Chương 438: La Hưng Nam
Chương 438: La Hưng Nam
Tần Tang lắc đầu nói:
-Nhiều ngọn lửa như vậy cùng lúc đánh tới, vậy mà Thượng Quan đạo hữu chỉ chịu một chút vết thương nhỏ này đã đủ để thấy tu vi phi thường cao minh. Nơi đây không nên ở lâu, không thì đợi sau khi rời khỏi đây rồi lại đi chữa thương cũng không muộn!
Lần này, Thượng Quan Lợi Phong không có ý kiến gì, cùng với Tần Tang nhanh chóng hơ lửa hải ngoại vây bay đi.
Rốt cục bay ra khỏi biển lửa, Thượng Quan Lợi Phong lướt đến bên cạnh Ngu Không, giải thích một chút rồi lập tức ngồi xếp bằng lên, vận chuyển công pháp khai trừ hỏa độc.
-Mau chóng khôi phục!
Ngu Không cũng biết việc này khó mà tránh khỏi, chỉ đơn giản nhíu mày nói một câu.
Không ngờ, vừa dứt lời, Nhan Võ lại dìu lấy Ô Trần cũng bay ra.
Nhan Võ sắc mặt ngượng ngùng.
Mà Ô Trần gương mặt như một tờ giấy vàng, thương thế so với Thượng Quan Lợi Phong chỉ có nghiêm trọng hơn chứ không có kém.
Ngu Không hỏi một chút mới biết, hai người không thể phối hợp tốt, Ô Trần vì cứu Nhan Võ, suýt nữa thì chết theo.
Vết thương của Ô Trần thương nghiêm trọng hơn Thượng Quan Lợi Phong, nhưng chỉ cần ăn đan dược thì không khó khôi phục, chẳng qua là thời gian không cho phép bọn họ cứ chờ đợi như vậy.
Ngu Không nhận ra hai hướng bọn họ đi vào đều là không phải lố ra, lối ra thật sự là ở sáu hướng khác, đành phải để hai người Ô Trần hai người ở lại trị thương, Tần Tang và Nhan Võ tụ tập ở một chỗ trước, tiếp tục dò đường.
-Thanh Phong đạo trưởng. . .
Nhan Võ chắp tay với Tần Tang, vẻ mặt hơi mất tự nhiên.
Hắn lại vừa mới bị Ngu Không nghiêm khắc cảnh cáo một trận, không còn dám có ý đồ khác nữa, nếu không Ngu Không sẽ không chút do dự dạy dỗ hắn.
Giọng điệu Nhan Võ dường như không hề có chút oán giân nào, điều này làm cho Tần Tang vô cùng hoài nghi, chẳng nhẽ lúc trước luôn cảm thấy có người nhắm vào hắn là ảo giác hay sao?
Tần Tang hoài nghi nhìn Nhan Võ, do dự một lúc, nói dựa theo biện pháp của hắn và Thượng Quan Lợi Phong đã bàn bạc, một trước một sau, thay phiên nhau dò đường.
Hắn thà rằng một mình đối mặt với biển lửa nguy hiểm, còn hơn là đặt một quả bom nổ chậm ở bên cạnh.
Đối với chuyện này, Nhan Võ cũng không có ý kiến gì, sảng khoái đáp ứng.
Sau khi rút kinh nghiệm chuyện vừa rồi, độ nguy hiểm của việc dò đường giảm mạnh. Chỉ là Tần Tang không còn tín nhiệm Nhan Võ, trong long cực kỳ cảnh giác.
Tần Tang bay tới phía trước biển lửa, đang muốn đi vào.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy không gian bên trong hỏa diễm có cơn chấn động không bình thường, hắn vô thức dừng lại theo bản năng.
Tần Tang chưa kịp nhận ra cơn chấn động này đại biểu cho điều gì, phía sau đã truyền đến một tiếng hét lớn, và một tiếng kêu rên.
Hai âm thanh đều hết sức quen thuộc.
Tiếng hét lớn là của Ngu Không, còn tiếng kêu rên chắc hẳn là của Thượng Quan Lợi Phong!
