Chương 402: Mời
Chương 402: Mời
Tần Tang không biết nên an ủi hắn thế nào.
Vân Du Tử cũng không cần Tần Tang thương cảm, nhanh chóng thu lại tâm tư phiền muộn, cười nói:
-Nhất thời xúc động, khiến Tần lão đệ chê cười rồi.
Tần Tang lắc đầu.
-Tiền bối đạo tâm kiên định, vãn bối rất khâm phục.
Vân Du Tử cười ha ha, đột nhiên hào hùng nói:
-Đại đạo vô tình! Tu sĩ chúng ta tất nhiên luôn phải có tâm thế không bao giờ bỏ cuộc, thiên hạ kỳ nhân dị sĩ càng ngày càng nhiều, kết được Kim Đan lại chả có mấy người? Sao có thể may mắn đến lượt chúng ta? Chỉ có như vậy, mới có thể ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi không thẹn với mình, cho dù thân tử đạo tiêu, cũng có thể mỉm cười xuống Hoàng Tuyền.
Hắn hơi ngửa đầu, hai mắt tĩnh lặng, mặc dù đang ở sâu trong lòng đất, ánh mắt lại tựa như xuyên qua cổ tu di phủ, nhìn thấu cả trời xanh.
Tần Tang im lặng, nhớ lại hơn bốn mươi năm nay, hắn có thể từng bước một đi tới hiện tại, cũng như lời Vân Du Tử nói, tranh thủ nắm bắt mọi cơ hội dù là nhỏ nhất, chưa từng xem thường từ bỏ.
Chỉ có bốn chữ.
Không quên sơ tâm!
-Tần lão đệ, không phải là lão đạo nói quá. hai chữ Kim Đan, Kim, là thứ tồn tại mạnh mẽ vĩnh cửu; Đan, là thứ hoàn hảo không một khuyết điểm. Tần lão đệ khí hải bị tổn thương, sợ khó mà tốt được, nên sớm tìm kiếm cách chữa trị, nếu không đến khi tu đến Giả Đan cảnh giới, lại phải vội vàng trị thương, thời gian không chờ đợi một ai, hối hận cũng không kịp.
Vân Du Tử thu hồi ánh mắt, khuyên răn một câu.
Tần Tang giọng điệu ngưng trọng hỏi:
-Lời này của tiền bối, nghĩa là trước kia có kẻ như ta sao?
Hắn tìm hiểu cổ tịch ở Thiếu Hoa Sơn, phát hiện lịch trình tu luyện của mỗi người cũng khác nhau, rất khó xác định, căn cơ bản thân bị thương, không biết có bao nhiêu ảnh hưởng tới việc Kết Đan.
Hai mươi năm tu luyện, Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương đã cho hắn câu trả lời, có thể nói nó là công pháp thích hợp với hắn nhất.
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, hắn chắc chắn có thể đột phá Giả Đan cảnh trước khi hao hết thọ nguyên, tiến đến Kết Đan. Không cần Vân Du Tử nhắc nhở, Tần Tang cũng rõ ràng, việc Kết Đan, nhất định phải suy tính từ bây giờ.
Chuẩn bị chu đáo.
Vân Du Tử chậm rãi lắc đầu, nói:
-Khó mà nói, con đường tu luyện, vốn là cầu độc mộc có thiên quân vạn mã đi qua, tranh một tia hi vọng sống. tu sĩ Giả Đan cảnh Kết Đan thành công mười không dư một, cho nên Kết Đan thất bại là chuyện thường tình, khó mà xác định khí hải bị thương rốt cục có bao nhiêu ảnh hưởng. Có điều, mỗi một tu sĩ vì cầu Kim Đan, không khác gì bước nửa chân xuống Hoàng Tuyền, không tiếc hết thảy đi tìm cơ duyên để có thể đột phá, cho dù chỉ là một tia hy vọng, cũng tuyệt đối không bỏ lỡ. Huống chi như ta và ngươi, đương nhiên phải nghĩ biện pháp bù đắp, tốt nhất là có thể hồi phục hoàn chỉnh.
