là sẽ rung chấn đến mức vết nứt mở rộng, thậm chí tạo thành lỗ hổng.

Nói không chừng có thể thoát thân từ chỗ đó.

Nhưng điểm duy nhất mà Tần Tang biết rõ là ở phía dưới cửa thí luyện thứ hai.

Không gian thí luyện và Cổ Tu Di Phủ rất có thể được ngăn cách giữa hai không gian bằng cấm chế.

Tần Tang cũng không có cách nào để xác định rằng vị trí cụ thể của không gian thí luyện không gian có tương ứng với Cổ Tu Di Phủ, nếu như có thì hẳn là ngay ở gần bia đó.
Bình Luận (0)
Comment