Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 403 - Chương 403: Hủy Diệt

Chương 403: Hủy Diệt Chương 403: Hủy Diệt

Đương nhiên, nếu như không thể Kết Đan, tất cả đều là hoa trong gương, trăng trong nước, nhưng đến thời khắc cuối cùng, nên đổi vẫn là phải đổi. Có điều hiện tại Tần Tang chỉ là Trúc Cơ tiền kỳ, còn có rất nhiều thời gian chuẩn bị.

-Đa tạ tiền bối chỉ bảo, vãn bối đã rõ.

Tần Tang nói tiếng cám ơn, trong lòng âm thầm tính toán đường đi nước bước sau này của mình.

Lúc này, vẻ mặt Vân Du Tử hơi chần chờ, mở miệng nói:

-Tần lão đệ, nếu như ngươi có ý định tìm kiếm loại linh dược này, ta biết có một nơi, chỉ là không biết Tần lão đệ có nguyện ý hay không?"

Tần Tang kinh ngạc nhìn Vân Du Tử một cái.

-Tiền bối cứ nói đi.

Vân Du Tử gật gật đầu,

-Tần lão đệ còn nhớ nửa năm trước lúc chúng ta gặp nhau lần đầu ở Trường Dương phường thị không? khi đó ta đang chuẩn bị đi về phía tây, do tra được một tin tức nửa thật nửa giả, nói là có người ở trong một động phủ của tu sĩ Thượng Cổ, phát hiện một cái đường ngầm, có thể thông ra dược viên của tu sĩ kia. Ta trong thời gian nửa năm, điều tra khắp nơi, cảm thấy việc này bảy tám phần là thật. Dược viên mới được phát hiện, chắc chắn linh dược trong dược viên vẫn chưa bị người ngắt hết, nói không chừng còn có dược mà ta cần. Có điều lão đạo sợ một người lực không đủ, cho nên lần này trở về cũng là vì tìm người giúp một tay. Lúc gặp Tần lão đệ ở Thiên Tinh bí cảnh ta vốn đã muốn nói việc này, nhưng bị nhiệm vụ trì hoãn. Nếu như Tần lão đệ muốn, có thể suy nghĩ một chút.

Tần Tang nhớ lại lúc ở Trường Dương phường thị, thời điểm lần đầu tiên gặp Vân Du Tử, Vân Du Tử quả thật từng nói qua, rằng nghe được một tin tức kỳ lạ, muốn đi điều tra.

Có điều, Vân Du Tử đã mở miệng mời, Tần Tang cũng không đáp ứng trực tiếp hay từ chối luôn.

Hắn còn muốn trở về Thái Ất Đan Các hỏi một chút, có còn đấu giá Hợp Vận Đan ba loại đan dược này không.

Thấy Tần Tang do dự, Vân Du Tử cũng không thúc dục, lại nói:

-Tần lão đệ không cần phải trả lời ngay, muốn vào động phủ đó không đơn giản, thời gian mở ra là ba năm sau, không thì chờ sau khi chúng ta thoát khỏi hiểm cảnh, lại suy tính tiếp.

Hai ba năm.

Tần Tang nhẹ nhàng gật đầu, thời gian dài như vậy, đủ để hắn suy nghĩ kỹ càng.

Quan trọng nhất là, có thể khôi phục Cửu Long Thiên Liễn Phù, thêm một tầng bảo hộ cho bản thân.

Khi nói chuyện, Linh Trúc phi thuyền đang dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua lòng đất, đúng lúc này, hai mắt Vân Du Tử đột nhiên sáng lên, giơ tay lên chỉ về phía trước.

-Tần lão đệ nhìn nơi đó kìa!

Tần Tang đánh mắt nhìn qua, phát hiện nơi mà Vân Du Tử chỉ, lại có một vết nứt nhỏ bé bên trên cấm chế hình tròn, kéo dài đến một dòng chảy phía trước.

Lúc này còn lâu mới tới vị trí bia đá, nhưng điểm yếu trên cấm chế hình tròn là một không gian đang không ngừng dao động, bọn họ đã may mắn gặp được một cái.