Tần Tang như đang suy nghĩ gì đó, mở miệng nói:
-Không dối gạt tiền bối, ta vẫn luôn nghe ngóng phương pháp chữa thương, tra được rằng Hợp Vận Đan, Ngũ Chi Thần Cao và Tuyết Sâm Ngọc Sinh Đan, ba loại đan dược này có lẽ có tác dụng với thương thế của ta. Mà sư môn của tiền bối từng đến Thái Ất Đan Các đấu giá đồ vật, không biết tiền bối có phát hiện gì hay không?
-Những thứ này. . .
Vân Du Tử nhìn Tần Tang một cái,
-Ba loại đan dược mà Tần lão đệ nhìn trúng, đều có tác dụng bảo dưỡng căn cơ, còn là một trong những thượng phẩm đan dược. Có điều, Tần sư đệ muốn mua được những đan dược này ở Thái Ất Đan Các, e là không dễ dàng. Muốn luyện mấy loại đan dược này, đều cần vài dược liệu hiếm có, nghe nói những dược liệu đó sinh trưởng bên trong một cổ dược viên, số lượng có hạn. Có sư thúc vì muốn nâng cao Luyện Đan Thuật, mới khai lò luyện chế loại đan dược này, số lượng thì càng ít. Từ lúc sư môn đem đan dược ra đấu giá, người tới cửa xin thuốc nối liền không dứt, trong đó không thiếu các thế lực lớn và một ít tán tu Kim Đan, gần như không thể xuất hiện bên ngoài. Tần sư đệ có thể đi Thái Ất Đan Các hỏi thăm xem, chuyện đấu giá đan dược này cũng từ vài chục năm trước rồi.
Nghe vậy lòng Tần Tang trầm xuống, hai mươi năm trước lúc hắn nghe ngóng tin tức ở chỗ quản sự Thái Ất Đan Các, đã chú ý đến mấy trận đấu giá này, sớm đã có linh cảm, qua lời Vân Du Tử cuối cùng cũng được xác thực.
Hiện tại linh dược ở Tu Tiên Giới khan hiếm, nhất là linh đan có đẳng cấp như Hợp Vận Đan, linh dược để luyện chế ra nó lại chỉ xuất hiện ở nơi linh khí dồi dào hiếm có, ở bên ngoài gần như không có khả năng tồn tại, suy cho cùng chỉ có thể tìm kiếm ở Cổ Tiên chiến trường, cho nên mới hiếm có như thế.
Nếu như tới cửa xin dược thì. . .
Tần Tang hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Vân Du Tử, Thái Ất Đan Tông luyện dược, không thể lấy tiền ra định đoạt, mà là dựa vào cơ duyên, hắn một tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ, làm sao có thể tranh giành với những đại thế lực và Kim Đan Thượng Nhân?
Trừ khi hắn không ngại đổ máu, tình nguyện chịu khổ, kiếm được đồ vật có thể khiến Thái Ất Đan Tông vừa ý để trao đổi.
Địa Khuyết lão nhân chuẩn bị luyện chế Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn, những linh vật mà hắn sở hữu, mỗi một loại cũng có giá trị không nhỏ, nếu như lấy một ít, nhất định có thể thuyết phục Thái Ất Đan Tông.
Nhưng mà, trừ khi là cùng đường mạt lộ thôi, Tần Tang cũng không muốn đem ra những vật này.
Địa Khuyết lão nhân tỉ mỉ sưu tập lâu như vậy, mới chỉ tìm mấy loại này, có thể đoán được mức độ quý giá của những linh vật này, một khi cho đi chưa chắc đã tìm lại được.
Tần Tang nhìn qua phương pháp luyện chế Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn, phát hiện chỉ còn thiếu hai loại linh vật. Nói cách khác, chờ sau khi hắn Kết Đan, chỉ cần tìm kiếm hai linh vật này, là bên người sẽ có thêm một món pháp bảo, điều này quá mức hấp dẫn.