Chương 419: Thu Hồng Phường Thị
Chương 419: Thu Hồng Phường Thị
Tốt nhất là chúng ta nên chạy tới bên ngoài phường thị chờ đợi, một khi xuất hiện dao động nhỏ thôi sẽ lập tức tiến nhập đại trận, cho dù chỉ có thể tranh thủ được khoảng thời gian bằng một chén trà cũng được, nói không chừng còn có thể lấy nhiều hơn một kiện bảo vật.
Mặt khác, khoảng cách giữa Tây Hoang Trấn và Thu Hồng phường thị không ngắn, mọi người sẽ phải xuất phát sớm hơn dự định, có thể ung dung gấp rút lên đường, vừa đi vừa lịch luyện vừa làm quen với nhau, lúc ấy khả năng nắm chắc phá trận mới cao lên.
Sau đó, bọn họ đều hành động dựa vào phân phó của Ngu Không.
Thời gian ba tháng trôi qua chớp nhoáng, mọi người vừa tu luyện vừa diễn luyện trận pháp, đã khá thành tạo với Quy Nguyên Trận, thời gian vừa đến liền cùng nhau đi đến Tây Hoang Trấn, nhắm thẳng về phía bắc.
Mọi người mang đủ các loại Vân Khí và linh đan các thứ, chậm rãi đi tới gần Thu Hồng phường thị, sau khi hiểu rõ lẫn nhau liền liên thủ vây giết Vân Thú, chiến lợi phẩm chia đều, thoạt nhìn bầu không khí bên trong tiểu đội vô cùng hài hòa.
Theo thời gian trôi qua, khoảng cách của họ và Thu Hồng phường thị ngày càng gần hơn.
Trên đường ngoại trừ Nhan Võ ra thì những người khác đều đã từng nói bóng nói gió, hỏi về dự định của Tần Tang sau khi đi vào trong Thu Hồng phường thị, mà sau một đoạn thời gian Tần Tang ‘rụt rè’ không trả lời, cũng đã đáp ứng lời mời của Ngu Không.
Hắn cũng phát hiện ra, người được Ngu Không mời cũng không phải chỉ có mình hắn, phỏng chừng tất cả mọi người đều được mời qua rồi.
Nhưng mà những người khác không có mục đích khác giống như Tần Tang, đa số đều đang do dự.
Quan sát được mấy ngày, Tần Tang vẫn chưa nhìn ra được bất cứ manh mối nào từ trên người của Ngu Không.
Ngu Không không hề quan tâm tới lời đồn, mỗi khi có ai nói tới đều chẳng thèm nhắc nhở mọi người, loại cơ hội này ba mươi năm mới xuất hiện một lần, nếu lãng phí tinh lực trên mấy lời đồn nhảm này thì thật là đáng tiếc. Không bằng mưu tính cho tốt, như thế mới có tư cách tranh đoạt bảo vật.
Mà bọn họ cũng từ chỗ giải thích của Ngu Không mà có hiểu biết nhất định về Thu Hồng phường thị.
Thu Hồng phường thị chính là động phủ của tu sĩ cổ, chia làm hai tầng bên trong và bên ngoài.
Bởi vì Thu Hồng phường thị có danh tiếng rất lớn, người đời sau đều quen với việc gọi động phủ thay thành Thu Hồng phường thị.
Tầng bên ngoài chính là bên ngoài của trận pháp thủ hộ, cũng chính là Thu Hồng phường thị chân chính.
Bởi vì uy lực của cấm chế đã bị hao mòn và trở nên yếu ớt theo năm tháng, cộng thêm đủ loại nguyên nhân khác nữa, trước khi bị phát hiện đã bị chủ nhân của Thu Hồng phường thị xây thành phường thị để che giấu tai mắt người đời.
Về sau phường thị bị Vân Thú phá hủy, nơi đây liền trở thành phế tích, vốn dĩ cấm chế còn sót lại cũng bị Vân Thú phá nát thành từng mảnh, không còn khả năng được sửa chữa trở lại, vì thế mà bị từ bỏ hoàn toàn, bại lộ giữa trời đất, trở thành hang ổ của Vân Thú.
Cho nên mỗi lần tới gần đại trận thủ hộ của Đê Cốc Kỳ, khi mọi người tề tụ ở Thu Hồng phường thị đều phải liên thủ dọn sạch đám Vân Thú đang chiếm cứ ở nơi này.
Thật ra đại trận thủ hộ không có gì để nói cả, trong đại trận bao hàm Địa Phong Thủy Hỏa, bao gồm cả âm dương luân chuyển, mỗi một lần vào trận đều thấy trận pháp biến hóa liên tục.
Ngu Không cũng chỉ đem những gì ông ta gặp được trong đại trận nói sơ lại qua một lượt mà thôi, khả năng cao là lần này họ sẽ không gặp phải trận pháp như lần mà Ngu Không tiến vào.
Ngu Không không giới thiệu kỹ, thứ mà đám người đi cùng quan tâm nhất chính là nơi cất giấu bảo địa trong động phủ.
Nguyên dạng của động phủ là một tòa Thanh Sơn cao sừng sững, Thanh Sơn tuy lớn, nhưng đã bị người tìm kiếm qua vài lần rồi, có năm vị trí được công nhận là nơi mấu chốt có bảo vật tồn tại.
Vị trí bị phát hiện đầu tiên, cũng chính là nơi được chủ nhân động phủ coi trọng nhất, là nơi mà mọi người gọi là Cung Phụng Đại Điện.
Trên Cung Phụng Đại Điện không có bức hoành, nhưng mà đại điện lại được xây dựng ở đỉnh núi, nơi cao nhất của cả động phủ, bên trong đại điện có thờ một pho tượng được làm bằng bùn đất, có thể nhìn ra được chủ nhân động phủ đắp nặn bức tượng rất kính cẩn.
Mọi người nghi ngờ rằng pho tượng đó rất có thể chính là tổ sư của chủ nhân động phủ, cho nên cũng có người gọi đó là Tổ Sư Đại Điện.
Bởi vì vị trí của Cung Phụng Đại Điện rất đặc biệt, có ý nghĩa không tầm thường, cực kỳ dễ thấy, ngay từ ban đầu đại điện đã trở thành mục tiêu chủ yếu của những người xâm nhập vào đây, cấm chế trong đại điện đã bị người phá giải từ lâu, bảo vật được cất trữ bên trong, không có thứ nào không phải phẩm chất thượng giai, và đều bị vơ vét không còn một mống.
Sau này cũng đã có rất nhiều người tới Cung Phụng Đại Điện vừa đi vừa tìm kiếm, thậm chí ngay cả bức tượng bằng bùn đất kia cũng bị xốc lên, phát hiện nơi này thực sự bị vơ vét sạch sẽ rồi mới bỏ qua.
Hiện tại chỉ có lẻ tẻ vài người muốn thử may mắn ở bên trong.
Sau đó chính là một tồn tại đặc biệt gần với Cung Phụng Đại Điện.
Tên là Bí Truyền Ngọc Bích, khảm trên vách núi hậu sơn.
Nếu tĩnh tọa nhập định trước Bí Tuyền Ngọc Bích thì sẽ có khả năng nhận được truyền thừa của chủ nhân động phủ.
Nghe nói từng có tu sĩ Kim Đan muốn mang Ngọc Bích đi, một chưởng phá vách núi nhưng lại không mảy may làm tổn thương tới Ngọc Bích một chút nào, trái lại còn bị cấm chế phản chiêu bị thương, về sau không giải quyết được gì.