Từ khi dị biến xảy ra cho đến bây giờ, lòng đất chấn động càng thêm kịch liệt, cấm chế hình tròn càng lúc càng phải chịu nhiều xung kích, chỗ mỏng yếu xuất hiện vết nứt là chuyện bình thường.

Bọn họ chưa chắc có thể tìm được không gian thí luyện, hiện tại gặp được một chỗ yếu ớt, tất nhiên không thể bỏ qua. Không cần nhắc nhở, Tần Tang đã rõ ý của Vân Du Tử, lập tức chuyển hướng Linh Trúc phi thuyền , dọc theo vết nứt xông vào dòng chảy dung nham.

Tầm mắt hắn khóa chặt trên cái khe kia, cuối cùng cũng phát hiện điểm cuối cùng của khe nứt.

Điểm cuối của khe nứt tinh tế như tơ, xuất hiện một lỗ hổng to bằng ngón tay, chỗ này trên cấm chế tỏa ra hào quang chói mắt, cấm chế dường như đang cố gắng tự tu sửa, nhưng chấn động không ngừng xung kích, dẫn đến cấm chế bất ổn, không chỉ chậm chạp không khôi phục, lỗ hổng trái lại càng lúc càng lớn.

Phía trên lỗ hổng, mặt đất cũng bị từng đợt chấn động xung kích mà vỡ ra một khe nứt.

Tần Tang và Vân Du Tử liếc nhau, trăm miệng một lời.

-Có thể thử một lần!

Hỏa Linh Thú vẫn luôn đuổi theo không dứt, bọn họ không có thời gian chờ đợi lỗ hổng tự vỡ, lúc sắp đến gần lỗ hổng, hai người cùng lúc động thủ.

Kiếm Ô Mộc lóe ra từ mi tâm Tần Tang, kích phát kiếm trận, sau đó lực lượng kiếm trận hợp nhất với thân kiếm.

Vân Du Tử lấy ra một viên bảo châu màu xanh, bảo châu to bằng quả nhãn, óng ánh long lanh, bên trong sấm gió cuồng loạn, âm dương giao thế, tựa như có một thế giới nhỏ đang biến động bên trong nó.

Khi bảo châu vừa xuất hiện, Tần Tang mơ hồ có cảm giác áp bách, không khỏi âm thầm kinh hãi.

Loại cảm giác áp bách này, Tần Tang chỉ từng thấy được từ những pháp bảo cao cấp như Thiên Âm Loa, Thiên Cương Đao Phù, viên bảo châu này hơi tương tự với bọn chúng, mặc dù cảm giác áp bách không lớn lắm, vẫn chưa thể so sánh được với những pháp bảo đó.

Nhưng cũng đủ để chứng minh viên bảo châu này không phải phàm vật, chắc chắn là một trong những cực phẩm pháp khí, có thể là cùng cấp bậc với Thập Phương Diêm La Phiên.

Có vẻ như Vân Du Tử du ngoạn nhiều năm, mặc dù chưa thể chữa khỏi thương tật, nhưng thu hoạch cũng không nhỏ.

Linh Trúc phi thuyền và viên bảo châu này đều không đơn giản.

-Đi!

Vân Du Tử quát to một tiếng, một vầng ánh sáng bao lấy bảo châu, mạnh mẽ lao tới lỗ hổng.

Tần Tang cũng không yếu thế, lập tức xuất kích kiếm Ô Mộc, không phân trước sau với bảo châu, cùng một lúc đánh vào bên trên cấm chế hình tròn. Quả nhiên giống như Tần Tang suy đoán, uy lực của bảo châu tuyệt đối có thể sánh với Thập Phương Diêm La Phiên, so với Ô Mộc Kiếm còn cao hơn một bậc.

-Ầm ầm!

Cùng lúc bị bảo châu và Ô Mộc Kiếm tấn công, lỗ hổng trên cấm chế rung động, trong chốc lát rồi ngừng lại.
Bình Luận (0)
Comment