Có chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Tần Tang không khỏi kinh ngạc, lập tức quay đầu lại.
Tầm mắt của hắn vừa vặn nhìn thấy Thượng Quan Lợi Phong bị Ngu Không đánh một chưởng vào lồng ngực, ngực lõm vào trong, miệng phun máu tươi, bay ra thật xa.
Máu phun lên trời, lập tức bị ngọn lửa đốt cháy sạch sẽ.
Ngu Không giận dữ đánh một chưởng, Thượng Quan Lợi Phong không thể tránh, nhìn cơ thể rắn chắc của hắn, có thể thấy được vết thương nghiêm trọng đến cỡ nào, nếu không phải một khắc cuối cùng hắn kịp thời nghiêng người sang một bên, tránh vào tim, thì có khả năng đã chết ngay tại chỗ.
Hiện tại Thượng Quan Lợi Phong đứng cũng không vững, mặt vàng khè, khí tức suy nhược vô cùng, nhưng khóe miệng hắn lại lộ ra một nụ cười cười nhạt thoải mái.
Sợi dây thừng màu vàng mà Thượng Quan Lợi Phong dùng cả tính mạng để đổi lấy bây giờ lại quấn chặt lấy người Ngu Không.
Xem ra sợi dây thừng màu vàng này là một kiện pháp khí cực phẩm, không chỉ trói buộc cơ thể Ngu Không mà còn làm linh lực trong cơ thể hắn bị ngưng trệ lại.
Lúc này, chẳng biết từ lúc nào bên cạnh Ngu Không lại xuất hiện năm bóng người, vây quanh Ngu Không và Ô Tràn ,làm Ngu Không vô cùng khiếp sợ, không biết phải làm sao, cũng hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra .
Trước đây Tần Tang đã từng gặp những người này.
Người đối diện với Ngu Không chắc hẳn là La Hưng Nam!
Bên cạnh La Hưng Nam còn có bốn người lần lượt là lão già họ Cung - nội gián ở bên cạnh Thịnh Nguyên Tử , Bạch Y Tú Sĩ, một người trung niên có cái mũi móc, và Vân Du Tử!
-La Hưng Nam, ngươi không chết ư?
Ngu Không còn kinh ngạc hơn cả Tần Tang.
Mặc dù Ngu Không hoàn toàn nghĩ không ra tại sao La Hưng Nam lại không bị Câu Xà giết chết, âm mưu của hắn hoàn mỹ như vậy, đến cuối cùng tại sao lại thất bại. Nhưng bây giờ những điều này đều không còn quan trọng nữa.
Trong chớp mắt, Ngu Không đã nhận ra tình cảnh của bản thân, lập tức đưa ra một quyết định chính xác nhất.
Trốn!
'Ầm!'
Dây thừng vàng bị bật ra.
Mặt Ngu Không đỏ lên, bằng mọi giá, điên cuồng siết chặt khí hải ngưng tụ linh lực, sau cùng bùng nổ pháp khí, tháo bỏ sợ dây thừng vàng đang trói chặt người hắn.
Mặc dù cố gắn thoát khỏi sự trói buộc, nhưng bản thân hắn cũng bị thương.
Ngu Không cơ bản không rảnh bận tâm những chuyện này, mạnh mẽ áp chế vết thương trong cơ thể sau đó bất ngờ lao về người có thực lực yếu nhất trong năm người,Bạch Y Tú Sĩ.
Thế nhưng mấy người La Hưng Nam đã mưu tính từ trước, làm sao có thể để hắn bỏ trốn dễ dàng như vậy được.
Năm người đã sớm kết thành trận hình, Bạch Y Tú Sĩ nhìn có vẻ như điểm mấu chốt để phá vỡ trận địa, nhưng thực ra lại là một cái bẫy, mở ra một cái lưới lớn, chờ con mồi tự chui đầu vào lưới.
Ngu Không chưa tới trước mặt Bạch Y Tú Sĩ thì bất ngờ xuất hiện một con cổ ấn hư ảo, mang theo sức mạnh kinh người từ trên trời giáng xuống.