Chương 437: Hao phí
Chương 437: Hao phí
Tần Tang một bên duy trì pháp khí, một bên cảnh giác nhìn xung quanh.
Đột nhiên, Tần Tang phát hiện hỏa diễm phía trước hình như nổi lên một vài gợn sóng không bình thường, nên đã không chút do dự gọi Ô Mộc Kiếm ra, kiếm khí bộc phát, vụt một tiếng liền xuất hiện.
Biển lửa lập tức bị kiếm khí một nhát chém thành hai mảnh.
Tầng tầng liệt hỏa ngay trong tầm mắt đã bị tách ra, sau đó kiếm khí đánh lên một đạo dòng lửa nhưng lại bị nó tuỳ tiện đánh tan.
Xung quanh ngọn hỏa diễm này có rất nhiều điểm khác lạ, chính là hỏa diễm màu xanh tinh khiết đến cực điểm, bỗng nhiên từ chỗ sâu trong biển lửa bay nhanh đến, đáp thẳng xuống vị trí Tần Tang đang đứng.
Hỏa diễm màu xanh tím hình như vô cùng sợ hãi loại Thanh Hỏa này, đã nhanh chóng vì nó mà tránh ra một con đường.
Ngay khi nhìn đến dòng lửa Thanh Hỏa dòng lửa, trong lòng Tần Tang nổi lên báo động, lập tức đưa ra cảnh cáo cho Thượng Quan Lợi Phong đang ở phía sau, đồng thời thân ảnh nhanh chóng lướt sang bên trái.
'Bạch!'
Dòng lửa Thanh Hỏa không chỉ cực kỳ dài, mà tốc độ lại cực nhanh, Tần Tang tận lực tránh né, nhưng vẫn như cũ có chút đuối, mắt thấy đã sắp bị phần đuôi của dòng lửa quẹt trúng.
'Đùng!'
Một cỗ lực lượng cường đại, mang theo nhiệt độ cao đến đáng sợ, chỉ cần nhẹ nhàng quét qua đã có thể tuỳ tiện đem màn tuyết đánh đến vỡ nát.
Tần Tang phản ứng cực nhanh, Ô Mộc Kiếm nhanh chóng ngăn ở trước thân, liều mạng với dòng lửa để hắn tranh thủ một đoạn thời gian ngắn ngủi, tại một khắc cuối cùng tránh đi xung kích của dòng lửa.
Ô Mộc Kiếm 'Ong ong' rung động rồi bay ngược trở về. Tần Tang cẩn thận kiểm tra một phen mới xác định bảo kiếm thật sự không bị tổn hại gì.
Dòng lửa Thanh Hỏa cũng không quay lại tiếp tục công kích Tần Tang nữa, mà lại bay đi một khoảng rồi biến mất giữa không trung.
Đây chính là thủ đoạn công kích của cấm chế, cuối cùng trong lòng Tần Tang cũng đã hiểu rõ.
Nếu như thật sự chỉ có như thế thôi thì việc ứng phó cũng không khó chút nào. Nhưng ở phía sau chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy, ngọn lửa Thanh Hỏa này chỉ là một góc của băng sơn.
Quả thật Tần Tang đoán không có sai. Sau khi tiếp tục đi lên phía trước, không bao lâu lại có dòng lửa bay tới chỗ họ, mà lần này lại có đến hai ngọn lửa. Tần Tang từ sớm đã có chuẩn bị, thân ảnh lấp lóe chuyển động, phối hợp với Ô Mộc Kiếm tránh đi đòn xung kích của dòng lửa. Nhưng ngay lập tức hắn đã cảm giác được sự khác thường dưới thân mình, liền vội vàng cách xa mấy trượng, vừa rời đi thì đã bắt gặp một cái hỏa lăng trụ lăng sinh ra từ chỗ hắn vừa đứng ban nãy, mạnh mẽ phóng lên đến tận trời.
Bắt đầu từ giờ khắc này, biến hóa bên trong cấm chế lại đột nhiên dày đặc hơn, từng dòng lửa quỷ dị phối hợp với nhau, điều khiển hỏa trụ, thế công như thủy triều, đến mức không để cho Tần Tang mổ cơ hội để thở dốc.
