Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 417 - Chương 417: Khởi Hành

Chương 417: Khởi hành Chương 417: Khởi hành

-Đạo trưởng cả ngày đi đi về về vội vàng như vậy, không biết có tìm hiểu được tin tức gì chưa?

Ngu Không ra vẻ tò mò hỏi thăm, khóe miệng ẩn chứa ý cười tự tin, hiển nhiên là chắc chắn Tần Tang sẽ không có được thu hoạch gì cả.

Tần Tang cười gượng rồi chắp tay:

-Vẫn tốt vẫn còn tốt . . .

Đưa mắt nhìn Tần Tang, Ngu Không mỉm cười lắc lắc đầu.

Tần Tang vẫn hành động đi tới đi lui như cũ, khi đi ngang qua một con hẻm tối, ánh mắt đột nhiên ngừng lại, mặt không đổi sắc đi vào bên trong con hẻm, lúc đi ngang qua một cái cửa tiệm thì lách mình đi vào trong.

Người đang ở trong cửa hàng đúng là Vân Du Tử.

-Tiền bối, lúc này vội vàng gặp mặt như vậy không sợ bại lộ hành tung sao?

Tần Tang nhíu mày, giọng điệu đầy sự bất mãn chất vấn.

Hắn vì lấy được sự tin tưởng của Ngu Không làm mọi việc đều vô cùng cẩn thận, lúc này gặp mặt nhau mang độ nguy hiểm rất lớn.

-Tần lão đệ yên tâm, ta một đường bám theo phía sau người đều không có ai theo dõi cả.

Vân Du Tử dẫn Tần Tang đi vào hậu đường, nhỏ giọng truyền âm:

-Tần lão đệ vẫn chưa được gặp Cát đạo hữu . . . Thịnh Nguyên Tử đã sắp tập hợp đủ nhân thủ, Cát đạo hữu sẽ mau chóng rời khỏi Tây Hoang Trấn, chậm trễ tiếp thì sợ sẽ không kịp, lão đạo giao Đồng Tâm Bội cho các ngươi trước.

Ngoại trừ Ngu Không ra, thì còn có hai người khác nữa, một người tên là La Hưng Nam, người còn lại pháp danh là Thịnh Nguyên Tử, giống Ngu Không đều là cao thủ Trúc Cơ trung kỳ.

Cát Nguyên được Thịnh Nguyên Tử mời chào, Vân Du Tử cũng gọi là trà trộn thành công vào bên trong tiểu đội của La Hưng Nam.

Ở hậu đường, đâu là lần đầu tiên Tần Tang nhìn thấy Cát Nguyên.

Mặt mũi của người này trẻ tuổi không có khác gì Tần Tang bao nhiêu, tướng mạo khí phách, giữa hai hàng lông mày ẩn chứa ngạo khí, Tần Tang nhạy bén cảm nhận được điều đó, khi Cát Nguyên nhìn hắn, trong ánh mắt hiện lên ý nghĩ khinh thường.

Tu Tiên Giới thực lực vi tôn.

Tu vi của Cát Nguyên cao hơn Vân Du tử, không kém Vu Đại Nhạc bao nhiêu, khoảng cách đột phá Trúc Cơ trung kỳ cũng không còn xa, nếu không phải Vân Du Tử cứu mạng của hắn ta thì chưa chắc hắn ta đã tin phục Vân Du Tử.

Tần Tang chắp tay nói:

-Bần đạo gặp qua Cát đạo hữu.

-Đạo trưởng không cần đa lễ.

Cát Nguyên tùy ý gật đầu, nhìn kỹ Tần Tang, không chút khách khí cảnh cáo:

-Trong mắt của Cát mỗ, tu vi của đạo trưởng thật sự có hơi thấp. Nhưng Vân Du Tử tiền bối đối lại khen ngợi đạo trưởng không dứt miệng, chắc đạo trưởng sẽ không khiến tiền bối phải thất vọng đúng không?

