Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 401 - Chương 401: Buồn Bã

Chương 401: Buồn Bã Chương 401: Buồn Bã

Vân Du Tử cười một tiếng,

-Vô Nhai Cốc không ở trong Cổ Tiên chiến trường, mà là một cấm địa nằm sâu trong Thiên Đoạn Sơn. Đi vào đó đa số là tu sĩ ma môn, cực kỳ nhiều tu sĩ đã chết trong đó, dùng câu thây phơi khắp đồng cũng không thể hình dung được.

Tần Tang âm thầm gật đầu, thì ra là Thiên Đoạn Sơn.

Thiên Đoạn Sơn mênh mông vô tận, bên trong có rất nhiều loại hình cấm địa, không có chỗ nào là không có nguy hiểm rình rập.

-Cái thứ ba lại càng thú vị hơn.

Hiện tại vẫn chưa rõ nó là Thần Mộc nào trong số thập đại Thần Mộc, không lâu sau khi sự việc này xảy ra, Thuần Dương Tông đột nhiên tấn công Huyết Minh Tông, dùng toàn bộ nhân lực, huyết tẩy Huyết Minh Tông một đại tông ma môn, giết Huyết Minh Tông Tông chủ ngay tại chỗ, gây chấn động toàn bộ Tiểu Hàn Vực!

Sau đó có lời đồn rằng, người chiếm được Thần Mộc là một đệ tử tu vi không cao trong Huyết Minh Tông.

Giữa hai chuyện này rốt cuộc có liên hệ gì, mỗi người nói một kiểu, không biết đúng sai thế nào.

Nhưng mà, về sau Thuần Dương Tông mập mờ truyền ra tin tức, tên đệ tử của Huyết Minh Tông kia, đã sớm mang theo thập đại Thần Mộc lẩn trốn, rời khỏi Tiểu Hàn Vực.

Là thật hay là giả, cũng chỉ có Thuần Dương Tông tự biết.

Vân Du Tử giọng điệu hơi nghiền ngẫm nói.

Hóa ra Thuần Dương Tông tiêu diệt Huyết Minh Tông là vì nguyên nhân này.

Tần Tang âm thầm gật đầu, Thuần Dương Tông xứng đáng là đệ nhất đại tông trong chính đạo Bát Tông, Thuần Dương Tông Tông chủ tu vi ở Tiểu Hàn Vực được coi là hàng đầu, chắc chắc không có ai dám đến cửa nhà hắn đòi xác thực.

-Tiền bối, ta đã hồi phục khá ổn rồi, để ta đến giúp ngài.

Tần Tang đứng dậy, chủ động thay thế Vân Du Tử.

Vân Du Tử đã tiêu hao rất nhiều sức lực, đương nhiên không từ chối, hướng dẫn Tần Tang cách sử dụng Linh Trúc phi thuyền, nhờ vào trợ lực của Tần Tang, là có thể điều khiển được thuyền trúc một cách bình thường.

Thuyền trúc phi nhanh dưới lòng đất, cảnh tượng nham thạch nóng chảy tráng lệ đẹp đẽ, nhìn mãi cũng chán rồi.

Tần Tang bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Vân Du Tử, trong bóng tối khẽ than:

-Hy vọng không gian rèn luyện không cách bia đá quá xa, mong rằng đừng có biến cố gì xảy ra nữa.

Hai người luân phiên cầm lái mấy lần, vững vàng thao túng Linh Trúc phi thuyền, bỏ lại Hỏa Linh Thú đằng sau, một đường hữu kinh vô hiểm.

Tần Tang cảm giác linh lực đã tiêu hao đến một mức nhất định lần nữa, đổi cho Vân Du Tử, Vân Du Tử nghi ngờ nhìn Tần Tang một cái, muốn nói lại thôi.

-Tần lão đệ. . . Thứ cho lão đạo nói thẳng, khí hải đan điền của lão đệ có phải là bị tổn thương không?