Có Tần Tang dò đường, Thượng Quan Lợi Phong ở phía sau không cần thời thời khắc khắc cảnh giác dòng lửa, nhẹ nhõm hơn không ít.
Đã qua một khoảng cách sau đó, Thượng Quan Lợi Phong chủ động tiến lên, để cho Tần Tang có thời gian điều tức khôi phục.
Theo thời gian chuyển dời, cấm chế biến hóa ngày càng phức tạp và dày đặc hơn, hai người họ ứng phó cũng cảm thấy gian nan.
-Không sai biệt lắm.
Lại một lần thay đổi, Tần Tang đánh giá bọn họ đã sớm vượt qua vị trí bên trong biển lửa, gấp rút thở dốc vài tiếng, rồi mới truyền âm nói ra, 'Đến đây cũng đủ rồi, bây giờ chúng ta chỉ cần ở chỗ này kiên trì ba mươi hơi thở.”
Thượng Quan Lợi Phong tránh đi một đạo hỏa trụ, cau mày nói:
-Tại hạ còn dư mấy phần lực, tính toán lại đi vào bên trong một đoạn, như thế sẽ càng thêm ổn thỏa, vẫn mong đạo hữu hỗ trợ phòng thủ.
Gặp Thượng Quan Lợi Phong vẫn còn kiên trì, Tần Tang từ không thể làm gì hơn là ở phía sau hắn phòng hộ.
Không ngờ, bay ra một đoạn đường không bao xa, phía trước đột nhiên lại truyền đến tiếng gầm thét xen lẫn mấy phần thống khổ của Thượng Quan Lợi Phong.
Ngay sau đó, liền bắt gặp đến thân ảnh Thượng Quan Lợi Phong chật vật bay ngược trở về.
Y phục trên người hắn đều bị thiêu hủy đến phân nửa, ở giữa ngực và bụng có một vết thương vô cùng dài, rõ ràng là nhất thời vô ý, không kịp thời trốn tránh nên đã bị dòng lửa đánh đến trọng thương.
Thấy cảnh này, Tần Tang trong tâm không có chút nào hoài nghi là Thượng Quan Lợi Phong cố ý thụ thương, thương thế hắn nói nhẹ không nhẹ, nói nặng cũng không nặng, chỉ cần ăn vào đan dược chữa thương rồi điều tức một hồi liền có thể khôi phục.
Chỉ cần không có đánh mất sức chiến đấu thì vẫn không thể trốn tránh được nhiệm vụ dò đường, cố ý làm mình bị thương như vậy thật không có bất cứ ý nghĩa gì.
Quả nhiên, ngay phía sau Thượng Quan Lợi Phong có tới vài chục ngọn lửa Thanh Hỏa cùng lúc đánh tới chung một chỗ, tạo thành một cái lưới lửa dị thường chặt chẽ, không chừa một khe hở.
Tần Tang nói thầm một tiếng khó trách, trước đó có lần đối mặt với hơn mười ngọn lửa, hắn đã cảm thấy có chút đuối sức.
'Vù vù!'
Ô Mộc Kiếm phá không mà đi, trong nháy mắt đã vượt qua Thượng Quan Lợi Phong. Kiếm trận mở rộng, sau đó lấy tư thái cường ngạnh không có gì sánh được mà mạnh mẽ đánh vào những ngọn lửa kia.
Kiếm khí vỡ nát, Ô Mộc Kiếm lấy tốc độ càng nhanh bay ngược trở về, mặc dù không địch lại, nhưng cũng có thể cản trở dòng lửa trong một lúc.
Thượng Quan Lợi Phong thừa cơ điều động linh lực, thân thể hóa thành đao quang, rốt cục có thể thoát khỏi nguy hiểm.
-Tại hạ lỗ mãng, đã để cho đạo trưởng chê cười.
Thượng Quan Lợi Phong che lấy vết thương, luôn miệng cười khổ, thần sắc cũng có chút xấu hổ.
Hắn đã ăn vào một viên đan dược chữa thương, nhưng hỏa độc đã nhập thể, muốn thanh trừ thì phải hao phí một phen công phu.