Chỉ cần thành công, Tần Tang không ngại bị Cát Nguyên khinh thường, vẻ mặt tỉnh bơ trả lời:

-Cát đạo hữu yên tâm đi, bần đạo chắc chắn nghe theo phân phó của tiền bối, khi phát hiện manh mối sẽ lập tức báo cho hai vị biết, tuyệt đối không tự tiện hành động.

Lúc này Cát Nguyên mới chịu tha cho Tần Tang, quay đầu nhìn về phía Vân Du Tử:

-Tiền bối, thời gian cấp bách, trước tiên phân chia Đồng Tâm Bội đi.

Vân Du Tử gật gật đầu, lấy ra ba miếng ngọc bội hình ngà voi giống nhau như đúc.

-Ba miếng Đồng Tâm Bội này được luyện chế từ một con yêu thú ngà voi Thiên La Bạch Tượng, lão hủ cũng đã tìm hiểu được ít nhiều mới lấy được.

Truyền thuyết kể rằng Thiên La Bạch Tượng có huyết mạch của thần thú Đề Thính, Đồng Tâm Bội cũng có khả năng thông linh, có thể truyền tin tức, mặc dù khoảng cách không thể quá xa nhưng lại đủ dùng bên trong Thu Hồng phường thị.

Các ngươi và ta cùng nhau nhỏ máu lên trên Đồng Tâm Bội, sau khi phát hiện ra manh mối thì chỉ cần bóp nát Đồng Tâm Bội là có thể truyền thông tin đến cho hai người còn lại.

Đồng Tâm Bội mang theo thần dị, không có linh lực dao động nên người khác sẽ không phát hiện ra.

Tuy nhiên hai người cũng phải thật chú ý, sau khi bóp nát Đồng Tâm Bội thì nó sẽ không thể hồi phục lại như cũ được nữa, chỉ có một cơ hội mà thôi, nhất định phải chắc chắn tin tức là thật, nếu không thì mọi người sẽ bị lãng phí thời gian rồi.

Cát Nguyên vừa cười nói:

-Tiền bối nói quá lời, cho dù không thể tìm được dược viên thì Cát mỗ cũng biết được bên trong Thu Hồng phường thị vẫn còn vài nơi có bảo vật, chúng ta liên thủ đi thăm dò, chung quy cũng có thể có thu hoạch được gì đó, sẽ không để tiền bối tay không ra về.

Vân Du Tử mỉm cười gật đầu, có hơi miễn cưỡng hùa theo Cát Nguyên.

Trong lòng Tần Tang hiểu được, Du Vân Tử giống như hắn, coi trọng nhất chính là linh dược chữa thương, nếu không thể tìm thấy linh dược thì với bọn họ đúng là quá lãng phí thời gian.

Ba người chia nhau ra nhỏ một giọt máu lên trên Đồng Tâm Bội, giao hòa cùng một chỗ.

Sau khi Đồng Tâm Bội hấp thu hết máu xong, giữa các bên đã có sự liên kết với nhau.

Sau đó mỗi người lấy đi một miếng Đồng Tâm Bội, lại tiếp tục thương nghị một hồi rồi mới chia nhau ra, làm theo điều bản thân cho là đúng.

Trước khi tiến vào Thu Hồng phường thị, nếu không cần thiết thì sẽ không tiếp tục liên lạc.

. . .

Bên trong tiểu viện.

Mọi người đều tự đứng tại chỗ của mình nghe Ngu Không giải thích về Quy Nguyên Trận.

Nguyên lý của Quy Nguyên Trận cũng không quá mức phức tạp, trận này có thể đem từng lực lượng của chín người ở trong trận tập hợp lên trên người của một người, tập hợp đủ lực lượng của cả chín người, khi phá trận sẽ xảy ra đủ loại tình huống nguy cấp.
Bình Luận (0)
Comment