Tần Tang khẽ giật mình, mặc dù vẫn luôn chú ý che giấu việc căn cơ bị hao tổn, nhưng Hỏa Linh Thú phía sau bám đuôi không dứt, phải dùng hết sức điều khiển Linh Trúc phi thuyền, không thể giấu giếm một cách hoàn hảo.

Vân Du Tử vốn tinh thông y thuật, phát hiện chút sơ hở cũng là điều bình thường.

Tần Tang có kiếm Ô Mộc và Thập Phương Diêm La Phiên, không sợ tu sĩ cùng cảnh giới chút nào.

Hơn nữa Vân Du Tử chỉ có thể phát hiện khí hải của hắn bị thương, nhưng bị tổn thương bao nhiêu, nghiêm trọng đến mức nào, nếu chỉ dùng mắt thường thì không thể nhìn ra.

Dựa vào điều đó, Tần Tang không hề sợ bị Vân Du Tử nhìn thấu lai lịch của mình.

Vả lại, Tần Tang cũng có ý định, tìm một vị tinh thông y thuật để hỏi thăm, để có được phương pháp chữa lành căn cơ của kiếm tu, Vân Du Tử cũng là một lựa chọn trong danh sách của hắn.

Nếu đã bị phát hiện, Tần Tang liền thản nhiên nói:

Tiền bối quả thật có con mắt tinh đời, vãn bối vì đột phá Trúc Cơ, sử dụng một loại bí thuật, nên khí hải đã gặp chút tổn thương, mặc dù không ảnh hưởng lớn đến tu luyện, ta đã tìm nhiều biện pháp, nhưng vẫn không thể chữa khỏi. Điều này như một cây gai trong lòng ta, khó mà loại bỏ, đúng là không biết làm sao mới tốt.

Không ngờ, nghe xong lời ấy Vân Du Tử đột nhiên nở nụ cười, khiến cho Tần Tang vô cùng kinh ngạc.

-Tần lão đệ, ngươi với ta thật sự có duyên. Ngươi biết không, lão đạo cũng vì đột phá Trúc Cơ nên đã gặp phải thương tổn, là ở chỗ Nguyên Thần, suy cho cùng cũng giống như ngươi, thành tật khó chữa. Ta bôn ba nhiều năm, là vì tìm kiếm linh dược khôi phục Nguyên Thần, đáng tiếc từ trước đến nay vẫn chưa có chuyển biến tốt đẹp. Vừa rồi, linh dược mà ta gặp được ở lòng đất, chính là Yếm Hỏa Thanh Liên, vốn cho rằng. . . Ai ngờ hạt Thanh Liên đã không còn.

Vân Du Tử thu lại nụ cười, hai mày nhíu chặt, nếp nhăn càng thêm sâu, trong ánh mắt hàm chứa mệt mỏi và thất vọng tột độ, thở dài một hơi.

-Nếu như không thể trị được tật này, cả đời không chỉ không thể kết được Kim Đan, có thể đột phá Trúc Cơ trung kỳ hay không cũng là ẩn số. . .

Yếm Hỏa Thanh Liên chính là một loại linh dược hiếm thấy, một bông Thanh Liên sẽ có mười hai hạt Thanh Liên, những hạt Thanh Liên này sau đó sẽ kết thành một viên, mới có thể đạt tới đỉnh cao của dược hiệu.

Hạt Thanh Liên có thể ôn dưỡng thần hồn, tăng cường hiệu quả Nguyên Thần, là linh dược có thể ngộ nhưng không thể cầu.

May mắn gặp được Yếm Hỏa Thanh Liên, nhưng hạt Thanh Liên quan trọng nhất lại không còn.

Cũng may mà Vân Du Tử tâm lý cứng cỏi, phải trải qua cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục, vẫn có thể bình thản chấp nhận. Khi nói đến việc này, mới lộ ra vẻ buồn bã.
Bình Luận (0)
Comment